Sắc Dụ

Chương 102: Đùa giỡn bỉ ổi



Kiều Dĩ Thương đưa mắt nhìn tôi, ánh mắt có chút hài hước cùng kinh ngạc, dường như không nghĩ tới tôi cũng sẽ xuất hiện ở cái nơi trăng hoa này, vứt hết hào quang của bà Chu, đi theo một đám người chọn người.

Ông ta hẳn là tiến vào trước tôi, nếu như vào sau, ông ta biết được Chu Dung Thành mua cho tôi một chiếc xe, xe đậu ở cửa ông ta sẽ không thể nào không thấy được.

Lúc tôi vào phòng bao đổi diện nên không chú ý tới bên này, Triệu Long ngồi sát cửa đoán chừng là nhìn thấy tôi, nên mới cố ý làm khó má mì, không coi trọng một cô gái nào, ép cô ta mời đám người mẫu trẻ chúng tôi rời núi để giúp đỡ.

Nghĩ tới đây, sắc mặt của lập tức trầm xuống, lần trước anh ta tới đặc khu bị Chu Dung Thành bao vây đến mức luống cuống, sợ bản thân mình ở nơi này giúp đỡ bị thua một vố, tìm Kiều Dĩ Thương thương lượng có thể hại chết Nam Ninh để vĩnh viễn diệt trừ tai họa về sau hay không, dù sao cũng là cục trưởng của cục thành phố, bản thân ông ta không có sức gánh nổi thì phải kéo theo lão đại Quảng Đà lau mông cho ông ta.

Lần này không ra ngoài dự liệu, Triệu Long tới làm ăn và tìm thú vui, đặc khu mập, anh ta tới phân chén canh. Cái này thật phiền toái, Triệu Long là ông chủ của tam giác vàng, Chu Dung Thành là một vị chủ nhân quản lý địa bàn nhiều nơi như vậy, ngày khác ổn định được không.

Lại nói Triệu Long lăn lộn đặc khu lại tự nhiên phải thăm dò tình huống ở nơi này, nhất là anh ta và Chu Dung Thành là kẻ thù không đội trời chung, để cho anh ta biết tôi là vợ hai của cục trưởng cục công an lại dây dưa không rõ với Kiều Dĩ Thương, cái miệng kia của anh ta nếu không quản được thì coi như tôi cũng xong rồi.

Quả nhiên trong bảy tám chị em gái mà Triệu Long nhìn một phát đã có thể phát hiện ra tôi đứng ở bên trên, ánh mắt của anh ta ngay cả tìm cũng không tìm, trực tiếp dừng trên người tôi: “Đây không phải là cô Hà sao."

Anh ta cười híp mắt, tỏ ý ngăn cản tôi lui về phía sau, Thúy Vân sợ hết hồn, cô ta cho là Triệu Long vừa ý tôi, sắc mặt đều thay đổi, cô ta biết thân phận của tôi, Thảo Vi miệng rỗng cũng biết, bên ngoài vòng cũng không còn bí mật nào không thể nói nữa.

Các cô nhường ra bên để lại một ví trí không bị trở ngại tầm mắt, tôi nhất thời bị bại lộ ở trên ghế salon dưới đáy mắt lờ mờ của bốn người đàn ông, Thúy Vân kịp phản ứng kéo tôi sang bên cạnh để né tránh, cố ý tạo khoảng cách cho tôi với đám người mẫu trẻ kia: “Anh Triệu, cô gái này không nằm trong đám cô gái kia."

Triệu Long vươn cái lưỡi dính lớp bựa lưỡi thật dày, liếm môi một cái, nhìn trông giống như một con sói, dường như có chút nổi giận, chê cô ta không biết điều lại còn lắm mồm, Thúy Vân thà rằng chịu thiệt một chút đắc tội với anh ta cũng không dám đắc tội với Chu Dung Thành, nếu như tôi ở trong hộp đêm của cô ta gặp chuyện gì oan ức, tìm đến Vương Huấn để gây phiền toái thì ông chủ lại đi tìm hiểu lý do, cô ta đảm đương không nổi.

Tôi không chút dấu vết nào nhéo tay của cô ta một cái, an ủi cô ta đừng sợ, sau đó nhìn Triệu Long đang quan sát tôi ung dung không vội vã cười một tiếng: “Ông chủ Triệu, hôm nay không đi sòng bạc chơi lại phóng khoáng chạy sang hộp đem này, nhân vật lớn như anh thật đúng là biết hưởng thụ."

Trước đó kêu anh Triệu là kêu theo Kiều Dĩ Thương cung kính anh ta, bây giờ kêu ông chủ Triệu là bởi vì chính tà không thể cùng nhau tồn tại được, trong vòng quy củ thượng lưu, ở bên ngoài thì giới quan lại làm đâu, tôi có thân phận cao quý hơn so với anh ta, kêu anh ta là ông chủ Triệu là đã cho anh ta mặt mũi rồi.

