Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 189: Hai kiện trang bị cấp bảy



- Bệ hạ, đây là một loại cự ưng dùng để truyền tin ở cự ly gần, tên là Phong Ngữ Chi Ưng, rất có linh tính, hầu hết các nước phụ thuộc đều quốc đều nuôi dưỡng, nhưng súc sinh này lại có một thiên tính không tốt lắm, đó là trời sinh hiếu chiến tàn nhẫn, có tính công kích rất mạnh, cho nên vừa rồi mới công kích chim khổng lồ của ngài...

Quan sát thi thể con cự ưng cánh trắng, lão nhân Zola liền đưa ra kết luận.

Chim khổng lồ của bệ hạ...

Tôn Phi lại bị ba chữ "chim khổng lồ" làm toát mồ hôi, thực dễ dàng làm cho người ta liên tưởng một số bộ vị tế nhị. xem tại TruyệnFULL.vn

Bất quá lại phải nói, Zola từ lúc còn trẻ đã bị bắt đến Hắc Nham thành trở thành quặng nô, trải qua hơn mười năm bị dày vò hành hạ có thể sống tới ngày nay, hoàn toàn là một kỳ tích, đồng thời cũng tạo cho lão một thân tri thức cùng ý chí người thường khó có thẻ so sánh, giống như một quyển bách khoa toàn thư chằng chịt vết đao kiếm cùng ướt sũng máu tươi ở giữa Liệt Nhật sơn mạch, cho nên lời hắn nói sẽ tuyệt đối không sai.

- Cự ưng truyền tin trong quân đội?

Tôn Phi sờ sờ cằm, rất nhanh tìm được một lý do thích hợp:

- Đoán chừng là súc sinh do Hắc Nham Vương thuần dưỡng, không thì sao lại hiếu chiến như thế? Ha ha, mặc kệ, thoạt nhìn cũng ngon mắt đấy, nướng lên rồi nói.

Rất nhanh, đầu Phong Ngữ Chi Ưng kiêu dũng thiện chiến đã bị quốc vương bệ hạ không chút lưu tình mà vặt sạch lông rồi nướng đến vàng óng trên lửa, mùi hương mê người bay thật xa, khiến đám người Oleguer mở to mắt, nước miếng chứa chan quanh mép...

Không đến mười phút, trên mặt đất chỉ còn lại một đống xương bóng loáng.

Đêm tối kéo tới bao phủ Hắc Thạch thành.

Trăng khuyết lưỡi liềm chiếu rọi chút ánh sáng mờ nhạt, có lẽ bởi ban ngày mới trải qua một hồi huyết tinh giết chóc, nên ánh trăng tựa như mang theo cả chút sắc đỏ nhàn nhạt.

Trên quảng trường, lều trại lớn nhỏ được dựng lên, ánh lửa bập bùng, lớp cỏ khô ấm áp, nhóm quặng nô Hương Ba lần đầu tiên mang theo tiếng cười ngọt ngào mà chìm vào giấc mộng, ngủ một giấc thật ngon.

Tôn Phi lấy mình làm gương, đem đại trướng của quốc vương làm nơi chiếu cố cho một ít quặng nô thương thế nghiêm trọng, tự nhiên đây là một loại thủ đoạn thu thập lòng người, bất quá lại có tác dụng thật trọng yếu, một lần nữa lấy được cảm kích cùng tôn kính của thần dân.

Trong bóng đêm, Tôn Phi khoanh chân ngồi ở tòa tháp cao nhất trong cứ điểm Hắc Thạch thành, nhìn khắp xung quanh.

Ánh trăng lạnh lẽo phủ lên người, khiến hắn giống như một vị thần đang tỏa ánh hào quang.

Đem hết thảy động tĩnh bốn phía thu vào đáy mắt, Tôn Phi tĩnh tọa, tổng kết lại một trận hôm nay, sau đó chuyển sang hình thức thích khách, bố trí một ít cạm bẫy ma pháp quanh nơi đóng quân, rồi lại lợi dụng lộ tuyến vận hành chân khí của thích khách để mở ra các đấu khí thông đạo mà sửa chữa đấu khí bí tịch.

Cho tới bây giờ, ngoài "thiểm điện quang tốc quyền", "tử khí chấn đãng ba" cùng "cự hình hào giác" bắt chước tất sát kỹ của mười hai hoàng kim thánh đấu sỹ trong manga kiếp trước, Tôn Phi lại mới phát hiện thêm vài đấu khí thông đạo chưa đầy đủ có uy lực cao thấp khác nhau, hắn đang thông qua tu luyện của mình mà sửa chữa cùng hoàn thiện.

Thời gian qua rất mau, núi non xung quanh không ngừng truyền tới tiếng ma thú gào thét.

Gần tới sáng, Tôn Phi mở mắt.

Hắn rốt cục hoàn thành xong hai bản đấu khí bí tịch cấp tam tinh.

Tính tính thời gian, lại có thể tiến vào Diablo thế giới giết quái thăng cấp, Tôn Phi không chút chần chờ, mở ra truyền tống trận.

Ông ông ông!

