Tàn Độc Lương Duyên

Chương 367





Chương 367

Hướng Thu Vân còn muốn nói thêm gì đó, mấy người đó rất có ánh mắt, kéo nhau đưa cô vào phòng thay đồ.

Khách sạn Nam Tước.

MercedesBenz, Bentley, Ferrari, Porsche. Maybach. RollsRoyce… Rất nhiều dòng siêu xe chiếm cứ vị trí đỗ xe trước cửa khách sạn, bây giờ nhân viên khách sạn đang ở dẫn đường cho một chiếc Land Rover và RollsRoyce đỗ vào trong bãi đỗ xe ngầm.

Trước cửa khách sạn trải một thảm đỏ dài gần hai trăm mét, tới gần cửa khách sạn có hơn hai mươi người mặc vest hoặc mặc sườn xám, đây là nhân viên đón khách của khách sạn sắp xếp, hơn một trăm tên vệ sĩ còn lại để bảo vệ an toàn cho khách khứa.

Bởi vì khách mời dự hôn lễ của ông cụ Lâm cơ bản đều là những nhân vật giàu có nức tiếng, còn có một vài quan chức, để đề phòng chuyện ngoài ý muốn, cảnh sát đã sắp xếp mấy chục người mặc thường phục đi tuần tra.

Không ngừng có nam nữ mặc trang phục hoa lệ xuống xe, người nói người cười hoặc bày ra dáng vẻ đoan trang cao quý ưu nhã hoặc dào dạt đắc ý đi ngang qua đống flash để vào trong khách sạn.

Có vài người sẽ nói vài câu đơn giản với microphone do phóng viên đưa qua, có vài người thẳng thừng xua tay, tỏ vẻ không tiện nhận phỏng vấn. Ngẫu nhiên cũng có vài người quan đường đứng xe, rồi chụp vài tấm ảnh đăng lên mạng hỏi đây là chuyện gì.

Nhân viên khách sạn bận rộn đưa cách khách mời đi vào sảnh tiệc Phú Quý sau đó vội vàng đi ra nghênh đón khách mời khác.

Người nhà họ Lâm và người nhà họ Giang đều đứng đầy trước cửa Phú Quý đón tiếp khách khứa, chỉ vì hôm nay là ngày vui nên ai cũng miễn cưỡng cười, chỉ có nụ cười trên mặt Giang Hân Yên còn được coi là tự nhiên, nhưng cũng chỉ là được coi mà thôi.

“Tổng giám đốc Lưu đến rồi? Mời vào trong mời vào trong!”

“Giám đốc Lý đại giá quang lâm, không đón tiếp từ xa!”

Bố Giang, Giang Hân Yên và cả mấy người lớn nhà họ Lâm là có thể đón tiếp khách khứa, còn mặt mũi của mẹ giang và Giang Minh Thắng và mấy con cháu nhà họ Lâm đã xu đến mặt đất, cả đám hận không thể tìm một cái khe nào để chui vào.

Những người có quan hệ tốt với hai nhà Lâm Giang còn có thể nói lời chúc cát tường, nhưng mà những nhà không có quan hệ tốt thì hoặc trắng trợn hoặc ngập ngầm nói vài câu khó nghe…

“Nghe nói cô vợ nhỏ của ông cụ Lâm còn nhỏ hơn Hân Yên một hai tuổi? Ôi chao, không nhìn ra ông cụ Lâm tuổi lớn thế mà răng còn tốt ghê!”

“Vậy sau hôn lễ hôm nay, cậu Lâm gọi cô Lâm Tuyết Nghi là gì? Bà ngoại? Gọi một người còn nhỏ hơn em gái mình vài tuổi là bà ngoại, có thể gọi được sao?”

“Ông Lâm không hổ văn nhân, phong cách làm việc không giống như người bình thường chúng ta! Bội phục bội phục!”

“Ông Lâm à, chuyện cười vợ tốt như thế, sao vẻ mặt ông lại khó coi như vậy chứ?”

“Bà Giang, tôi nói này, bà không vui nhưng vẫn nên chuẩn bị thuốc bổ thận cho ông cụ Lâm đi. Nếu như xảy ra chuyện gì liên quan đến sức khỏe, thì sẽ trở thành trò cười”

Mẹ Giang nghe vậy vẻ mặt càng lúc càng khó coi, đến cuối cùng thật sự không nhịn được nữa, trợn trắng cả mặt, đi lên to tiếng nói bóng nói gió với khách mời: “Cậu nói chuyện cho sạch một chút, thật sự cho rằng tôi không biết chuyện nhà họ Chung các người sao?”

“Mẹ..” Giang Hàn Yên đẩy xe lăn đến trước mặt bà ta, rồi hơi kéo bà ta, gọi một tiếng.

Nhưng mẹ Giang thật sự rất khó thở, bà ta thẳng thừng đẩy con gái ra, giọng nói càng cao hơn: “Cậu cũng chỉ là một đứa con riêng của nhà họ Chung mà thôi, có gì đắc ý?”