Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 332: Time Skip Nhẹ



" Ngoàm...." Lúc tỉnh lại, bên cạnh hắn cũng không phải cảnh tượng xuân sắc tràn ngập mỹ nữ phong tình dị chủng hay những tiểu loli đáng yêu mà hắn được hẳn một đầu tiểu xà thay các nàng gọi hắn tỉnh dậy.

Đầu xà toàn thân có màu sắc đen , lốm đốm những vệt trắng mờ phải nhìn rõ mới thấy được, cái đầu nhỏ cùng đôi mắt màu hổ phách đang tập trung làm việc gì đó, kiểu dạng như gặm lấy ngón tay hắn chả hạn, bộ dạng xem như đồ ăn của mình không muốn buông ra.

Thiên Hồ ngắm đi ngắm lại, không nhớ là mình từng gặp tiểu xà ở đâu. Thế nhưng ngay lúc hắn đang định mang nó đi hỏi chúng nữ một chút thì tiểu xà đã luyến tiếc buông ngón tay hắn ra, cơ thể dần lớn lên thành một tiểu loli có màu tóc hệt màu da của nàng khi còn ở thân xà..

" Ca ca... Tiểu Thanh đói..." Lời đầu tiên nàng nói với hắn là đòi ăn trước đã, thậm chí ánh mắt tội nghiệp nhìn hắn, tay khẽ xoa chiếc bụng nhỏ của mình.

" Ăn trước đồ ăn này đi, để lát ta đi kiếm cho ngươi thêm... " Trước đó để dỗ dành Thanh Trúc và Thiên Thu nên trong không gian hệ thống của hắn có khá nhiều đồ ăn dành cho xà được đóng gói cẩn thận, vừa hay lại có đất dụng võ. Tiểu Thanh nhìn thấy đồ ăn đôi mắt nhỏ liền sáng lên, tùy ý lấy người hắn như một cái ghế dựa để tiện thưởng thức đồ ăn trong tay ngon lành hơn, dường như nàng không có bất kì sự đề phòng nào với hắn.

Còn hắn thì không chỉ ngồi nhìn nàng ăn mà còn đánh giá khung cảnh xung quanh mình, nơi đây không phải nơi nào khác ngoài ngôi nhà hắn ở lúc đầu mới đến phó bản này nhưng lí do hắn lại xuất hiện ở đây lại hoàn toàn mờ mịt.

" Đại ca ca... Ngươi mới tỉnh rồi sao ?? " Một cô gái có đôi mắt nâu và mái tóc nâu dài uốn xoăn với dải ruy băng đỏ, cô để hai phần tóc mái cho khuôn mặt được cuộn tròn ở phần đuôi. Cô ấy mặc một bộ kimono màu hồng với một chiếc haori không tay màu hồng nhạt với các chi tiết trang trí màu tím và một chiếc obi màu đỏ và xanh lam với một sợi dây màu vàng quanh eo nói.

" Ừ... Ta vừa mới tỉnh chút thôi. Tại sao ta lại ở đây vậy ?? " Thiên Hồ nhớ mãi vẫn không biết nguyên do mình lại ở đây, chỉ nhớ trong giấc mơ kì lạ tối hôm hắn còn ở Điền Quốc...

" Uống chút nữa đã... Ta cứ nghĩ ngươi chưa bình phục nên đã chuẩn bị đồ ăn đã được giã nát cho ngươi, đợi ngươi ăn xong ta sẽ nói đầu đuôi câu chuyện cho ngươi... " Cô gái nhìn hắn bình phục khoẻ mạnh liền vui vẻ đáp lại, không quên gấp lại chăn mền hắn đắp còn hơi bừa bộn , sau khi hoàn thành xong mới đi ra ngoài để lấy thức ăn cho hắn.

" Cô gái này ta có quen phải không ?? Nàng ta có vẻ như đã rất thành thục với việc chăm sóc cho hắn thì phải... Còn cả về việc hắn bình phục mới chưa bình phục là gì ?? " Thiên Hồ trong đầu hiện lên hàng đống câu hỏi , ngồi yên đợi cô nàng xinh xắn kia quay lại trả lời cho mình.

...

" Tỷ tỷ... Vị soái ca kia thế mà tỉnh lại rồi, ngươi có muốn đi xem không ?? " Thiếu nữ ban nãy giúp hắn sắp xếp lại giường chiếu giờ đang hâm nóng lại món ăn, vừa quay sang hỏi cô gái có mái tóc ngắn màu vàng và đôi mắt nâu .

