Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 41: Hừ, tiểu trận cỏn con này (1)



Thời gian thoáng một cái, đã đến ngày ước định hỗ trợ luyện đan.

Tửu Cửu ngáp một cái, mặc áo gai áo ngắn tay không biết vị sư tỷ nào hỗ trợ giặt sạch sẽ, đôi mắt còn díp lại buồn ngủ lờ mờ ngồi trên hồ lô lớn, thấm thoát bay về phía đỉnh núi Tiểu Quỳnh bồng bềnh.

Thân là chủ lục Chân Tiên trong môn, phía sau có thế lực cường đại ủng hộ, lúc nàng ngự không cũng không có gì câu nệ, muốn bay đến đâu thì bay đến đó, ngoại trừ cấm địa ra cũng không có hạn chế gì.

"Hôm nay là ngày thứ hai mươi ư?"

Tửu Cửu với ngón tay đếm, trong lúc nhất thời cũng có chút rơi vào mơ hồ;

Trước đây bởi vì theo đuổi kích thích, nếm thử một miếng 'Nguyên dịch' Thần Tiên Túy, kết quả mơ màng ngủ năm sáu ngày...

Lúc nàng đi về phía trước không cố gắng tản ra tiên thức, cho nên cũng không có chú ý tới rừng núi phía dưới có một đám mây mù bay bên trên.

Chờ sau khi Tửu Cửu đến núi Tiểu Quỳnh, ở phía dưới kia trong mây mù ló ra hai cái đầu, người bên trái chính là lùn đạo nhân Tửu Ô, phía bên phải là một vị thiếu nữ nhìn qua chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi.

Mặc dù là bộ dạng thiếu nữ lại có khuôn mặt mỹ lệ, đường cong lả lướt, tràn đầy sức sống thanh xuân, nhưng trên thực tế tuổi hai người này không chênh lệch lắm, đều đã hơn ngàn tuổi.

Thiếu nữ đạo hiệu Tửu Thi chính là tứ đồ đệ của thượng nhân Vong Tình, đạo lữ của Tửu Ô, Tửu Ô thường xuyên dùng tơ nhện Trọng Đồng Tam Đầu bí mật quan sát vị tiên tử kia...

Tửu Ô thấp giọng nói: "Chúng ta như vậy không tốt lắm đâu, nơi này dù sao cũng là núi Tiểu Quỳnh."

"Sợ cái gì, không phục thì đi ở chỗ này của Phong chủ đánh một trận!"

Thiếu nữ tức giận phản kích một câu, sau đó cặp mắt hạnh hơi nheo lại: "Vừa tỉnh ngủ đã chạy về hướng bên này, khẳng định có vấn đề.

Ngươi nhìn thấy Tửu Cửu chuyên cần như vậy bao giờ chưa?

Ngày hôm nay ta càng muốn nhìn xem cái Tề Nguyên sư đệ này rốt cuộc là sinh ra ba đầu hay là sáu tay, chưa thành tiên đã có thể làm Tửu Cửu của chúng ta chạy tới đây mỗi ngày."

Tửu Ô lập tức cười khổ một tiếng, đột nhiên mày rậm ngắn nhíu nhíu lại: "Nơi đây còn có trận pháp? Không cảm ứng được khí tức của Tửu Cửu."

"Trận pháp sợ cái gì, bình thường ai không có học qua?"

Khóe miệng Tửu Thi cong lên, tiện tay bắt lấy cổ áo Tửu Ô, không nói hai lời, ẩn giấu thân hình, khí tức, hóa thành hai luồng bóng mờ bay về phía núi Tiểu Quỳnh.

"Hai người chúng ta bán Thiên Tiên còn sợ trận pháp do người chưa thành tiên bố trí hay sao?"

"Thi thi!

Sư tỷ!

Ta nói phu nhân à!

Chúng ta lén lút chuồn vào đó thực sự không hợp lễ nghi, không bằng trực tiếp đến bái phỏng, hỏi rõ chuyện không được sao?'

Đỉnh núi Tiểu Quỳnh, trong rừng, hai bóng mờ đột nhiên dừng lại, lộ ra hai đạo nhân một cao một thấp, hai người vẫn chuyển động né tránh thuật pháp dò xét tiên thức.

Tửu Ô ngăn lại người đạo lữ cao hơn mình một đoạn, tận tình khuyên bảo: "Tửu Cửu đã trưởng thành, chúng ta không thể luôn buộc nàng ở bên cạnh được.

Nói sao nàng cũng là Tiên nhân chín trăm sáu mươi hai tuổi sáu tháng lẻ mười lăm ngày rồi, không còn là đứa trẻ!"

Tửu Thi bị đạo lữ nhà mình ngăn lại hơi liếc mắt, hừ nói: "Trực tiếp đi bái phỏng thì có thể hỏi được cái gì?

Loại sự tình này, đương nhiên phải len lén đi qua mới có thể thấy được tình hình thực tế!

Ngươi quên chuyện tiểu Lục và tiểu Thất chúng ta làm cách nào phát hiện được sao? Nếu như không phải bắt được bọn họ ở trên giường, nhất định bây giờ còn chết không chịu thừa nhận!

Mau tránh ra, đừng để bại lộ tung tích!"

Tửu Thi giậm chân một cái, đầu ngón tay bắt lấy cổ áo Tửu Ô, trực tiếp nhấc Tửu Ô lên;

Thân hình hai người lại hóa thành hai cái bóng, biến mất ở trong rừng.

Nhưng mà lần này bọn họ đi lén lút còn chưa được trăm trượng lại phải dừng lại;

Thân hình của hai người xuất hiện trên ngọn cây của cây cổ thụ, nhìn về phía trước quan sát tỉ mỉ.