Truyền tống môn màu xanh da trời xuất hiện, Tôn Phi tiến nhập Diablo thế giới.

Lần này hắn lựa chọn chức nghiệp người man rợ, đây là chức nghiệp chủ đạo của Tôn Phi, vẫn luôn duy trì ưu thế cấp bậc, lúc này đã lên tới cấp 36, hơn nữa trải qua vô vàn chém giết, bản đồ lớn thứ hai Lut Gholein tổng cộng sáu nhiệm vụ chỉ còn một cái cuối cùng —— cổ mộ Tal Rasha, giết chết "thống khổ chi vương" Duriel.

Ở Rogue Doanh Địa, Tôn Phi tìm được nữ tu sĩ Ankara mới từ thế giới thaạt trở về, như cũ đi theo học tập chế tác quyển trục cùng dược tề thuật, sau đó lại triệu hoán mỹ nữ dong binh Elena đang ở Hương Ba Thành, hỏi han tình huống mấy hôm nay, nghe được bên trong thành hết thảy đều bình thường, lúc này mới yên tâm. Tôn Phi cùng Elena tới Warui Fu chọn "đi hướng tây" tiến vào sa mạc minh châu Lut Gholein, lại thông qua một tiểu truyền tống trận nữa mà đi vào trong hạp cốc, tiến vào địa phương chưa từng có ai thăm dò - Tal Rasha cổ mộ, một đường trảm sát vô số ác ma cùng quái vật, cuối cùng đi tới một tế đàn thật lớn hình tròn.

Nơi nơi trên tế đàn đều có khắc ma pháp minh văn thần bí huyền ảo, mang theo khí tức cổ lão tang thương, cả vật thể lóe ra u quang màu đỏ, lúc ẩn lúc hiện, thỉnh thoảng lại có thanh âm ác ma gào thét từ chỗ sâu trong tế đàn truyền đến, như là đang trói buộc một lực lượng khủng bố nào đó, năng lượng dao động mênh mông mãnh liệt như biển khơi, tràn ngập toàn bộ cổ mộ.

Tôn Phi nhẹ nhàng đi lên tế đàn, bên trên có một cột đá màu xanh da trời cao tới hai mươi mất thước, bề mặt xuất hiện một lỗ thủng hình tròn đều đặn, Tôn Phi lấy từ không gian sức mang ra "Horadric chi trượng"* có được sau khi hoàn thành năm nhiệm vụ trước cắm vào bên trong đó.

(Horadric chi trượng: Vật phẩm nhiệm vụ lấy được sau 5 màn trước tại bản đồ Lut Gholein, ở đây không phải game nên không giải thích chi tiết)

Oanh long long!!

Cả mộ huyệt bắt đầu lắc lư kịch liệt, từng tảng đá thật lớn trên đỉnh đầu rung lắc, đất đá từng mảng từng mảng rơi rụng, phảng phất như sắp sụp đổ, bức vách mặt sau tế đán truyền đến tiếng nổ vang, giống như là bị một con quái vật đáng sợ nào đó phá vỡ, rất nhanh, vách đá nổ tan tành, một động khẩu cao hai thước sâu thăm thẳm xuất hiện.

Quá trình Tôn Phi đã thấy rất nhiều lần trong trò chơi tại tiền thế, quá quen thuộc, cho nên vẫn duy trì trấn định, thậm chí còn mỉm cười với Elena để giảm bớt vẻ khẩn trương của nàng.

Việc cần làm kế tiếp là tiến vào không gian phía sau động khẩu này, đánh chết Boss cuối cùng của bản đồ thứ hai —— "thống khổ chi vương" Duriel, sau đó sẽ hoàn thành bản đồ Lut Gholein, tiến vào bản đồ thứ ba "Kurast hải cảng".

Trong trò chơi kiếp trước, Duriel rất khó đối phó, được xưng sát thủ của nhân vật mới, công kích vật lý phi thường cường hãn, hơn nữa có băng hệ kỹ năng, không cẩn thận cũng sẽ bị đông cứng, hoặc là kích ngất, một khi trúng chiêu, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn đầu quái vật này dùng móng vuốt sắc bén từng chút từng chút vờn chết ngươi, ngươi thậm chí cả cơ hội hoàn thủ cũng không có, "về làng dưỡng sức".

Bất quá lần này Tôn Phi sớm có chuẩn bị, trước khi tới đây đã trang bị một bộ khôi giáp phòng ngự vật lý cực cao, ngoài ra phụ thêm gia tăng tốc độ, mà trên người Elena cũng không ngoại lệ. Nhắm mắt hồi tưởng toàn bộ chú ý một lần, Tôn Phi gật đầu với Elena, nói câu "Cẩn thận", sau đó tiên phong đi vào động khẩu tối đen kia.

Cảnh tượng trước mắt thay đổi.

Chỉ thấy một không gian tối đen cùng gào thét đạp thẳng vào mặt.

Việc đầu tiên khi Tôn Phi đi vào không gian này là lập tức sử dụng một cuốn "thành trấn phản hồi quyển trục" mở ra một cửa không gian truyền tống thông tới Lut Gholein, bởi hắn không chắc mình nếu bị giết có thể sống lại hay không, nên nhất định phải để một đường lui, đồng thời cấp cho Elena một cơ hội chạy trốn.

