Sắc Dụ

Chương 103: Hừng hực u ám



Tôi bị ngón tay nóng bỏng của ông ta nắm lấy, tránh không thoát. Khi Thảo Vi đã tỉnh lại, cô ta thấy Kiều Dĩ Thương đang cuốn lấy tôi, mà mặt của tôi lại đầy kháng cự, cô ta lập tức cười hiếp mắt chen vào, mang tôi từ trên ghế salon xuống.

"Ông chủ Kiều, sao lại không ở trên tôi chứ, tôi nguyện thua cuộc nha, thế nhưng tôi chọn trúng anh rồi, đêm nay tôi sẽ đi theo anh."

Triệu Long đang trái ôm phải ẵm hai cô gái, một người trong đó đang cầm dầu thoa lên người Thúy Vân váy cũng cởi, loại dầu thần này là thoa cho phụ nữ, thoa đều ở trên da, nhìn qua sẽ chiếu lấp lánh, óng ánh trong suốt.

Dĩ nhiên tiền đề là người phụ nữ đó phải trắng nõn gầy nhỏ, chứ người đen thui mập mạp thoa thứ dầu này lên giống như một con khỉ đột vậy, nhìn mà khẩu vị phát ngán luôn, đừng nói đàn ông không xuống miệng được, ngay cả bản thân tự xem cũng không chịu nổi.

Người phụ nữ mà thoa cái loại dầu này thì ở bất cứ nơi nào thì cũng luôn trơn bóng, sờ vào cảm giác vô cùng tốt, thế nhưng cũng bởi vì quá trơn nên đàn ông không nắm được, vậy nên bản thân người phụ nữ phải tự mình chủ động, nắm giữ toàn bộ quá trình tiết tấu, làm sao để trêu đùa hay gây khó dễ cũng được, không chỉ có gợi cảm mà vợ chồng hay tình nhân nhiều năm cũng có thể chơi cái này để tìm lại được cảm giác kích thích đã lâu.

Lúc má mì Thúy Vân còn làm người mẫu trẻ, thì khi mua dầu thần thì bản thân còn cố ý phối hợp thêm hương liệu, vừa thơm lại vừa trơn, dùng loại đồ chơi này để câu dẫn thì mười lần cũng không sai, cô mang đòn sát thủ này ra cho người mẫu, Triệu Long ở tam giác vàng bên kia không hay gặp những thủ đoạn bịp bợm như thế này, anh ta rất thích bôi dầu cho các chị em gái, còn thơm ngát, ôm hay gặm hay sờ đều vang dội âm thanh bẹp bẹp.

Chị Bối nói chị ấy rất bội phục Thúy Vân, gương mặt vóc người chỉ thiếu chút nữa, còn biết dùng cổ tay để đùa bỡn, đàn ông đã gặp qua nhiều em gái xinh đẹp rồi, có lúc cổ tay mới là thứ mà họ ham muốn nhất.

Sở trường đặc biệt của Thúy Vân là còn tinh thông các loại tà môn ngoại đạo về giường chiếu, đặc biệt là để làm hài lòng khách hàng, cô ta còn xỏ khuyên môi, nhưng nó không giống với loại xỏ khuyên môi bình thường của các cô gái kháv, cái đó là đặc biệt làm vì đàn ông, đầu lưỡi một viên, từ đuôi lưỡi cho đến cuống họng là hai viên, hai bên đầu lưỡi hai viên nữa, lưỡi cuốn lên thôi là có thể khiến cho đàn ông sướng đến muốn lật trời.

Thế nhưng vô cùng đau, ăn cơm uống nước thôi cũng đau, nước bọt xuống cổ họng cũng nóng hừng hực, đầu lưỡi vô cùng mềm mại sao chịu nổi khuyên môi bằng nhựa dẻo, thế nhưng nếu như đàn ông sướng thì có thể cho cô ta thật nhiều tiền típ.

Sỡ dĩ điều kiện của cô ta kém chị Bối một đoạn thật lớn, vậy mà vẫn có thể miễn cưỡng lên đấu trường so tài, cũng là bởi vì bản thân mình phải thay đổi.