"Trận pháp này bố trí rất khéo léo." Tửu Ô tán dương, "Biên giới trận pháp và hoàn cảnh xung quanh chúng ta gần như hoàn toàn hòa hợp, cũng chỉ có ở góc viền xử lý chưa đủ tỉ mỉ bại lộ một chút Linh lực chập chờn."

"Ừm?"

Tửu Thi cúi đầu xuống phía dưới, hai sợ tóc dài trên trán tết thành bím tóc nhỏ nhẹ nhàng đung đưa.

Nàng nhìn cẩn thận vài lần, sau đó lơ đễnh nói:

"Chỉ là Mê Tung Loạn Trần trận, há lại có thể làm gì được ngươi và ta?"

Đi, vào trận.

Nhìn vẻ mặt của ngươi, ngươi không tình nguyện? Buổi tối có muốn lên giường ngủ nữa hay không?"

Nghe thấy uy hiếp như vậy, Tửu Ô nhanh chóng thua trận, vội nói: "Muốn, muốn, cái này đương nhiên là muốn, hiếm khi Thi Thi mới xuất quan một lần...

Thôi!

Ta đi trước, xảy ra chuyện ta sẽ chịu trách nhiệm."

Tửu Ô thở dài, trong nháy mắt khuất phục dưới "Dâm uy" của Tửu Thi, từ trên cây nhảy xuống chắp tay sau lưng đi về phía trước, có chút không yên lòng liếc nhìn suy tính khắp nơi.

Bây giờ hắn nghĩ không phải là có thể phá trận hay không, thật ra hắn cũng không để trận pháp trong núi Tiểu Quỳnh ở trong mắt, dù sao ở núi Tiểu Quỳnh ngay cả một Tiên nhân cũng không có, bố trí trận pháp có thể lợi hại đến đâu?

Bây giờ hắn nghĩ chính là sau này ngộ nhỡ thật sự phá vỡ Tửu Cửu và Tề Nguyên sư đệ...

Tình cảnh này nhất định tương đối xấu hổ.

Nhất là...

'Tề Nguyên sự đệ tám phần là không qua được cửa thiên khiếp này, tiểu sư muội nhà mình chẳng lẽ vừa tìm được đạo lữ cho mình đã phải trực tiếp thủ tiết sao?

"Đi nhanh lên chút" Tửu Thi ở phía sau thúc giục, "Lề mề như vậy lúc chúng ta chạy tới đã trễ hết rồi!"

"Đừng vội, đang tìm được cửa trận pháp."

Tửu Ô rất nhanh đã suy tính ra cửa của trận pháp này, mang theo Tửu Thi đi ra khỏi đạo mê trận thứ nhất;

Nhưng sau đó, Tửu Ô dừng chân lại, tay trái nâng lên, làm một cái thủ thế dừng bước.

"Ồ? Còn là liên hoàn trận?"

Tửu Ô lập tức vui vẻ lên, sờ lên cằm không ngừng khen ngợi: "Mặc dù trước sau đều là mê trận đơn giản, nhưng có thể moi ra liên hoàn trận, người bày trận pháp này trình độ cũng coi như không tệ."

"Dài dòng!"

Tửu Thi hừ một tiếng, hai bước vượt lên trước người sư đệ của mình;

Tiên thức tràn ra, nàng nhanh chóng tìm được cửa ra của trận pháp này, lạnh lùng nói một câu: "Đuổi theo."

Tửu Ô bất đắc dĩ cười một tiếng, đi theo đạo lữ kiêm sư tỷ nhà mình, trong lòng vẫn còn đang suy nghĩ chờ lát nữa nếu như phá vỡ chuyện này, hắn nên kết thúc như thế nào...

Cùng lúc đó, hơn mười dặm bên ngoài đan phòng.

Lý Trường Thọ đang sửa sang lại độc thảo linh dược trước mặt hơi nhíu mày, bất động thanh sắc( tỉnh bơ không biến sắc) liếc nhìn Tửu Cửu đang ngồi điều tức, trong lòng hơi suy nghĩ vẫn chưa nói thêm gì.

Người bên cạnh Tửu Ô sư bá chắc cũng là một trong chín Tửu Tiên đi.

Vừa hay, hai vị này có thể giúp hắn kiểm nghiệm hiệu quả cụ thể của mê trận tầng ngoài.

"Tửu sư thúc?"

"Ở đây, muốn bắt đầu sao?"

"Còn phải chờ một lúc nữa" Lý Trường Thọ cười nói "Nếu lúc Tửu Cửu trở về núi Phá Thiên có người hỏi sư thúc khoảng thời gian này vẫn luôn ở đây làm cái gì, sư thúc có thể nói ra sự thật.

Chỉ là, cụ thể bố trí trận pháp và số lượng trận pháp ở đây, tốt nhất vẫn là bảo mật giúp đệ tử."

"Yên tâm! Đạo lý này ta hiểu!"

Tửu Cửu dùng sức vỗ ngực một cái, một trận sóng gió kinh hoàng.

"Bổn sư thúc không phải là loại người cầm đồ tốt mà không làm việc, xem ở mới vừa rồi ngươi hiếu kính Giai Nhân Mị nhiều như vậy, ta đảm bảo giữ bí mật tuyệt đối!"

Lý Trường Thọ đáp lại mỉm cười, tiếp tục điều chỉnh khối lượng các loại thảo dược.

Dung Tiên đan, cuối cùng cũng mở lò.

Nhưng mà vẫn phải chờ bên ngoài hai vị Chân Tiên rời đi mới được.

...