Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa

Quyển 3 - Chương 132: Long hậu



Tử Tô đồng ý ở lại, Long Duệ cũng được ở lại, cung điện Bảo Bối phòng vô cùng nhiều, đương nhiên cũng không có người phản đối.

Đám người Kim Lệ đối hắn cũng mở một con mắt, nhắm một con mắt, tất cả mọi người biết mục đích của hắn, chính là tất cả mọi người không muốn vạch trần thôi.

Nhưng mà như vậy cũng không phải biện pháp, hắn không có khả năng mặc kệ Nam Hải Long Cung, không có khả năng không quay về a. Đi trở về hắn cũng sợ bản thân lại không muốn quay về. Do dự mãi, hắn rốt cuộc lâm vào sầu não.

“Bảo Bối, Long thúc thúc có việc tìm con.ôm nay, hắn thừa dịp Tử Tô ở bên ngoài hoa viên đang tản bộ, lại gọi Tiểu Long Nhi vui vẻ, nhưng chỉ được chính mình là thúc thúc, làm cho hắn cảm thấy thật buồn bực, rõ ràng là con của hẳn, cũng không kêu chính mình phụ vương.

Tiểu Long Nhi vừa định chạy đi tim mẫu hậu, bị hắn gọi lại, thằng bé nháy đôi mắt to, đáng yêu nhìn thấy hắn, nói: “Long thúc thúc, tìm Bảo Bối có chuyện gì?”

Long Duệ có chút bối rối ngập ngừng, nhưng nếu hắn cứ chần chờ như thế, chỉ sợ Nam Hải sẽ đại loạn, vì thế liền có chút ngượng ngùng cười nói: “Bảo Bối, thúc thúc muốn mời con quay về ở tại Nam Hải Long cung.” Nói xong, hắn còn nhìn mọi nơi xung quanh, sợ Tử Tô đột nhiên xuất hiện.

Tiểu Long Nhi oai đầu, kỳ quái nhìn thấy hắn, mãi đến khi thấy mặt hắn đỏ, mới cười tủm tỉm nói: “Thúc thúc, tại sao vậy?” Kỳ thật tiểu tử kia biết, chẳng qua thằng bé nghịch ngợm, muốn chính miệng Long Duệ nói ra.

Long Duệ cảm thấy mặt hắn nóng đỏ ửng như sắp bị thiêu cháy đến nơi, nhưhg miễn sao có thể đem một lớn một nhỏ lừa trở về, hắn cũng không còn ngại ngần gì nữa.

“Bảo Bối, thúc thúc không thể rời đi Long Cung lâu được, chính là thúc thúc rất nhớ con cùng mẫu hậu của con, muốn hai người cùng thúc thúc trở về, một mình thúc thúc không yên lòng các người, hơn nữa thúc thúc cũng thực cô đơn, muốn được làm bạn với hai mẹ con con, con và mẫu hậu chắc cũng không muốn thúc thúc cô độc một mình chứ?” Hắn vội vàng nói, khảo lấp, qua loa.

Đôi tròng mắt của Tiểu Long Nhi đảo nhanh như, vòng vo một chút sau, nhìn thấy thằng bé vô thanh vô tức nở nụ cười, tâm tư Long Duệ biết bé đều hiểu rõ, nhưng mà cũng nên nghĩ kĩ lại, có nên giúp thúc ấy hay không thôi.

Long Duệ chờ mong nhìn hắn, lại có chút sợ hãi, nếu là Tiểu Long Nhi nói lời cự tuyệt hắn, hắn đành phải lưu lại, đương nhiên cứ ở mãi, tổ gia gia cũng sẽ đuổi hắn đi, nếu Tử Tô cả đời không rời khỏi nơi này, hắn có thể vĩnh viễn cũng không thấy được nàng.

Trong lúc Long Duệ không yên bất an, đáy lòng nhấp nhỏm lo lắng, Tiểu Long Nhi rốt cuộc giả vờ đắn đo suy nghĩ một hồi lâu sau, trả lời hắn.

“Được rồi, Long thúc thúc, Bảo Bối qua vài ngày sẽ nói cùng mẫu hậu, đến Long cung thúc thúc ở một thời 1 gian, thúc thúc người thấy có được không?” Tiểu Long Nhi cười hì hì nói, rốt cuộc cho hắn một cái kinh hỉ thật

Long Duệ nghe vậy, cao hứng tận trời, nhanh chóng ôm lấy Tiểu Long Nhi, không ngừng ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn của thằng bé hôn khắp nơi, miệng kêu: “Bảo Bối, Bảo Bối con thật tốt, Bảo Bối thúc thúc thật sự là yêu con đến chết mất.”

“Khanh khách lạc…..” Tiểu Long Nhi mặt mày hớn hở, vui cười đến phi thường đắc ý, vui vẻ, đáng yêu. Thằng bé đắc ý dào dạt, Long Duệ ngốc, lại nghĩ đến tâm tư chính mình người khác không biết.

“Các người cười cái gì a?” Lúc này, Tử Tô tản bộ trở về nhìn thấy bọn họ mắt to trừng đôi mắt nhỏ cười, giống như hai hồ ly lớn nhỏ, nhịn không được tò mò hỏi.

“Không, không có gì.” Này hai hồ ly một lớn một nhỏ vội vàng trăm miệng một lời nói, sợ bị nàng nhìn ra cái manh mối gì, này đã có thể xem là chuyện xấu.