Bất kể dù là hắc bang có trâu bò đến đâu, thì muốn cứng đối cứng với quan lớn cũng phải cẩn thận, ngoài miệng nhường ba phần, nhất là công an, đó chính là người cầm súng bắn, nếu như bây giờ tôi đã là bà Chu danh chính ngôn thuận rồi thì anh ta muốn ngồi cũng không được, phải đứng lên chào hỏi tôi.

Triệu Long sững sốt một chút, hiển nhiên khó chịu là vì xưng hô của tôi có chút ép anh ta, anh ta liếc mắt quan sát Kiều Dĩ Thương, thấy ông ta không nói một lời nào mà rót rượu, Triệu Long suy nghĩ một chút rồi nhếch môi cười: “Cô Hà còn nhớ tôi sao, không ngồi xuống uống một ly sao?"

Tôi không lên tiếng, dùng yên lặng để từ chối anh ta, thế nhưng Triệu Long rất biết cách ép rượu, hơn nữa trước đem mặt mũi bày ra, hỏi tôi làm sao không tán thưởng cái mặt này chứ, sau này anh ta cũng phải ở trong đặc khu tìm nghề kiếm sống, còn phải hỗ trợ lẫn nhau với cô Hà.

Tôi cũng không chắc rằng anh ta có biết thân phận của tôi hay không, thế nhưng đưa tay không đánh người đang tươi cười, tôi không thể làm gì khác hơn là nói nếu như ông chủ Triệu đã có ý mời, vậy thì tôi sẽ uống một ly vậy.

Anh ta ha ha cười to, gọi vệ sĩ sau lưng mang thêm một cái ly mới, mang rượu ngoại có độ cồn thấp tới, ngoài ra hai người đàn ông nhìn hàng dài đang xếp hàng vô cùng tà khí, không giống như là thương nhân nghiêm túc, có thể quang minh chính đại ngồi ở chỗ này thì càng không phải là người làm quan, phần lớn là người đứng đầu hắc bang.

Hai người bọn họ nhìn tôi, hỏi Triệu Long đây là người nào, Triệu Long hất càm lên ra hiệu cho Kiều Dĩ Thương: “Đây là người yêu của anh Thương, hồi trước có ra mắt ở sòng bạc, anh ấy rất quý đó."

Âm thanh của anh ta không lớn nên những chị em đứng đổi diện không có nghe được, ngược lại là hai người đàn ông kinh ngạc trợn mắt nhìn: "Anh Thương không phải là con rể của ông Thường sao, sao còn chưa cắt đứt với người yêu chứ?"

Triệu Long nhíu lông mày, mặt đầy lưu manh: “Nếu như còn chưa đoạn tuyệt thì cô Hà có thể đến loại địa phương này để kiếm cơm hay sao?"

Kiều Dĩ Thương từ đầu đến cuối cũng không giải thích gì, rót đầy một ly rượu nhưng không uống, cầm nó trong lòng bàn tay lắc lắc, rượu đỏ tươi như máu đã mấy lần muốn trào ra khỏi ly rượu, cuối cùng lại đung đưa trở về miệng ly.

Tôi hất bàn tay của Thúy Vân đang nắm lấy tôi, đi tới trước ghế salon ngồi xuống, Triệu Long chủ động mời một ly rượu ngoại màu vàng nâu, tôi cầm lấy và ngửi mùi vị, bên trong rất sạch sẻ, hơn nữa mùi vị rất nhạt, không đến nổi khiến tôi muốn ói, tôi nói đôi câu khách sáo bày tỏ sự chào đón anh ta, ngửa cổ uống một hơi cạn sạch.

Còn hai tên đầu sỏ kia thấy tôi uống dứt khoát sảng khoái, vô cùng hài lòng nói: “Cô Hà đúng là nữ trung hào kiệt, không nhăn nhó một chút nào, anh Thương quả nhiên rất tinh mắt, chọn lựa bạn gái cũng mạnh mẽ thoát tục như vậy."

Thúy Vân muốn giúp tôi giải vây, cô ta tỉnh bơ lấy cái ly không trong tay của tôi, cười híp mắt hỏi Triệu Long thích cô gái nào, sẽ giữ lại để phục vụ cho anh chơi đùa.

Triệu Long nhìn chằm chằm Thảo Vi một hồi, giống như là nhìn trúng cô ta vậy, thế nhưng Thảo Vi không có muốn tiếp anh ta cho lắm, Triệu Long cao lớn thô kệch, tóc thì cạo chỉ còn một chút, người cũng đen, Thảo Vi là người thích vẻ ngoài, nếu như cô ta thiếu tiền thì cô ta sẽ ngủ với con chó đực của mình, nếu như cô ta không thiếu tiền thì sẽ tìm một vị khách thuận mắt mới chịu cởi.

