Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 142: Đạt được ước muốn, Tửu Nương phá quan (1)



Đạo Tạng nội điện, có lượng lớn điển tịch trận pháp, luyện đan mà chỉ Chân Tiên nội môn mới có thể tham khảo.

Thế nào?

Hả?

Hả hả?"

Dứt lời, Tửu Ô nháy mắt mấy cái.

Lòng Lý Trường Thọ khẽ động, lập tức cầm lấy tiểu kiếm màu trắng bạc vào trong tay, ngó nghía thưởng thức hai lần, khóe miệng khẽ giương.

Không nghĩ tới lần này lại có đồ tốt như vậy!

Trước đó lộ ra tu vi, gây nên chú ý, xem như đã hơi thua lỗ;

Lúc này xem ra, quả nhiên là kiếm lời!

"Sư bá, đi vào trong ngồi nói chuyện đi."

"Không được không được, " Tửu Ô khoát khoát tay, thở dài, "Ai, ta thế mà có số mệt nhọc, lại lập tức phải ra ngoài rồi.

Ngươi thành tiên sớm một chút, cũng trở thành chấp sự của nội môn, rồi sẽ biết việc này có bao nhiêu mệt mỏi."

Lý Trường Thọ trong lòng hơi động, hỏi: "Sư bá lần này ra ngoài, là cần làm chuyện gì?"

Tửu Ô cười nói: "Trung Thần châu hình như muốn tổ chức đại hội tam giáo tiên tông một lần, dự tính vào năm mươi năm sau hoặc là trăm năm sau.

Bản sư bá lập tức phải đi cùng với hai vị trưởng lão đến lộ mặt, đại diện cho Độ Tiên môn, để bàn bạc việc cụ thể với những đại môn đại tông ấy;

Nhưng mà, Độ Tiên môn chúng ta so với những đại tông môn thì tuổi đời còn quá nhỏ, phân lượng quá rõ, cũng không dám nói nhiều, chỉ phải nghe theo Nhân giáo tiên tông khác."

Đại hội của tam giáo tiên tông?

Lần này là… trò gì?

Có liên quan đến Phong Thần đại kiếp ư?

Lý Trường Thọ suy tư, Tửu Ô khá sốt ruột, căn dặn nửa câu chăm chỉ tu hành xong thì lập tức muốn quay người rời đi.

Lý Trường Thọ ngẩng đầu nhìn lên, vội nói:

"Sư bá, hãy khoan!"

Nói thuận miệng thì, phải nên kêu 'Dừng bước' mới đúng.

Rời khỏi núi Tiểu Quỳnh, Tửu Ô nhìn bình sứ trong tay, trong lòng tán thưởng một trận.

'Không nghĩ tới, Trường Thọ sư điệt và Vạn Lâm Quân trưởng lão 'Nhất bất cận tình' trong môn phái đã lão lăn lộn quen nhau như vậy.

Đây chính là đồ tốt có thể độc thương Thiên Tiên...

Trường Thọ cũng là có lòng, cầm độc đan quý giá như vậy cho bần đạo dùng phòng thân.'

Tửu Ô khẽ cười một tiếng, nâng tay áo lên liếc nhìn, chọn một cái bảo túi dễ dàng để bình đan dược này trong tay áo, cưỡi mây tiếp tục trôi về phía núi Phá Thiên.

Trước đan phòng, Lý Trường Thọ ngồi trên ghế nằm, tiếp tục thưởng thức cái kiếm nhỏ màu trắng bạc.

Nội điện của Đạo Tạng...

Sách, nội điện của Đạo Tạng!

Độ Tiên môn đạo thừa chủ yếu là pháp thuật cao cấp, thần thông, luyện đan, trận pháp, luyện khí, các loại điển tích quý giá.

Còn có một ít, có thể lấy số định mức nguyệt cung của mình đi đổi lấy dược thảo, bảo tài!

Lý Trường Thọ tự giác, bây giờ mình cười, chắc là giống như tên hán tử đói nhìn thấy thanh lâu mà lại được cha phú thương cho túi bạc lớn...