Tiểu thư của hộp đêm không biết những mánh khóe, mà người mẫu trẻ trong vòng chơi cũng vô cùng tệ, giống như là dưới chỗ riêng tư chơi bắn bi thủy tinh vậy, nhựa và vàng bạc dễ quét dẫn đến bị thương, thủy tinh thì nặng nên rơi xuống, đâm thủng một cái là có thể kéo “Tấc lông không sinh”, cái này có tác dụng lớm, không chỉ dễ coi, hơn nữa còn có chút lạnh, có thể khiến cho người phụ nữ nhanh đạt đến khoái cảm hơn.

Có vài người đàn ông đầu óc có bệnh, kỹ thuật tốt thì không có mà mấu chốt là còn lớn tuổi hơn so với lão già kia, vốn là không được, nhưng luôn muốn nhìn dáng vẻ người phụ nữ khóc lóc nỉ non khàn cả giọng.

Thân thể bọn họ đã trải qua cả trăm trận chiến rồi, dựa vào mức độ run rẩy, biểu cảm dữ tợn trên mặt, mức độ con ngươi rã rời mê ly, còn có thể phân biệt ra được là thật hay là giả bộ, dồn ép đám người mẫu trẻ đến mức không còn cách nào khác, chỉ có thể bản thân mình muốn triệt, bắn bi thủy tinh là có loại tác dụng này.

Tôi biết Thảo Vi làm, cô ta là loại người phụ nữ ham muốn hưởng lạc, một bên kiếm tiền còn một bên muốn thoải mái, vật này rất thích hợp với cô ta.

Cô ta ngồi ở bên cạnh Kiều Dĩ Thương, đưa tay đến đáy quần cởi quần lót ra, cô ta phủi hai cái, mùi hương gay mũi, cô ta thích phun nước hoa ở trong quần, bởi vì không biết người khách kia có thích chơi kích thích không, nếu như có mùi hôi thối thì chuyện làm ăn buôn bán sẽ hỏng hết.

Kiều Dĩ Thương nhìn mặt của cô ta một chút, gọi vệ sĩ ở sau lưng, vệ sĩ đưa cho Thảo Vi sáu mươi triệu, yêu cầu cô đi tìm chút đá viên mang tới cho anh Thương.

Thảo Vi ngay lập tức liền hiểu, Kiều Dĩ Thương khuôn muốn chơi cô ta, Triệu Long đồng ý để cho cô ta chọn nhưng Kiều Dĩ Thương không đồng ý, đi tìm đá viên là cho cô ta cái bậc thang, dù sao thì cô ta cũng là người có danh tiếng cao trong giới người mẫu, không thể trực tiếp quăng mặt mũi của cô ta đi mà nói không muốn, nếu không thì người hầu đang canh chừng ở ngoài của, đừng nói là đá viên, ngay cả hầm băng cũng phải đào cho bằng được, đâu cần dùng đến cô ta.

Gương mặt xinh đẹp của cô ta có chút bất mãn, nhận lấy tiền sau đó ra mở cửa kêu người hầu đi lấy đá viên, sau đó ngồi ở trên ghế salon đối diện, nhìn tới nhìn lui khuôn mặt của ba người đàn ông còn lại, cuối cùng chọn một tên đầu sỏ hơi trẻ tuổi.

Người đàn ông đó đeo mắt kiếng gọng vàng, nhìn qua rất lịch sự gầy gò, cùng một con đường với Kiều Dĩ Thương, đều là tỏ vẻ khiêm tốn, Thảo Vi đi qua cuốn lấy cổ anh ta, hỏi anh ta có muốn bản thân mình hay không, người đàn ông nhéo cái mông nhọn của cô, phát hiện co dãn rất tốt, lập tức nói dĩ nhiên muốn.

Vị đại gia này là người trong nghề.

Đừng thấy vẻ hào hoa phong nhã, giống như là chuyện kia không được, nhưng thật ra đây mới là mãnh tướng.

Người phụ nữ có có cái mông bằng phẳng và cái mông bị xệ, hai loại trước là nhiều nhất. Người gầy thì mông bằng phẳng, người mập thì mông bị xệ, mà cái mông vểnh lên thì mập hay gầy đều có thể, mà người có mông vểnh lên thật sự thì trong mười ngàn người phụ nữ không tìm ra được một người, xương cốt tựa như cánh hoa vậy, dáng dấp của xương sống thắt lưng, xuyên qua quần bò bó sát người hấp dẫn đến trào máu.

Dĩ nhiên quan trọng hơn là có thể điều khiển các loại tư thế khi làm tình, hơn nữa phải điều khiển không chút khó khăn, phải dễ nhìn.