Cô gái nào lâm vào tình cảnh này cũng vô cùng bối rối, thủ lĩnh tứ đại hắc bang tụ họp lại, lão đại của tỉnh Quảng Đà, ông chủ của tam giác vàng, ngoài ra còn có hai người không biết, có thể ngồi ngang hàng với bọn họ đã là giỏi lắm rồi, đáy quần nhịn được không ướt thì cũng coi như là ra mặt xã hội rồi.

Thế nhưng Thảo Vi là người nào chứ, dưới trướng chị Bối chính là cô ta, được gọi là "Tiên phượng nhỏ hiện đại", hễ gọi là nhân vật nổi tiếng giàu có thì có ai chưa từng lăn lộn trên giường với cô ta chứ, cô ta đã sớm tu luyện được khí tràng, cho dù thái sơn có sụp đổ thì mặt vẫn không đổi sắc, tuyệt đối là chủ nhân của "Ngàn thao bách luyện ", rất biết giải quyết.

Cô trực tiếp cởi cạp váy ở trên vai phải ra, hai vú lộ ra một nửa, cặp vú tròn trịa bị kéo ra một nửa lắc lư, tuy rằng đầu vú đã biến sang màu đen, màu sắc không đẹp, nhưng rất mượt mà, nhìn rất đẹp.

Cô ấy bước đến cạnh tôi và lấy một chai rượu trên bàn, không rót vào ly, mà cô ấy khui nắp bình cho những người này nhìn một chút: “Tôi và mấy ông chủ chơi mấy trò kích thích chút đi, nếu trong hai phút tôi uống hết sạch một chai rượu thì cho tôi tới chọn khách được không?"

Triệu Long ha ha hai tiếng: “Thật biết đùa giỡn để tạo bầu không khí ha, con mẹ nó tôi ở ổ gà chơi hơn hai mươi năm, lần đầu nghe nói gái điếm cũng có thể chọn khách, xem cô có thể uống được hay không, nếu uống được thì sẽ để cho cô lựa."

Thảo Vi ngậm cổ của miệng chai, ừng ực ừng ực tiếng vang ở trong nổ tung bao phòng, âm thanh yên tĩnh kia ngày càng vang dội, rượu trong bình rượu đi xuống phải đặc biệt nhanh, trong một phút hơn thì đã thấy đáy của bình, đến cả người từng thấy gió to sóng lớn Triệu Long cũng có chút sững sờ, đây chính là rượu ngoại hơn bốn mươi độ, uống một hớp đã cay đến mức trức mặt biến thành màu đen, chứ đừng nói uống cả một chai như vậy.

Thế nhưng da mặt của Thảo Vi vẫn không đỏ, hơn nữa còn không chơi xấu, chơi rất nổi, khóe miệng sạch sẽ, không phải một bên uống một bên chảy ra, còn chảy ra hơn nửa bình.

Sau khi Thảo Vi uống sạch liền liếm môi một cái, đổ miệng chai hướng xuống dưới đất, quả nhiên không còn dư lại một giọt nào, Thúy Vân lớn tiếng nói một phút hai mươi lăm giây, các cô gái chúng tôi thắng rồi! Các ông chủ nói lời phải giữ lời.

Triệu Long chửi thề một tiếng: “Thật là mẹ nó quá bất thường, gái điếm của Vương Huấn không chỉ ép, mà cổ họng cũng bị đàn ông đâm qua hay sao? Mẹ nó uống rượu mà như đi tiểu, còn nhanh hơn cả đi tiểu nữa!"

Thật ra thì Thảo Vi cũng có chút không chịu nổi, mới vừa rồi ở phòng bao cô đã uống hét hai ba bình, hơn nữa cô còn chưa đi nhà vệ sinh nữa, cô ta đứng ở một bên chưa kịp thở nữa mà chọn.

Triệu Long hỏi ngoài hai người đàn ông còn lại thì vừa ý ai, hôm nay anh Thương mời.

Một người đàn ông trong đó ngược lại không vội vã chọn, mà ánh mắt của anh ta luôn thừa dịp mọi người đang nhìn chằm chằm Thảo Vi mà rơi trên mặt tôi, không phải là thích mà là cảm thấy quen mắt, nhận ra thân phận của tôi.

Đoán chừng cũng từng đánh nhau với Chu Dung Thành, rất hiểu biết ông ta, bao gồm cả cuộc sống riếng tư của ông ta. Đối với vợ hai nghe đồn của ông ta chắc cũng đã âm thầm thu thập hình của tôi.

