Ta Xuyên Không Thành Tà Thần

Chương 146: Kiêu Phong đến



Dương Hoàng như đã hết kiên nhẫn nhìn tới ba con mồi. Bàn tay hắn dơ lên, chỉ cần vẩy xuống một cái chính là kết án. Dương Hoàng hắn cũng không ra tay kết liễu mà tám linh hư kỳ kia liên đủ. Tám linh hư đánh xuống vẫn là nhờ ba người thân truyền chống đỡ. Cũng vì thế, ba người nãy giờ cũng không ra tay.

Dương Hoàng vốn định ra lệnh chợt thấy Quân Huyền hắn cười. Quân Huyền hắn nhìn lấy Dương Hoàng nói : “Ngươi đã từng được dạy tới nếu có thể giết con mồi liền giết luôn, đừng để nó vùng vẫy chưa ?”

Quân Huyền hỏi làm Dương Hoàng động tác ngưng lại đôi chút. Hắn ánh mắt vẫn như cũ lạnh lùng đáp tới : “Vùng vẫy thì sao ? Thoát khỏi tử cục sao ?”

Quân Huyền hắn gật đầu kèm lấy hai chữ : “Đúng vậy.”

“Vậy ngươi thử thử…” Dương Hoàng dứt lời, hắn ra lệnh xuống. Tám yêu tộc linh hư kỳ như đã không chờ nổi trong phút chốc đánh tới.

Ba thân truyền vốn là tưởng Quân Huyền còn có cách khác nhưng nhìn tới thật sự là không có cách nào. Đây vốn là tử cục khó giải. Tám linh hư sơ kỳ dù sức chiến đấu có yếu nhưng cùng lúc đánh tới áp lực vẫn là tăng vọt.

Quân Huyền nhìn xung quanh. Đã đi đến mức này hắn thật sự không dùng tới chiêu đó không được.

Nắm chặt tay quyết định. Quân Huyền đôi mắt sáng rực, miệng gọi tới : “Kiêu Phong sư huynh…”

Nghe tới cụm từ này, yêu tộc thì khó hiểu. Ba thân truyền còn tưởng Quân Huyền hắn đến nước này liền kêu loạn ? Dù sao, Kiêu Phong sư huynh thật sự ở xa. Ngọc bội tra xét không ra được tung tích vậy khoảng cách chính là lớn.

Nhưng giờ, sư đệ này lại hô như vậy là ý gì. Dù biết Kiêu Phong dẫn hắn theo, quan hệ giữa hai người không bình thường nhưng thời khắc này cũng không cần hô loạn đi ?

Đúng lúc này, từ hang động một người bước ra. Không sai, người bước tới là Kiêu Phong. Kiêu Phong bước ra không chần chừ lao tới chỉ cần một chưởng tới giữa chiến trường. Chưởng lực đánh tới khuếch đại ra khiến tám yêu tộc linh hư không tự chủ được mà lui về.

Kiêu Phong xuất hiện có chút đột ngột khiến không sai ngờ tới nhưng đã tới liền là làm mọi người vui vẻ. Kiêu Phong tới vậy mang ý nghĩa mọi người không nguy hiểm.

Nhưng mà, ba người không hiểu Kiêu Phong làm sao sẽ xuất hiện ở đây ? Mà lại từ hang động mọi người vừa ở bước ra tới. Nếu Kiêu Phong ở, ba người sẽ cảm ứng được. Nào tới một nội môn đệ tử cảm ứng được trước ?

Người khác không rõ nhưng Quân Huyền và Kiêu Phong lại rõ ràng. Thứ Quân Huyền cần là thời gian không sai. Thời gian để Kiêu Phong sư huynh cảm ứng tới trận pháp.

Vốn là chín miếng ngọc bội có thể cảm ứng lẫn nhau và truyền tống di chuyển. Nhưng Thiên Tâm sư tôn rõ ràng ngọc bội hạn chế khoảng cách mà phải có đồng môn ở trong phạm vi mới truyền tống được. Thế là liền trước khi hai người xuống núi Thiên Tâm đã đưa cho mỗi người một tấm truyền tống trận phù.

