Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 175: Hương Ba Vương xuất quan?



Hương Ba Thành.

Một nước phụ thuộc cấp sáu trong hai trăm năm mươi nước phụ thuộc dưới trướng đế quốc bậc một Zenit, một nước thực lực yếu kém, lãnh thổ nhỏ hẹp, cơ bản chỉ là một tiểu quốc gia không đáng để người ta chú ý đến.

Nhưng từ bốn tháng trước sau khi quốc vương Alexander vốn mệnh danh là ngu ngốc khôi phục lại bình thường, sự tình phát triển theo phương hướng không ai lường trước được.

Cuộc chiến với Hắc Giáp quân vì có tính ngẫu nhiên nên không phải những nước phụ thuộc khác biết được, nhưng hết thảy sự kiện phát sinh trên đỉnh Đông Sơn tại lễ đăng cơ quốc vương, còn có tin tức cửu quốc liên quân tập kích Hương Ba Thành nhưng cuối cùng toàn quân bị diệt, rất nhanh chóng đã được lan truyền rộng rãi trong các nước phụ thuộc đế quốc Zenit.

Thanh danh bưu hãn của của vị tân quốc vương Hương Ba Thành, giống như một con suối mạnh mẽ chảy từ thượng nguồn hết đợt này đến đợt khác đổ vào tai mỗi quốc vương kia. Tuy rằng đại lục Azeroth không có tốc độ lan truyền thông tin nhanh nhạy giống như thế giới kiếp trước, nhưng cũng rất đáng kể.

Ngay khi bắt đầu, đã có người dèm pha.

Chỉ một nước phụ thuộc cấp sáu nhỏ yếu, liệu có thể có được bao nhiêu quân lực chứ? Đừng đùa chứ, đừng nói đến cửu quốc liên quân, cho dù chỉ một mình Chishui thành, cũng có thể trong một thời gian ngắn nhẹ nhàng tấn công Hương Ba Thành, bắt giam toàn bộ hoàng tộc đi! Lại còn muốn đánh bại cửu quốc liên quân á, chắc chắn là không thể nào.

Nhưng đó lại là sự thật, làm cho những kẻ hoài như như ăn phải cái tát làm sưng lên hai má.

Bởi vì một tháng trước, mấy quốc gia thua trận trong đồn đại lại thật sự phái ra sứ đoàn, dùng tư thế khiêm tốn nơm nớp lo sợ tới đền tiền, giải cứu quốc vương bị khuất nhục giam cầm của mình, một màn này cơ hồ tất cả những người hữu ý đều thấy được, rốt cục chứng thật tin tức Hương Ba Thành đại thắng lúc trước.

Đến lúc này, những quốc gia kia rốt cục bị đánh thức, bọn hắn không thể không bắt đầu một lần xem xét kỹ tiểu quốc đột nhiên quật khởi này.

Sự tình, bắt đầu trở nên có ý tứ!

Thời gian còn lại còn không đến hai mươi ngày, diễn võ tác chiến giữa hai trăm năm mươi nước phụ thuộc của Zenit đế quốc sẽ bắt đầu, đây là lần quyết đấu quan trọng quyết định vận mệnh của toàn bộ nước phụ thuộc, cũng là bàn cờ tuyệt hảo của những kẻ có dã tâm, không ai hi vọng tại lúc then chốt lại đột nhiên xuất hiện một đối thủ thần bí, đến phá vỡ tất cả những gì mà họ đã sắp xếp. truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn

Vì thế trong khoảng thời gian này, trong Hương Ba Thành xuất hiện sứ giả các quốc gia, mật thám, tiểu thương, người ngâm thơ rong, dong binh… Rất nhiều người mang theo những ý đồ khác nhau tiến vào thành, chưa bao giờ Hương Ba Thành lại trở nên đông đúc nhộn nhịp và phồn hoa như bây giờ.

Tất nhiên, những người từ bên ngoài đến cũng sẽ mang tới cho Hương Ba Thành những khảo nghiệm mới.