Thảo Vi ngược lại vô cùng hài lòng với anh ta, so với Triệu Long thô lỗ thì thuận mắt hơn, rất nhanh hai người liền không chút cố kỵ nào mà quan hệ nồng nhiệt với nhau.

Vệ sĩ móc ra cái khăn mà lau chỗ Thảo Vi mới vừa ngồi ở địa phương đó, Kiều Dĩ Thương chờ anh ta lau xong, thì đến lượt tôi ngồi xuống, âm thanh lạnh lùng của tôi nói tôi phải đi.

Kiều Dĩ Thương ngồi ngay ngắn ở trên ghế salon vẫn không nhúc nhích, ly trong tay đã trống không, dưới đáy ly đọng lại một lớp đỏ nhàn nhạt, vệ sĩ cầm chai rượu lên rót đầu cho ông ta, ông ta nhìn chằm chằm vào nước chảy cuồn cuộn không ngừng rồi nói: “Bà Chu của Chu Dung Thành quy củ, nếu như truyền ra giới quan lại, tin tức là do cô thả ra ngoài."

Chuyện này là do tôi nói với chị Bối, nhờ chị ấy chọn một vài người mẫu đáng tin cậy, nói chuyện với kim chủ, đem tin tức thả ra ngoài, đại khái nói là Chu Dung Thành khoan hồng nhân từ như thế nào, tha thứ cho người vợ vì ông ta sinh con dưỡng cái, ông ta sở dĩ bao vợ hai là vì vợ ông ta đi quá giới hạn, ông ta chiếu cố đến tình cảm và đứa trẻ nên mới có thể ngấm ngầm chịu đựng đến ngày hôm nay, thiếu chút nữa bị cô ta làm cho táng gia bại sản.

Làm như vậy là để tạo áp lực cho Thẩm Quỳnh Tư, hễ là bà ta biết được một chút gì, thì sẽ không đợi đến khi tai tiếng không thể vãn hồi mới ly hôn, thứ hai thay Chu Dung Thành chối bỏ trách nhiệm chuyện bao vợ hai, để tránh Thẩm Quỳnh Tư hủy diệt ông ta.

Tôi thừa nhận rằng tâm tư của tôi ác độc, không phải là người phụ nữ tốt đẹp gì, dù sao thì con út vô tội, nếu tai tiếng của mẹ nó bị truyền ra ngoài thì nó nhất định sẽ vô cùng đau khổ, Chu Dung Thành đè ép lâu như vậy, từ đầu đến cuối vẫn không chịu quả quyết chấm dứt, chính là sợ sẽ thương tổn tới Chu Tiệp.

Giữa bọn họ tồn tại tình cảm máu mủ với nhau, nhưng tôi không có, tôi cảm thấy đáng thương cho Chu Tiệp, nhưng cũng không đến mức vì chút thương hại này mà vứt bỏ con đường của mình.

Cõi đời này có bao nhiêu đứa con bất hiếu, ngay cả việc sinh dưỡng ba mẹ cũng không quan tâm, mà tôi thì chẳng có chút quan hệ nào với đứa trẻ đó, thật sự không thể nào buông tha cho tiền đồ tốt đẹp dễ như trở bàn tay được.

"Anh cảm thấy tôi sai rồi sao."

Thân thể Kiều Dĩ Thương ngửa về sau, dựa vào ở trên ghế salon: “Không sai, người không vì mình trời tru đất diệt, cô ta không có bản lĩnh canh giữ đồ của mình, thì cô cướp đoạt thì có lỗi gì chứ. Trong từ điển của đời rôi, chỉ có cái chữ cướp này, không cướp thì làm sao sống. Bất kể là cái gì."

Ông ta nói xong nhìn về phía tôi: “Đại bàn của người khác, công ty của người khác, thậm chí là vợ của người khác, chỉ cần tôi nhìn trúng, thì sẽ dùng bản lĩnh của mình cướp lấy, đạo đức và luật pháp ở trong mắt của tôi, cái gì cũng không tính, bởi vì khó khăn không ở nơi tôi."

Giọng của ông ta bình thản, thế nhưng lộ ra sức nặng rung động lòng người, những lời lớn lối như vậy cũng chỉ có Kiều Dĩ Thương mới dám nói.

Ông ta bưng ly rượu, môi mỏng ngậm miệng ly, xuyên thấy qua ly thủy tinh tôi có thể thấy được đường nét rõ ràng trên khuôn mặt của ông ta, bỗng nhiên trong ngực cảm thấy buồn rầu, muốn làm gì đó để phát tiết: “Có thuốc lá không."

