Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 87: Tẩy Long (3)



Đầu rồng của Ngao Ất ngày càng to ra chìm xuống, cảm giác hôn mê nồng đậm hơn, tư duy trở nên vô cùng chậm chạp, điều này đã khiến đáy lòng hắn dâng lên một trận lo lắng.

Đồng thời Ngao Ất cũng cảm nhận được, càng nhiều dược lực tương tự từ bốn phương tám hướng trong nước biển tập trung đến, chui vào khắp nơi trong cơ thể mình, trực tiếp ăn mòn long hồn của mình!

Cùng lúc đó, phía sau lão đạo đó đột nhiên dịch chuyển ra mấy thân ảnh giống nhau như đúc, trong tay mỗi người đều cầm một bình sứ đã được mở ra!

Bọn họ đồng thời thi triển thuật độn thủy, sáu thân hình trong nước biển nhanh chóng tản ra, Ngao Ất dựa quán tính xông tới của thân rồng nhẹ nhàng né tránh.

Trước sau sáu bình Nhuyễn Tiên tán, một bình siêu phẩm Nhuyễn Tiên tán...

Ngao Ất vẫn ở trong nước biển ổn định thân hình, Long nhãn thần quang vẩn đục, thân long dài khoảng mười trượng lắc lư, nhưng lập tức xông lên trên mặt biển...

Dường như có thể đọc hiểu ý nghĩ của Ngao Ất, sáu thân hình đó lại tập trung lên phía trên lần nữa.

Mười hai tay áo bào của những người giấy phân thân này ở trong nước biển phồng lên, bao nang ở trong đó mở ra, nhanh chóng bay ra từng tấm lá bùa, ở trong nước biển xen lẫn thành một tấm lưới lớn!

Một trăm lẻ tám tấm lá bùa giống như một trăm linh tám trận cơ loại nhỏ, trên đó lưu động pháp lực, linh khí thuộc tính Thủy trong nước biển nhanh chóng được dẫn động.

Phù trận • Thủy Nguyên Kinh Thiên Ấn!

Trong chớp mắt, trong đường kính hơn trăm trượng ngưng tụ thành đại ấn, ập xuống đầu thanh long ở bên dưới!

Quang mang xung quanh đại ấn lóe tuôn, kẹp trong thế núi lở, bởi vì vốn là linh khí ngưng tụ thành, trực tiếp xem nhẹ lực cản trong nước biển.

Thanh long bên dưới ngẩng đầu gầm thét, thương tông nổ tung, Long trảo thẳng tắp, mang theo thế thẳng tiến không lùi, thẳng tắp phóng tới đại ấn!

Lúc này, Ngao Ất đã không còn nhiều tâm trạng để suy nghĩ, cơn choáng váng mãnh liệt đã làm cho hắn căn bản không có cách nào tiếp tục phán đoán, đáy lòng chỉ có chiến ý mãnh liệt, còn có trái tim long không chịu khuất phục!

Ngao Ất ta chính là Nhị thái tử của Đông Hải Long cung!

"Gào —— "

Thanh long rống lên, đại ấn ập xuống!

Mắt trần có thể nhìn thấy đợt sóng xung kích phun trào trong nước biển!

Mặt biển mười dặm dâng lên từng cơn sóng thần, hòn đảo ở bên cạnh không ngừng rung động!

Nếu nhìn thêm nữa!

Đại ấn ầm ầm nổ tung nát vụn, nhưng thanh long kia lại không bị thương!

Nhưng đôi mắt to trên đầu rồng thon dài chậm rãi nhắm lại, thân thể cao lớn giống như đã mất hết tất cả sức lực, rơi xuống đáy biển sâu trăm trượng...

“Long tộc chưa thành tiên đã có thể chống chọi như vậy?”

Trong khe đá dưới đáy biển ba trăm trượng, Lý Trường Thọ nhíu mày, linh thức quan sát ba mươi dặm xung quanh.

Phương thức chiến đấu trong nước, đương nhiên có sự khác biệt so với đấu trên lục địa, cũng buộc hắn phải dùng một số “Hệ thống bài võ” tiêu hao pháp lực.

Lúc này, đã nghiệm chứng được công hiệu của Tam Muội chân viêm.

Phù trận ban nãy cũng là đồ có thanh thế.

Lý Trường Thọ nhắm hai mắt lại, tiện tay rút sáu thanh phi kiếm màu bạc tinh xảo trong ống tay áo ra, ném mấy người giấy phân thân kia.

Sáu thanh phi kiếm mang ra từng tia bạch quang, đảo mắt hóa thành bảo kiếm dài ba thước, bị sáu người giấy phân thân vững vàng tiếp được.

Lý Trường Thọ mở năm ngón tay trái ra, sáu người giấy phân thân cầm kiếm múa, thân hình giao thoa gian bày ra Lục Mang kiếm trận.

Tay trái ấn xuống, sáu người giấy đầu dưới chân trên, vận chuyển kiếm trận hướng phía quấn giết thanh long ở bên dưới, trên sáu thanh tiên kiếm đều có một cổ Tam Muội chân viêm!

Xung quanh nước biển giống như không có gì, uy lực Tam Muội chân viêm không hề bị ảnh hưởng gì!

Đột nhiên...

Lý Trường Thọ bất đắc dĩ, sáu thanh chân viên tiên kiếm đã sắp đâm vào da rồng của thanh long, miễn cưỡng dừng lại.