Thế giới cường giả vi tôn, đại lục luật rừng, vũ lực được tôn vinh, không nói lời nào mà rút đao kiếm khiêu chiến với đối phương là chuyện quá bình thường. Hơn nữa có một số người cố ý muốn chứng nghiệm thực lực của Hương Ba Thành, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà Hương Ba Thành lại nổ ra liên tiếp các sự kiện cưỡng chế bạo lực, ngay từ đầu Hình bộ phụ trách trị an trong thành đã có chút điểm luống cuống tay chân, hữu thừa tướng Best đại nhân cũng đau đầu vắt óc, bất quá sau khi quân đoàn trưởng Gordon Brooke cử hai đại Hoàng Kim Kỵ Sĩ chòm sao Kim Ngưu Didier Drogba và chòm sao Sơn Dương Paul Pearce mang theo hơn mấy chục thánh đấu sĩ ra tay, sự tình rất nhanh liền giải quyết.

Trên phố cuối cùng một lần nữa khôi phục bình yên.

- Nhìn xem, kia là hai đại "man thú" của Hương Ba Thành!

- Hai tráng hán kia sao? Nhìn qua sao thấy ngốc thế? Bọn họ chính là người đem toàn bộ 11 gã cao thủ của Phong Diệp dong binh đoàn đánh cho tàn phế, rồi tống vào ngục giam khủng bố "tiểu hắc ốc" sao?

- Đúng vậy chính là bọn họ, nhìn thấy cái tên tóc đen kia không, hắn chỉ dùng đầu húc một cái mà Phong Diệp dong binh đoàn đội trưởng thực lực nhị tinh đỉnh lập tức ngất đi, ngay cả chút lực giãy dụa cũng không có …Thực sự rất đáng sợ, ngươi không ở đó để chứng kiến sự tình, ta nghi ngờ một đòn đó của hắn thậm chí có thể đụng đổ cả tường thành!

- Còn cái tên tóc trắng kia, một đôi tay có thể so với thần binh lợi khí, có thể cắt đứt tất cả các loại binh khí và áo giáp, nghe nói đến bây giờ chưa có ai có thể đỡ được một chưởng của hắn…

- Trời ạ, Hương Ba Thành tìm đâu được hai gã man rợ như thế?

- Không biết… Nhưng ngươi chớ có coi thường đám tráng hán được xưng là Hoàng Kim Kỵ Sĩ dưới trướng Hương Ba Vương kia, bọn hắn cũng không phải là dễ động vào, có người từng thấy ở một lần huấn luyện giống như chém giết sinh tử, hai mươi tráng hán kia từng liên thủ đem thủ lĩnh của bọn hắn ném trên mặt đất…

Theo đám tuần tra của Drogba và Pearce đi vào, mấy tên dong binh trẻ tuổi bên trong quán rượu cũng nhanh chóng ngậm miệng lại, hiện tại đã không còn có người dám làm càn như mười mấy ngày trước nữa, hơn mười chấp pháp như lang như hổ, " Thánh đấu sĩ" và " Thánh quản" của Hương Ba Thành đã nổi hung danh, hoàn toàn có thể khiến cho bọn người từ bên ngoài đến không biết quy củ phải kinh hãi, bên trong "tiểu hắc ốc" mỗi ngày đều có tiếng kêu rên thảm thiết truyền ra, khiến cho những tên bất trị trở nên ngoan ngoãn hiền lành như những chú cừu non. Cho đến bây giờ chỉ cần nhìn thấy hãi gã Hoàng Kim Kỵ Sĩ giống như man thú kia mang theo nhóm thánh đấu sĩ đi tới, tất cả mọi người đều cảm thấy có sức ép như một quả núi trong lòng, ngay cả nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, nếu như bị đối phương nhìn một cái, mỗi người đều sẽ cảm giác được có một loại cảm giác như bị ác thú địa ngục tiếp cận.

Mãi cho đến khi hai đại Hoàng Kim Kỵ Sĩ mang theo nhóm thánh đấu sĩ biến mất ở phía xa, quán rượu mới trở lại tấp nập, mọi người trong quán thở phào một cái, buông lỏng thần kinh.

- Hô hô, cuối cùng cũng đã đi…Đúng là đáng chết, bị bọn họ nhìn, đến ngay cả tâm tư uống rượu cũng không có!