Ông ta không có cảm thấy bất ngờ với cái yêu cầu này của tôi, mà là rất tự nhiên đưa bao thuốc của ông ta ném về phía của tôi, tôi chính xác tiếp lấy, rút ra một điếu ngậm lên miệng, ông ta mò ra bật lửa, mở đinh ốc bằng hồng ngọc ở phía trên cùng, một nhóm lửa âm u chui ra ra, thiêu hủy ở tàn thuốc, tôi hung hăng hít một hơi, dáng vẻ không đủ thông thạo trẻ trung của tôi khiến cho ông ta cười yếu ớt: “Phụ nữ hút thuốc không tốt."

Tôi bị khói mù xông đến mức không tự chủ được nheo mắt lại, cách một đoàn sương mù màu trắng nhìn ông ta, khuôn mặt của ông ta giống như là cảnh trong mơ cách một đời vậy, vô cùng không chân thật: “Nếu như không tốt thì sao đàn ông mấy người còn rút ra, chỉ cho phép các người hút mà không cho phép chúng tôi hút hay sao. Ở trên giường thì các người luôn muốn chiếm lợi thế, bây giờ ở trên mặt đất hút thuốc cũng nói nhiều như vậy."

Ông ta đưa ngón rỏ thon dài của mình dán ở trên môi rồi nhanh chóng đoạt lấy điếu thuốc mà tôi đang cầm trên đầu ngón tay, dùng đầu lưỡi để thấm ướt, vẻ mặt mập mờ nhìn về phía tôi xong sau đó thả ra một hớp khói mù: “Tổn hại da, còn mất đi vốn liếng để đi cám dỗ đàn ông, cái gì cũng không tốt."

Tôi hít thở sâu vào, ngửi làn khói mù trong không khí bay ra từ bên trong miệng và mũi của ông ta, ông ta thấy tôi rất muốn, hút mấy cái rồi đem nửa điếu thuốc còn lại nhét vào trong miệng của tôi, tôi có chút kháng cự việc phía trên dính nước bọt và mùi vị của ông ta, rất muốn phun ra, thế nhưng ông ta lại siết chặt môi của tôi lại, tôi không có cách nào khác để nhổ ra, khói mù xông đến mắt làm tôi đau, tôi không thể làm gì khác hơn là mút vào.

Tôi rất ít khi hút, không phải sẽ không, mà giống như Kiều Dĩ Thương nói, gương mặt là tôi là một cảnh sắc, là vốn liếng để tôi cán dỗ đàn ông, là vũ khí sắc bén nhất để tôi lên được vị trí được hoan nghênh nhất, cho dù là mấy chị em khác có dày vò như thế nào, thì nếu như làm được thì những thứ bất lợi tôi sẽ không đụng vào, nghiện thuốc lá có độc, phòng bị không hết, nếu như ngay cả nghị lực về chuyện này cũng không có, thì làm sao bản thân mình có thể chống cự lại cạm bẫy tình cảm của đàn ông được.

Cho dù là có điên cuồng nghiêm khắc với bản thân mình như thế nào vẫn sẽ không đi đến bước này.

Tôi cảm thấy điếu thuốc kia có thêm thuốc mê, hoặc là có đạn hơi cay, nó khiến cho đầu óc tôi một mảnh hỗn độn, tôi cảm thấy lúc này bản thân mình đặc biệt ngây thơ, giống như là một người mù đánh mất thính giác vậy, mềm mại, bất lực, bi thương.

Tôi ngã ở trên ghế salon, ở phía bên kia ghế salon, ba thân thể trắng nõn quấn quít lấy nhau, tôi không có hứng thú để thưởng thức, cũng không có cảm giác chán ghét, trong ánh mắt của tôi chỉ nhìn thấy Kiều Dĩ Thương, tôi có chút thống hận chất vấn ông ta: “Tại sao anh lại phải xuất hiện chứ."
"Tôi tới để nói chuyện làm ăn."

"Tại sao anh lại xuất hiện trong thế giới của tôi chư."

Mặt của ông ta không cảm giác nhìn chằm chằm tôi hồi lâu, lâu đến mức khiến tôi ruột gan rối bời, ngón tay không tự chủ cào cấu bọc ren của salon, rốt cuộc ông ta không biết làm sao mà cười nói: “Cô say rồi."