Ho hai tiếng, lập tức khôi phục bình tình ngày thường.

Việc này quả thật làm cho hắn vô cùng vui vẻ.

Độ kiếp, sau phi thăng, mình thiếu nhất chính là những nội tình này.

Nhưng mà... Hiện tại cũng không thể lập tức đi qua.

Trước an ổn một đoạn thời gian chờ sự chú ý của mình trong môn phái hạ xuống rồi lại đi nội điện Đạo Tạng cũng không muộn.

Dù sao ở ngay núi Phá Thiên kia cũng sẽ không mọc chân chạy được, cũng không có Ngu Công gây sự.

Cho Tửu Ô sư bá độc đan cũng coi như tạ lễ đối với Tửu Ô sư bá, đúng là có được từ tay của Vạn Lâm Quân trưởng lão.

Mỗi cái Luyện Đan sư luyện chế tiên đan cao cấp đều sẽ có một chút xíu khác biệt, Lý Trường Thọ luyện đan cũng sẽ có một chút 'đánh dấu cá nhân'.

Loại trường hợp đưa [ chỉnh đan ] mà không phải đưa [ Độc đan hiệu quả trị liệu ] này cũng chỉ có thể cầm độc đan của Vạn Lâm Quân trưởng lão ra.

Tửu Cửu sư thúc vẫn luôn không xuất quan, mình ở trong môn tùy tiện lấy ra độc đan cao cấp do chính mình luyện chế rất khó giải thích rõ ràng lúc luyện chế, áp chế, tiên lực hỗn hợp độc tính từ đâu mà có.

Như đã nói, Tửu Cửu sư thúc bế quan lâu như vậy... Lần này không phải muốn đột phá Thiên Tiên chứ?

Không đúng, nàng chắc hẳn là vẫn còn kém một ít cảnh giới...

Lý Trường Thọ lại có chút lo lắng cho Tửu Ô sư bá, cứ vì trong môn phái hối hả ngượi xuôi như vậy, tu hành của bản thân khó tránh khỏi bị ảnh hưởng.

—— Đại khái đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng mà tu sĩ đạo môn không muốn đi Thiên đình tu hành.

Thu hồi tiểu kiếm màu bạc, tiên thức Lý Trường Thọ quét mắt tới bờ hồ phát hiện Linh Nga còn đang ở đằng kia thành thật chép lại kinh văn, trong lòng thở phào nhẹ nhàng.

'Cũng may ca tâm lý năng lực chịu đựng đủ mạnh, không bị ngươi dọa thành công năng hỗn loạn.'

Mở ra trận pháp xung quanh, dùng người giấy ngụy trang thân hình, hóa thành một luồng khói xanh bay vào trong mặt đất đi xuống mật thất dưới đất.

Suy nghĩ một chút, lần này cũng phải cảm tạ Long cung Nhị thái tử Ngao Ất điện hạ khi không đi gây sự, vạn dặm cho không...

Mặc dù gặp được vị long cung Thái tử này vẫn luôn có chuyện phiền toái nhưng lần này ngược lại là có kết quả ngoài ý muốn.

Long cung đại hội đãng yêu, mình cuối cùng cũng làm đến tu hành pháp Tam Muội chân hỏa.

Lần này Luyện Khí sĩ Tiệt giáo đến đây đập phá quán, mình được nội điện Đạo Tàng chuẩn cho chứng nhận...

Cũng là ngẫu nhiên gặp gỡ lần kia tính do mình xui xẻo bồi thường một đống thuốc mê cũng không dám đi Long cung cầm gói quà lớn 'Ơn không giết'.

Lần sau nếu gặp lại vị Long cung Thái tử này...

Được rồi, tốt nhất là đừng gặp lại.

Lý Trường Thọ lắc đầu, đã đến vị trí trung tâm trong đại trận hợp lại, cất bước đi về phía đằng trước tầng nham thạch...

Cùng lúc đó;

Đảo Kim Ngao bảo trì trong hồ.