- Còn uống rượu gì nữa, thời gian không còn nhiều nữa, nữ thần sắp xuất hiện rồi, chúng ta mau đi xem nữ thần đi!

- Nữ thần?

- Này, đừng có nói với ta ngươi thực sự không biết nhé, cứ đến xế chiều mỗi ngày sẽ có một cô gái xinh đẹp tuyệt sắc giống như nữ thần xuất hiện, cưỡi trên một con hắc cẩu, xuất hiện ở thảo nguyên ngoại thành, rất nhiều người nói nàng là hóa thân của nữ thần, nghe nói đàn chim nhạn bay về phía nam thấy dung nhan của nàng, cũng phải dừng lại để ngắm nhìn…

Tên dong binh trẻ tuổi nói xong, hai mặt đã sáng lên, uống một ly rượu mạch, cao hứng nói. Vừa nghe đến có mỹ nhân, đám người kia đều đứng bật dậy, đi về phía ngoại thành, trong quán rượu bỗng nhiên trở nên vắng vẻ, một số người chưa biết chuyện, sau khi nghe xong, cũng đứng dậy đi về phía ngoại thành.

Ngoại thành.

Thảo nguyên cuối thu cả một màu vàng óng, gió thu thổi qua xào xạc, khiến cả thảo nguyên như trở thành một biên cả màu hoàng kim rộng mênh mông.

Trời xanh mây trắng, ánh mặt trời chiếu rọi xuống trải thêm ánh vàng lên thảo nguyên dài vô tận, một đám tuấn mã đnhư giao long tung tăng vùng vẫy giữa biển khơi, xa xa hơn một chút, ở trên một ngọn đồi nhỏ, một con đại hắc cẩu mắt lim dim nằm lên bụi cỏ, sáu mươi đầu tứ cấp ma thú Liệt Diễm thú giống như thị vệ trung thành đứng chung quanh gò đất.

Đây là bức tranh tuyệt đẹp về thảo nguyên tĩnh lặng cuối thu, làm mê mẩn lòng người.

Nhưng, hết thảy hào quang, đều bị cô gái đứng bên cạnh đặc hắc cẩu đoạt đi rồi.

Nàng da thịt trắng như tuyết, hai mắt trong veo như làn nước, xung quanh nàng tỏa ra khí chất thanh cao, làm cho người ta khi nhìn vào cảm thấy tự xấu hổ, không dám khinh nhờn, dưới ánh nắng vàng, nền trời trong xanh, dung nhan của nàng giống như một viên ngọc quý không tỳ vết, thân hình thon thả, mái tóc đen dài, một chiếc áo khoác màu hồng phớt, quần áo trắng ở bên trong, cùng với màu vàng ươm của thảo nguyên càng làm cho nàng càng trở nên xinh đẹp, cảm giác như chung quang nàng có một tầng mây khói mơ hồ bao phủ, nhẹ nhàng lay động, quả thật làm mê đắm lòng người. Nàng ngẫu nhiên xoay người lại, một thiếu nữ xinh đẹp, tuổi chưa đến mười chín, dung mạo diễm lễ, khiến người ta không thể không nhìn chăm chú.

Dường như toàn bộ những gì tốt đẹp nhất thế gian đều được tập trung trên người thiếu nữ xinh đẹp này, không có bất kỳ vật gì có thể tranh sắc cùng nàng.

Đám dong binh trẻ tuổi ra khỏi thành, qua chiếc cầu đá, đi lên một gò đất nhỏ, vừa đúng lúc nhìn thấy một màn này.

Vừa thấy, tất cả mọi người cùng ngây dại, giống như là bị sét đánh trúng, mất hết đi khả năng tư duy.

Trên thế gian sao lại có người xinh đẹp như thế?

Mỗi người đểu cảm nhận được tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, bay về phía nàng, nếu cả đời được ở bên cạnh nàng, thì sẽ không có gì hối tiếc.