Truyền tống trận phù nếu xé rách có thể truyền tống tới một nơi an toàn bất kì. Quân Huyền trong hoàn cảnh kia hắn có thể vận dụng thứ này để chạy thoát nhưng hắn lại không dùng. Hắn lại lựa chọn thứ hai, bày ra trận pháp kích hoạt cảm ứng của tấm truyền tống trận phù.

Chỉ cần từ tấm truyền tống trận phù này truyền cảm ứng đến tấm trận phù còn lại, khoảng cách bao xa cũng có thể tới. Cũng chính là như vậy, Kiêu Phong có thể tới tận đây bằng cách xé giấy.

Quân Huyền hắn cũng không phải người lấy tính mạng ra cược. Nếu như hắn ở cùng hai vị thân truyền mới đến kia, hắn cũng không chần chừ xé truyền tống phù rời đi. Nhưng ở đây còn có La Yên sư tỷ, La Yên khi nãy chính là rời ra trận pháp đối kháng với hai tà tu để bảo vệ lấy hắn. Dù nàng đối kháng không lại nhưng là nàng vẫn quyết định như thế.

Quân Huyền hắn cũng không bạc tình bạc nghĩa đến mức bỏ mặt đồng môn như vậy được.

Đúng là lấy mạng cược nhưng lần này hắn lại cược thắng. Cũng may do Kiêu Phong tốc độ nhanh và Thiên Tâm sư tôn làm truyền tống phù tốt đi.

Tám yêu tộc linh hư bị một chưởng của Kiêu Phong đẩy lùi liền chưa tiến công thêm. Tám yêu tộc lấy ánh mắt đề phòng nhìn lấy Kiêu Phong, tư thế cũng là sẵn sàng chiến đấu.

Ngược lại phía trên, Dương Hoàng hắn cảm nhận rõ ràng áp lực từ Kiêu Phong mang tới liền mở miệng hỏi : “Ngươi là ai ?”

Kiêu Phong cười cười. Giữa tình thế như vậy, Kiêu Phong vẫn mang phong thái tự tin bước đến cạnh Quân Huyền khoác lấy vai hắn nói : “Ta là hắn sư huynh.”

Dương Hoàng còn đang nghĩ nghĩ nhưng cũng không ngờ đáp án chính là như vậy. Nếu là một người lo chuyện bao đồng đến hắn có thể ra giá đuổi hắn đi. Dù sao giết người ngũ đại thánh tông vẫn là công lớn trong yêu tộc. Nhưng người đến lại là người của ngũ đại thánh tông, như vậy đây chính là khó giải quyết.

Bây giờ, Dương Hoàng hắn chợt hiểu câu nói tiểu tử kia nói tới : “Ngươi đã từng được dạy tới nếu có thể giết con mồi liền giết luôn, đừng để nó vùng vẫy chưa ?”

Hắn bây giờ hiểu cũng muộn. Đứng trước con mồi, phô trương thanh thế là điều hắn chưa từng bỏ qua. Chỉ là lần này tính toán lại có chút sai sót như vậy.

Dương Hoàng còn đang trầm ngâm chưa nói thêm lời nào. Chợt một ánh sáng lóe lên, một đoản đao xuất hiện trong tay Kiêu Phong. Đoản đao ra chính là để giết người.

Kiêu Phong cũng không nhiều lời. Sư đệ dùng tới bảo mệnh đồ vật cũng không phải để hắn tới nói chuyện. Hắn tới chính là để giải quyết nguy cơ.

Không cho Dương Hoàng một giây phản ứng, Kiêu Phong một bước chân đã lên tới không trung, nơi Dương Hoàng đang cao cao tại thượng đứng đó.

Một đao chém tới Dương Hoàng. Một đao không sử dụng hồn kỹ nào. Đơn giản một đao lực lượng của một hồn vương đánh xuống. Dù như vậy nhưng áp lực đánh xuống vẫn là khiến mọi người bên dưới biến sắc.