Không có gì khác, đây cũng không phải Lý Trường Thọ động lòng nhân từ.

Ban nãy Tiểu long đã ra tay ngoan tuyệt, trực tiếp muốn giết tính mệnh hắn, chính mình phản kích giết hắn cũng hợp tình hợp lý.

Ngay tại chỗ chấm dứt nhân quả, sau đó thong dong độn đi, đổi sang độ kiếp bên cạnh Nam Hải, sau khi thành công sẽ trở về núi... Đây là Lý Trường Thọ kế hoạch khi hắn đã lên sẵn trong chớp mắt bị tiểu long đánh lén.

Nhưng, sau thanh long xuất hiện một vảy hình tam giác màu tím lấp lóe, trên đó khắc hoạ bí pháp phù văn, Lý Trường Thọ đã gặp qua trên sách cổ.

Nếu giết thanh long này, nguyên thần của mình sẽ lập tức bị bí pháp Long tộc khóa chặt, sẽ bị Long tộc vĩnh viễn truy sát không có điểm dừng.

Theo quy củ Long tộc, nhìn thấy vảy màu tím này lấp lóe mà thu tay lại, người xuất thủ không những không bị truy sát, mà còn được Long cung tạ lễ...

Thông tin này được ghi chép trong cổ tịch, là do chính Long cung thả ra, này tương đương với cho ấu long quan trọng của nhà mình có thêm một con đường sống, từ thượng cổ đến nay đã được nghiệm chứng mấy lần cũng không phải là giả.

Tiểu long này là ai chứ? Tất nhiên là thân phận tôn quý.

Tám phần chính là người mà những cao thủ Long tộc đang tìm kiếm.

Lý Trường Thọ lắc đầu, nhanh chóng thu mấy người giấy phân thân trở về, bắt đầu tìm kiếm dấu vết mình có thể lưu lại ở khắp nơi.

Nhưng khi Lý Trường Thọ thu thập xong chiến trường sắp rời đi, lại nhìn thấy không biết từ lúc nào ở phía trước đã hóa thành hình người, chính là Nhị thái tử của Đông Hải Long cung đang nằm hôn mê.

Lại là hắn?

Tại sao lại là hắn?

Những cao thủ Long tộc đang tìm kiếm từ nam ra bắc...

Lại nghĩ đến lần trước tiểu long này đã cố ý thất bại khi đấu với mình...

Nếu ngày đó mình suy đoán không sai, lúc đại hội đãng yêu tên Nhị Thái tử đúng là muốn làm Long tộc nhục nhã, kết quả lại “thắng” mình, kế hoạch thất bại?

Sau đó... chẳng lẽ lại lấy cớ đi bái Thánh Nhân môn đình, tiếp tục kích thích thần kinh Long tộc?

Cuối cùng tên gia hỏa này được đưa đến Tiệt giáo để bái sư. . . Lại chạy trốn tới nơi này?

Đây quả thật đúng là có thể làm một bộ phim!

Nếu Ngao Ất chạy trốn đến phía nam, xuất hiện ở nơi này, xem ra con đường hành động của tên gia hỏa này, rõ ràng là muốn đi Trung thần châu hoặc là Đông Thắng thần châu, thậm chí rất có thể mục tiêu chính là chạy tới Độ Tiên môn...

Lý Trường Thọ nhắm hai mắt lại.

Nếu quả thật bị vật nhỏ này chạm đến Độ Tiên môn, phản ứng có thể nhất của Độ Tiên môn chính là đầu tiên ổn định long tử này, sau đó tìm Long cung hỏi ý việc này, cuối cùng nói không chừng sẽ nháo mọi chuyện khá lớn.

Thôi đi, dù sao Độ Tiên môn cũng là sư môn của mình, tiểu long này lại có bí pháp Long tộc bảo vệ không thể nào trực tiếp giết chết...

Quả nhiên là phiền phức.

Lần này thua thiệt lớn rồi, hắn đã dùng nhiều thuốc mê như vậy, ngay cả Long huyết cũng không thu thập được.

Lý Trường Thọ lại thả ra mấy người giấy, lấy ra nguyên dịch Giai Nhân Mị đã sớm luyện chế cho sư thúc.

Một lát sau, một chiếc bè trúc nhẹ nhàng đong đưa trên mặt biển.

Ngao Ất đầy mùi rượu nằm trên chiếc bè trúc, trên người lóe ra tử quang yếu ớt.

Khóe miệng Ngao Ất lộ ra một nụ cười bình thản, trong tay cầm “Bầu rượu” được làm từ vỏ sò, dựa vào dòng hải lưu trôi về phía biển sâu phía bắc.

Hắn bị rót hơn hai mươi bình nguyên dịch Giai Nhân Mị, dự tính hắn có thể ngủ đến mấy chục ngày.

Mà toàn thân từ trên xuống dưới của Ngao Ất, đã hoàn toàn được rửa sạch mấy chục lần, không hề lưu lại một chút khí tức tự thân ở bên ngoài...

Thậm chí kia một chút xíu tờ giấy bị Ngao Ất nuốt vào, không thể nào tiêu hóa trong dạ dày long cũng bị Lý Trường Thọ dùng người giấy lấy ra ngoài.

Còn phần tạ lễ của Long cung, Lý Trường Thọ cũng không có chút hứng thú, sớm đã độn về phương nam.