Ngao Ất đang rúc trong nơi xó xỉnh đáy ao, tu hành 'Ngưng thổ thành băng' pháp, không hiểu sao lại rùng mình một cái.

Cái rùng mình này làm cho hắn từ trong Ngộ Đạo Cảnh tỉnh lại;

Trong lòng hiện lên một nhóm Độ Tiên môn trước đây, mình lại hai lần thua ở trong tay đệ tử Lý Trường Thọ ở Độ Tiên môn, trong lòng Ngao Ất cũng không có cái oán hận gì.

Phép thuật thần thông không bằng người, cái này thì có gì tốt mà oán.

'Nếu ta cũng có thể buông xuống thắng thua, không thể thừa nhận thất bại của mình, vậy làm sao lại ảnh hưởng đến chuyện Long tộc?'

Trong ánh mắt Ngao Ất xẹt qua một chút thoải mái.

Lại nghĩ tới mình và Lý Trường Thọ trắng đêm giám định sử sách, ngâm thơ làm phú...

Từ Trường Thọ huynh biểu lộ ra biết kiềm chế, đây quả thật là một nhân vật khiêm tốn, một người ôn nhã khó tìm được trong Nhân tộc.

Về sau nếu có cơ hội phải đi Độ Tiên môn bái phỏng mới được.

Về phần năm vị sư huynh đảo Kim Ngao cũng phải nếm mùi thất bại ở Độ Tiên môn...

Trên đường trở về, tám người bọn họ đã hẹn nhau xong.

Chuyện này sau khi trở về đảo Kim Ngao không đề cập tới là được.

——Đây là vì mối quan hệ vững vàng phát triển của hai giáo, mới không phải là do cảm thấy mất mặt!

"Ngao Ất sư thúc?"

Bên cạnh ao đột nhiên vang lên một tiếng gọi khẽ, thanh long đầu rồng quay đầu nhìn lại, cách ao nước trong suốt nhìn thấy thiếu nữ Hạm Chỉ đang đứng ở cạnh ao.

Thanh long đầu rồng lộ ra một tia mỉm cười, hóa thành cơ thể người từ từ bơi lên.

Mặc dù trạng thái thân thể ở hình dạng người không biết tại sao không dài, nhưng mình tóm lại vẫn có thân hình thiếu niên...

Có một số việc cũng sẽ không gây trở lại.

Thiếu nữ bên cạnh ao nói: "Người không phải tu hành chứ? Có làm phiền đến sư thúc ngườii không?"

"Ta... Mới vừa rồi đang suy nghĩ một ít chuyện cũng không tu hành, hôm nay muốn đi dạo Đông Hải một chút sao?"

"Đông Hải có mỹ cảnh đẹp mắt sao?"

"Ừm, bên đó có vài chỗ mỹ cảnh không tệ, san hô bảo lâm, hải lâm thác nước rơi..."

Rất nhanh, thiếu niên thiếu nữ cưỡi mây đi về phía Đông Hải.

Một đầu hòn đảo lớn này, con kim ngao to lớn kia có cặp mắt to kinh khủng lại mở ra một cái khe hở.

Nhưng lần này, bên trong có thêm mấy phần chấn động.

Chắc là nụ cười.

...

Lý Trường Thọ đi lại trên đường trong đá lớn, tiên thức khuếch tán ở xung quanh núi Tiểu Quỳnh để ngừa có người đến gần;

Sau đó Lý Trường Thọ phải dùng số lớn bảo tài mua được, luyện chế trận cơ, đổi mới, hệ thống đại trận núi Tiểu Quỳnh.

Tửu Ô sư bá đưa tới những thứ bảo tài này coi như là trong môn phái khen thưởng, có thể dùng để cải tạo khốn trận mê trận ở tầng ngoài, ở trong đó quang minh chính đại tăng thêm một phần nhằm vào kẻ vô lễ xông vào sát trận...

Tầng ngoài đại trận đương nhiên phải chờ Tửu Cửu sư thúc xuất quan bố trí lại, sư phụ nhà mình thực lực có hạn, khó mà áp chế được lúc liên hoàn trận phun trào linh lực.