Một đường chỉ của bán vương như Dương Hoàng đã không có ai tiếp nổi, vậy một đao của hồn vương như Kiêu Phong khủng bố liền không cần nhiều lời.

Dương Hoàng có chút bất ngờ phản ứng chậm nhưng vẫn nhanh chóng tiếp đón. Dương Hoàng trên thân bảo giáp phát ra ánh sáng, cộng thêm nhục thân mạnh mẽ đón một đòn đánh của Kiêu Phong vẫn bình yên lùi ra.

Chỉ là trên gương mặt Dương Hoàng cũng không dễ chịu như thế. Nhục thân yêu tộc xác thực kinh khủng nhưng Kiêu Phong thực lực cũng đâu tầm thường.

Dương Hoàng có thể lấy tu vi bán vương để đấu chiến với một huyền vương khác nhờ nhiều yếu tố như nhục thân, huyết mạch, huyền kỹ, công pháp cao cấp…Nhưng đứng trước mặt hồn vương như Kiêu Phong vẫn không thể chống qua một hiệp.

Kiêu Phong nhìn Dương Hoàng vẫn có thể lùi ra như vậy chỉ nhíu mày một cái liền tiến đến công tiếp theo. Dương Hoàng cũng liền không chỉ phòng thủ mà còn tiến công lại.

Phòng thủ đối với một hồn vương mạnh mẽ như vậy là vô dụng. Hắn nếu cố chấp phòng thủ ngược lại phá hủy bảo giáp mà thua càng nhanh.

Dương Hoàng từ trong nhẫn trự vật xuất ra hai thứ đồ. Một là thanh hỏa thương nghênh tiếp đòn công của Kiêu Phong. Hai chính là một viên bảo châu luôn xoay trên đỉnh đầu hắn.

Hỏa thương thật sự bất phàm nhưng mấu chốt vẫn là viên bảo châu. Bảo châu xoay tròn bảo hộ lấy Dương Hoàng khỏi dư âm cuộc chiến. Càng là giúp hắn tránh né được những đòn đánh của Kiêu Phong. Kiêu Phong chính là hồn tu, đòn đánh trước mặt có thể kinh khủng nhưng sự nguy hiểm của hồn tu đâu chỉ ở đó.

Hồn tu mang theo thần hồn mạnh mẽ mà công kích đánh lén cũng là đỉnh tiêm. Nhưng mà đối mặt với một bán vương như Dương Hoàng, Kiêu Phong cũng liền không thèm đánh lén tới. Hắn vốn là có ý định giải quyết nhanh nhưng nhìn thấy bảo châu kia bảo vệ tốt liền đổi ý. Kiêu Phong liền quyết định lấy thế cường công đánh bại đi.

Dương Hoàng là yêu tộc hoàng thất. Huyết mạch hay thiên phú đều không sai. Nhưng Kiêu Phong càng là hơn một bậc, trận chiến chỉ tính bằng hơi thở nhưng Dương Hoàng bại rõ ràng.

Tám yêu tộc linh hư kỳ vốn là định nhanh chóng lấy thế công tiêu diệt bốn người ở đây. Nhưng mà một yêu tộc vừa động thân, Kiêu Phong liền một kích xuống khiến yêu tộc liền chết bất tử kỳ. Vị yêu tộc vừa chết cơ thể vẫn còn nguyên nhưng thần hồn nát. Đây chính là hồn tu kinh khủng chỗ.

Dù phân tân ra giết một vị yêu tộc nhưng Kiêu Phong vẫn chiếm cứ thượng phong. Thời gian một phút đồng hồ qua đi, một đường đao chém tới thân Dương Hoàng. Nếu không có bảo châu hộ mệnh dưới một đường đao này Dương Hoàng thân chắc chắn vấn lạc.

Dương Hoàng bị một kích này dọa sợ đến kinh hồn liền lấy tốc độ nhanh nhất tháo chạy. Đại bằng một tộc tốc độ chạy cũng kinh người, Kiêu Phong cũng liền không bỏ qua.

Đại chiến kết thúc.