Tử Tô vẻ mặt không tin, trong bụng có chút đoán, thấy bọn hắn thần bí như thế, khẳng định sẽ không có chuyện gì tốt, nhưng mà nàng cũng tin tưởng bọn họ cũng không dám hại mình. Một người là con của nàng, một người là phụ thân của thằng bé. Chính là, nàng thật không ngờ, hai người một lớn một bé này đang bày mưu tính kế dụ nàng vào bẫy.

“Mẫu hậu, là như vậy, Bảo Bối vừa rồi cùng Long thúc thúc nói, ở chỗ này con chơi đã chán rồi, muốn đi Nam Hải Long cung của Long thúc thúc để xem tiếp, muốn đi lấy chút ít vật quý hiếm về trang hoàng cho cung điện của Bảo Bối.” Tiểu Long Nhi chủ động đề nghị, nhưng mà, cái này không phải mục tiêu chân chính, chỉ là nhân tiện mà thôi.

Long Duệ nghe thấy trợn mắt há hốc mồm, nội tâm bội phục sát đất, thầm giật mình, Tiểu Long Nhi này thật là đáng sợ, thế nhưng nhất tiễn song điêu, nhưng mà chính mình cũng cam tâm tình nguyện a. Vì thế, hắn đương nhiên gật đầu phụ họa.

“Đúng, đúng vậy, Bảo Bối muốn đi Long cung của ta nhìn xem.” Hắn vội không ngừng nói, lại không dám nhìn về phía Tử Tô.

Tử Tô nghi hoặc, nhưng nàng chưa nói gì, hiện tại cơ hồ là Bảo Bối muốn làm cái gì, nàng cũng sẽ không phản đối. “Được rồi, Bảo Bối muốn đi, chúng ta phải đi. Nhưng, muốn nói cho ông nội, ông nội đồng ý mới được.”

Muốn rời khỏi đây cũng nên báo cho Kim Lệ, nếu không thực sự không tốt lắm.

Tiểu Long Nhi cùng Long Duệ vội vàng gật đầu, cao hứng vô cùng, Long Duệ không nói hai lời, chạy vội ra khỏi cửa, tìm tổ gia gia thông báo.

“Di, hắn tại sao lại cao hứng như vậy? Bảo Bối, hình như con đang định đi càn quét tài sản hắn mà.” Tử Tô biết Tiểu Long Nhi khẳng định phải đi Nam Hải Long Cung tìm Bảo Bối, chính là không thể tưởng được người hưng phấn nhất dĩ nhiên là Long Duệ.

“Đúng vậy, Bảo Bối cũng cảm thấy được kỳ quái, nhưng mà có thể là chúng ta muốn đi làm khách của Long cung thúc ấy, thúc thúc đặc biệt vui vẻ đi.” Tiểu Long Nhi nhanh như chớp dạo qua một vòng sau, cố ý hét lên.

Tử Tô gật gật đầu, nhớ tới Long Duệ đã ở bên cạnh họ ở bên ngoài đã lâu, không có quay về qua Long cung, nói không chừng chính hắn cũng nhớ nhà muốn đi trở về.

Chần chờ mất hai ngày sau, Tiểu Long Nhi cùng Tử Tô và Long Duệ được sự đồng ý của Kim Lệ, rời khỏi Bộ tộc Kim Long.

Long Duệ nhớ rõ, Kim Lệ ở trước mặt hắn dặn dò, nhất định phải nắm giữ Tử Tô thật chặt. Biến thành hắn kinh hoảng mà chạy, rốt cuộc hiểu được tất cả mọi người đều biết tâm tư của hắn.

Long Duệ sau khi trở lại Nam Hải, giống như về tới vị trí chính minh, cả người thập phần thoải mái nhẹ nhõm, vẫn là ở địa phận của mình là thoải mái nhất. Hắn mang theo Tiểu Long Nhi cùng Tử Tô hướng đáy biển Long cung bơi đi, vui vẻ vô cùng.

Lúc này, Nam Hải Long cung cũng nhận được tin tức Long Vương trở về, trước cửa lớn của Long cung sớm có không ít cung nữ đi ra nghênh đón, nhìn thấy Long Vương bình an trở về, vui sướng không thôi.

“Hoan nghênh Long Vương hồi cung, hoan nghênh Tiểu Điện Hạ, hoan nghênh Long Hậu trở về.” Các cung nữ tất cung tất kính nói, tách ra đứng ở hai bên, thi lễ.

Long Duệ thực vừa lòng, đã lâu không có cảm giác như vậy, cảm giác cao cao tại thượng. Hắn mang theo Tiểu Long Nhi cùng Tử Tô vào Long cung, lập tức an bài tẩm cung của bọn họ thật tốt, còn bảo cung nữ dâng lên sơn trân hải vị, hầu hạ cẩn thận.

Các cung nữ đương nhiên cũng biết tầm quan trọng của Long Hậu, hầu hạ thật cẩn thận, cái gì yêu cầu cũng không dám cự tuyệt. May mắn, Tử Tô cũng không phải là một người đặc biệt khó hầu hạ, cho nên các cung nữ nhiệm vụ cũng thực nhẹ nhàng, chính là đi theo nàng tản bộ ở chung quanh Long cung, giải sầu là được.

Tiểu Long Nhi sau khi và đến Long cung, quả nhiên liền thực hiện lời nói của thằng bé lúc trước, mỗi ngày ở chung quanh Long cung nghịch ngợm tán loạn, phía sau đuổi theo một đám lớn cung nữ, bọn lính tôm tướng cua mỗi người đều nhăn nhó mặt mày, khóc không ra nước mắt. Bởi vì Tiểu Long Nhi mỗi ngày đang thám hiểm tìm hiểu những bảo vật trong bảo khố.