" Ừm... Ngươi trước hết cứ cho hắn ăn trước đi. Để lát nữa ta sẽ tới sau... " Thiếu nữ ngồi trên bàn mân mê chiếc ly trên tay mình, tâm trạng phức tạp , rối bời khi nghe được tin tức đáng lẽ ra nàng phải vui mừng mới phải. Vui vẻ ư ?? Có nàng có vui vẻ vì hắn tỉnh lại... Tuy vậy lại tự trách bản thân mình nhiều hơn, nếu không phải tại nàng hắn mới không thành ra như bây giờ, cho nên nàng mới nửa muốn nửa không muốn đi gặp hắn.

" Ngươi đang nghĩ về chuyện đó sao ?? Ca ca không phải là người nhỏ nhen đến nỗi lại đi trách mắng người mình đã xả thân cứu giúp... Thành thật với chính bản thân mình là thứ duy nhất giúp ngươi thoát khỏi tâm trạng tự dằn vặt như hiện tại... Giống như ta... " Cô gái trong khi ngồi đợi đồ ăn nóng trở lại, an ủi cô gái lớn tuổi hơn mình.

" Ngươi nói đúng... Lúc đó ta nên nghe lời hắn rời đi mới phải. Được, lát ta cùng ngươi đi mang đồ ăn cho hắn... " Thiếu nữ như hạ quyết tâm nố ra những gì trong lòng mình , một hồi sau mới cùng cô gái mặc kimono màu hồng đến phòng ngủ của hắn, nhìn thấy hắn dường như đang đợi câu trả lời từ hai người vậy.

Trong mắt nàng nhớ lại tình cảnh hai người khi gặp nhau lần đầu tiên , đôi mắt liền hơi đỏ lên.

" Pakura ?? " Trong ấn tượng của hắn về phó bản thì nhân vật phải nói là có số phận thảm thương nhất khi bị chính làng của mình phản bội Thiên Hồ còn nhớ rõ là cô nàng Pakura xinh đẹp nhưng đoản mệnh này.

" Ngươi nhớ ra ta ?? " Pakura giúp hắn chải lại mái tóc dài đang bị rối, mừng rỡ hỏi, lại để ý ánh mắt hắn tỏ ra thương cảm với nàng thì nhận ra có lẽ hắn lại giống lần kia, mới lần đầu gặp đã tỏ ra biết nàng, không những thế còn cứu nàng khỏi âm mưu chết chóc...

" Không rõ lắm... Chúng ta từng gặp nhau sao ?? ". Thiên Hồ bây giờ vẫn chưa hiểu cái gì cả, bao gồm cả việc nhị nữ ân cần chăm sóc hắn, đến việc các nàng vô cùng quan tâm hắn, hắn tới lúc suýt tìm được những kí ức kia len lỏi trong tâm trí thì đầu đau như búa bổ, lẩm bẩm như người bị bệnh...

" Không cần cố gắng nhớ lại những kỉ niệm của chúng ta đâu. Có lẽ nếu ngươi không nhớ sẽ làm ta bớt ân hận đi phần nào đó. Chỉ cần ngươi vui vẻ, bình an ở bên chúng ta là đủ rồi... Dù sau này ngươi nhớ ra rồi bỏ lại ta thì ta cũng tuyệt không oán hận chút nào hết, lỗi lầm ta gây ra tuyệt sẽ phải tự gánh chịu. Ngoan... Ăn hết chỗ cơm này đi, phu quân của ta..." Pakura dịu dàng xoa đầu hắn, dùng nhẫn thuật cát của mình giúp hắn giảm bớt cơn đau, nhẹ nhàng giúp hắn đút cơm...

Vốn Pakura là một kunoichi khá cao. Cô có làn da trắng với đôi mắt nâu không học trò. Cô ấy có mái tóc màu xanh lá cây được cô ấy buộc thành một búi trên đỉnh đầu với một sợi kim tuyến tóc chạy qua và một sợi tóc ngắn và dài với những ngọn màu cam bao quanh mỗi bên khuôn mặt của cô ấy. Trang phục điển hình của cô bao gồm áo không tay, hở lưng và quần ngắn bó sát, với hai ve áo ở phía trước và phía sau. Cô ấy đeo một chiếc obi quanh eo, cũng như áo ấm cánh tay màu tím dài đến vai và có băng quấn quanh quần bó và mắt cá chân. Thế nên khi giúp hắn ăn giống như tỷ tỷ đang chăm sóc đệ đệ mình hơn là cách xưng hô của nàng với hắn.

Liệu rằng điều gì thực sự đã xảy ra với Pakura cùng Thiên Hồ ?? Thứ được giấu trong kí ức của hắn là thứ gì mà tại sao nàng lại có cảm xúc đến vậy ??