Ánh sáng chợt lóe, Elena cũng thông qua cái động khẩu tiến nhập không gian.

- Hống... Nhân loại ngu xuẩn, các ngươi đang tìm Baer sao?

Không khí bốc mùi tanh hôi nồng nặc, một thanh âm cực lớn vang lên bên tai Tôn Phi.

Quay đầu nhìn lại, một đầu quái vật hình dạng giống con sâu khổng lồ với hai chi trước gồm các ngón tay nối liền với nhau như hai chiếc cuốc chim, thân cao hai mươi thước, cả thể mà đỏ, nhớp nháp thứ nước sềnh sệch tanh hôi, trên đầu chi chít gai nhọn màu trắng, bộ dạng béo mập, làm cho Tôn Phi nhớ tới mẫu côn trùng trong bộ phim "Chiến tranh các vì sao" ở kiếp trước, tuy rằng thật lớn, nhưng nhìn lại rất linh hoạt.

Không biết vì cái gì, trong nháy mắt này, một tia khẩn trương vẫn tồn tại trong hắn biến mất vô tung.

Hắn thờ phào một cái, cười hì hì hồi đáp:

- Không, ta tìm ngươi, con sâu béo đần!

Nháy mắt, "thống khổ chi vương" cảm nhận mình đang bị vũ nhục, liên tục gầm lên giận dữ, phát động công kích. Nhưng hôm nay tựa hồ không phải ngày may mắn của nó, bởi vì chỉ chưa đến mười phút, con côn trùng to như quả núi này liền kêu thảm một tiếng rồi phun ra chất dịch sềnh sệch tanh hôi mà ngã trên mặt đất, đinh đinh đinh mấy tiếng liên tiếp vang lên, trên mặt đất xuất hiện đại lượng trang bị.

- Ách... Nhanh như vậy đã chết?

Duriel chết gọn gàng, làm cho Tôn Phi có chút điểm khó có thể tin, đây không phải biểu hiện một đại Boss nên có a, cả một hiệp cũng không trụ được, sao lại yếu như vậy?

- Chẳng lẽ là bởi vì thanh kiếm này?

Tôn Phi nhìn hắc sắc cự hình đại kiếm trong tay, trong lòng có điều ngộ ra.

Bởi vì trong trò chơi máy tính kiếp trước, hắn sớm biết "thống khổ chi vương" 】 Duriel đối với điện, hỏa, băng cùng độc tứ hệ ma pháp đều có kháng tính cực mạnh, muốn chiến thắng nó nhất định phải dùng công kích vật lý, cho nên hắn lựa chọn sử dụng hắc sắc cự kiếm cao hai thước rèn bằng "Ác ma di cốt" từ Fara, thanh kiếm này mặc dù sau khi mang vào thế giới Diablo sẽ mất đi một chút thuộc tính ma pháp, nhưng nếu tính theo phân chia cấp bậc trong Diablo, nó đứng ở vị trí thứ ba "siêu cường vật phẩm trang bị", nhưng nếu chỉ nói tới lực tổn thương cùng trình độ sắc bén thì cho dù một ít "vật phẩm trang bị ma pháp" cấp bốn cũng không bằng được. Lo lắng kháng tính cường hãn với ma pháp của Duriel, nên Tôn Phi mới chọn chuôi "Ác ma di cốt" kiếm này, không ngờ đạt hiệu quả thần kỳ.

- Mặc dù đối phó với đám tiểu ác ma thông thường, vũ khí làm từ "Ác ma di cốt" trừ sắc bén ra không có chỗ thần kỳ nào, nhưng khi dùng để giết Boss thì lại có hiệu quả khiến kẻ khác phải rung động, cái này chẳng phải là khi đối diện với Boss gì gì đó, chỉ cần dùng vũ khí loại này là có thể xử lý bọn chúng như chém dưa?

Tôn Phi nghĩ nghĩ tự kỷ một trận, rồi bắt đầu thu thập trang bị rơi trên mặt đất.

Rất nhanh, hắn liền ngây ngẩn cả người.

Là bởi vì kinh hỉ.

- Ta không phải nhìn lầm đấy chứ? Thậm chí.... Thậm chí có hai bộ phận của lục sắc sáo trang cấp bảy?

Tôn Phi quả thực khó mà tin được thứ mình trông thấy, hai kiện trang bị hình kiếm lóe ra lục sắc quang mang nằm cạnh thi thể Duriel, vô cùng đẹp đẽ.

Mặc dù Tôn Phi nhớ rõ tại trò chơi kiếp trước, trong lựa chọn "mức độ chơi bình thường - Normal", cửa ải Duriel không thể tuôn ra trang bị cấp bảy, nhưng giờ lại có, mà còn đến hai kiện. Nhưng Tôn Phi chỉ hơi sững người, rồi vẫn tinh tưởng mắt mình, dùng một động tác như chó điên tranh xương đem hai thanh kiếm màu xanh biếc kia cầm trong tay, cẩn thận quan sát.