Tôi nhận ra được nên sau đó cố ý đụng mắt với anh ta, anh ta lập tức cười nói: “Khóe môi của cô Hà có dính chút thịt của long nhãn."

Sắc mặt của tôi cứng đờ, có chút lúng túng nói uống một chút rượu, không để ý tới những thứ này, để cho anh chê cười rồi.

Tôi nâng tay lên định lướt nhẹ, thì vào lúc này Kiều Dĩ Thương lại đè tay của tôi xuống, ông ta bảo để tôi tới.

Ông ta và tôi vốn cách nhau bởi khe hở của hai cá nhân, ông ta dứt khoát qua đây ngồi, tôi không muốn để cho ông ta đụng vào tôi, thế nhưng sức lực của ông ta quá lớn, lại không thể quá kháng cự ông ta, dễ bị người hiểu lầm, không thể làm gì khác hơn là để cho ông ta làm.

Thế nhưng đúng như dự liệu của tôi, ông ta không có lấy tay làm, mà là trực tiếp vén tóc của tôi lên, dùng môi hôn lên rồi đầu lưỡi nhẹ nhàng cuộn lại, nuốt viên thịt long nhãn kia vào trong miệng của ông ta.

Tôi thừ ra mấy giây, bên trong phòng bao một mảnh an tĩnh, bảy tám người ở vòng ngoài cũng nhìn về phía tôi, trên mặt lộ ra vẻ phức tạp và kinh ngạc, tôi vừa tức giận vừa xấu hổ, trong chớp mắt mặt đỏ tới mang tai, Kiều Dĩ Thương thấy tôi nổi giận, lập tức buông tay đang giam cầm tôi, ông ta chưa thỏa mãn còn nếm mùi vị của viên long nhãn: "Rất ngọt."

Tôi lấy mu bàn tay hung hăng lau qua nơi nơi bị ông ta khinh bạc, ước chừng khi bầu không khí cứng lại thì Thúy Vân mới lại giảng hòa, kêu các người mẫu tất cả đều tới để cho các ông chủ sờ xem sao, chớ đứng xa như vậy.

Một nhóm các cô gái cao gầy trang điểm xinh đẹp xông tới, vây quanh ghế salon, vào lúc này Kiều Dĩ Thương nhỏ giọng nói: “Cô Hà yêu thích rộng rãi thật, cái này là đang đi làm thêm sao?"

Tôi trợn mắt nhìn ông ta một cái: “Tôi là bị kéo vào trong đây."

Ông ta ừ một tiếng, trên mặt bỗng nhiên nở một nụ cười có thâm ý khác: “Điều này đại biểu chúng ta có duyên, ở đâu cũng có thể gặp nhau, cô Hà không cảm thấy kì lạ hay sao?”

Tôi cau mày nhìn ông ta, hỏi ông ta kì lạ cái gì.

Ông ta tháo đồng hồ đeo tay, bỏ vào túi áo sơ mi đen và quần tây bọc lấy thân hình thon dài gầy gò của ông ta: "Tôi có thể cho là, cô Hà cố ý vô tình gặp được tôi, muốn phát sinh chút chuyện gì, nhất định có lòng bất chính với tôi. Theo tôi biết Chu Dung Thành đã gây dựng lên nhân vật điển hình trong cán bộ công an ở Quảng Đà, tiếp theo phải đi An Châu và Hoàng Đông để diễn giải trong đại hội, cô Hà cảm cảm thấy cô đơn lạnh lẽo, lúc này mới nhớ tới trêu đùa câu dẫn tôi."

Tôi cười nhạt: "Anh Kiều cũng không phải là cô đơn lạnh lẽo nên nhớ tới tôi sao."
Nếu như ông ta nói như vậy thì coi như là tôi lúc nào cũng cô đơn lạnh lẽo ở đây.

Đùa giỡn bằng miệng thì tôi đấu không lại ông ta, chơi mưu trí cũng kém, thủ đoạn đàn bà của tôi cũng coi như là ác, thế nhưng cá của ông ta là có thể khống chế hơn ngàn mạng của những nhân vật trí dũng kiệt xuất đi lưu vong, mưu tính ác độc của đàn ông và phụ nữ khác nhau, đàn ông chơi người thiệt, còn phụ nữ thì chẳng qua là tranh thượng vị trong vòng thượng lưu, lực sát thương không có cách nào giống nhau được.

Tôi đứng dậy muốn đi, tôi biết Thảo Vi muốn câu Kiều Dĩ Thương, định chừa cho cô ta cái vị trí, thế nhưng tôi còn chưa đứng thẳng chỉ mới khom người một chút, Kiều Dĩ Thương đã nắm lấy eo của tôi kéo tôi trở về.