Trong mọi người đã có một người tuổi còn trẻ mất đi năng lực suy xét, giống như bị người khống chế hồn phách, thất thần đi về phía mỹ nữ, ánh mắt ngây dại, những người bên cạnh phản ứng kịp vội ôm chặt lấy hắn, hoảng hốt kêu lên:

- David, ngươi điên rồi, ngươi muốn chết à?

- Ta…ta chỉ muốn đi đến nói với nàng vài lời thôi mà!

Người trẻ tuổi giãy dụa nói.

- Nói vài lời? Ngươi trẻ tuổi, ngươi có biết đó là ai không? Là vị hôn thê của Alexander bệ hạ, ái nữ của hữu thừa tướng Best, là đệ nhất phu nhân tương lai của Hương Ba Thành, cho dù là hai tên man thú kia cùng nhóm thủ hạ có nhìn thấy nàng cũng phải ngoãn ngoãn như chú mèo con… Ngươi nhìn con hắc cẩu nằm dưới chân nàng ấy đi, nó có thể xé rách võ sĩ nhị tinh cấp trong nháy mắt, nó là địa ngục thần khuyển đến từ địa ngục tối tăm đi theo Alexander vương Hương Ba Thàng đó…

Người lớn tuổi đi cùng người trẻ tuổi càng nói càng mơ hồ:

- Còn nữa, ngươi nhìn xung quanh nàng đi, tứ cấp ma thú Liệt diễm thú đấy, một đám nóng nẩy vô cùng, nghe nói trong hơn nửa tháng đã ăn tươi nuốt sống hơn mười tên háo sắc… Điều kì lạ chính là, những con ma thú nóng nảy này lại cực kì ngoan ngoãn với vị hôn thế của Alexander vương.

Một số người xung quanh nghe thấy mà ngây cả người.

Hóa ra mỹ nữ này có lai lịch đặc biệt như thế, hơn nữa năng lực cũng không đơn giản, ít nhất có thể chỉ huy được ma thú, người khác khó mà có thể sánh được với thiên phú ấy.

- Thật là đáng tiếc, đúng là một nữ nhi xuất sắc, lại đi gả cho một tên quốc vương ngu ngốc!

Dong binh trẻ tuổi bị nhóm bạn giữ chặt cuối cùng bực tức nói.

- Quốc vương Hương Ba Thành không phải là một tên ngu ngốc nữa rồi, ngươi chỉ cần nhìn vào bộ Thanh Đồng pháp điển…

Người đồng hành lớn tuổi hơn đang định nói gì, thì đột nhiên…

Đinh đong đinh đong đinh đong…!!!

Chiếc chuông đồng thật lớn ở đầu kia Hương Ba Thành không biết đã yên lặng bao lâu, lúc này chợt vang lên.

Thanh âm phát ra từ chiếc chuông cổ xưa cắt ngang sự tĩnh lặng trong thiên địa, nháy mắt vang vọng toàn thành, hù dọa một đám chim chóc, theo tiếng chuông quanh quẩn, một loại không khí khẩn trương kích động bắt đầu tràn ngập cả Hương Ba Thành.

Trên ngọn đồi xa xa giữa thảo nguyên vàng rực, đại hắc cẩu luôn lim dim đột mắt chợt dựng dựng cái lỗ tai, hai mắt mở ra. Đồng dạng, thiếu nữ tuyệt sắc trong một tháng nay luôn chỉ lẳng lặng u sầu giờ khắc này cũng không thể che dấu vẻ mừng rỡ trong đôi mắt đẹp, xoay người cưỡi lên lưng đại hắc cẩu, hô lớn một tiếng, đám tuấn mã đang tung vó vui chơi trên thảo nguyên cùng hơn sáu mươi đầu Liệt Diễm thú xếp thành đội ngũ chỉnh tề, chạy tới phía sau đại hắc cẩu, mặt đất chấn động, như một cơn lũ dũng mãnh tiến về Hương Ba Thành.

- Chẳng lẽ… Hương Ba vương một mực tuyên bố bế quan tu luyện, rốt cục muốn xuất quan?

Trong thành, vô số người có ý đồ riêng từ bên ngoài đến thấy được một màn này, cùng tỏ ra thất sắc, đồng loạt nhìn về phía hoàng cung Hương Ba Thành.