Phế Hậu (Hiện Đại Thiên)

Chương 59



Tiêu Cửu Thành nhìn nàng như vậy làm Thiên Nhã có ảo giác người phụ nữ đang ở dưới thân dường như rất yêu mình, nhận thức được điều ấy làm cho phần nào đó trong nội tâm Thiên Nhã đã bị chạm đến, làm Thiên Nhã không nhịn được cúi người, nhìn người phụ nữ nằm ở dưới thân mình.

Ánh mắt của cả hai cứ lặng lẽ đối diện như vậy, hai người đều thấy được hình bóng của chính mình ở trong đồng tử của nhau, giờ khắc này hai người đều có chung một cảm giác, dường như linh hồn hai người thật sự cách nhau rất gần, rất gần.

"Thiên Nhã." Tiêu Cửu Thành chủ động vòng tay qua cổ Thiên Nhã.

"Ừ?" Thiên Nhã nhẹ giọng trả lời, giờ phút này nàng đối xử với Tiêu Cửu Thành cũng dịu dàng hơn thường ngày rất nhiều.

"Thiên Nhã, em yêu chị." Tiêu Cửu Thành cực kì nghiêm túc nói với Thiên Nhã, cô chưa bao giờ nói ra chữ "yêu" với người phụ nữ khác, trọng lượng của "yêu" đối với Tiêu Cửu Thành mà nói, thật sự là quá nặng.
"Ừ." Thiên Nhã nhẹ nhàng lên tiếng, nàng cảm thấy bản thân đã xác định mình thích Tiêu Cửu Thành, nhưng nàng không nghĩ cảm giác của nàng đối với Tiêu Cửu Thành đã đạt đến mức yêu, nhưng lời thổ lộ của Tiêu Cửu Thành làm Thiên Nhã cảm thấy dường như sự quan tâm mà Tiêu Cửu Thành dành cho mình đã vượt qua sự quan tâm của mình đối với em ấy, chuyện này khiến trong lòng Thiên Nhã vô cùng vui vẻ, con người đều thích mình được chiếm thế thượng phong ở trong chuyện tình cảm, Thiên Nhã cũng không ngoại lệ.

"Thiên Nhã, để em làm trước, em dạy chị." Tiêu Cửu Thành nói ở bên tai Thiên Nhã, tuy rằng thể xác và tinh thần của cô đều cực kì khát vọng được Thiên Nhã âu yếm và yêu thương, nhưng đối với Thiên Nhã không hề có kinh nghiệm, Tiêu Cửu Thành cảm thấy có lẽ mình nên làm trước, nếu không cô sợ Thiên Nhã sẽ không biết làm thế nào, dù sao giữa lý luận và thực tiễn vẫn có sự chênh lệch.
"Em biết lúc Tôn Nguyệt Ninh nói với chị kỹ năng giường chiếu của em rất giỏi, chị nói gì với cô ta không?" Thiên Nhã hỏi, nghĩ đến dáng vẻ Tôn Nguyệt Ninh nói kỹ năng giường chiếu của Tiêu Cửu Thành rất giỏi ở trước mặt mình, trong lòng Thiên Nhã lại không thoải mái.

"Dạ?" Tiêu Cửu Thành có chút mờ mịt, đề tài xoay chuyển quá nhanh, lúc này lại nhắc đến bạn gái cũ hình như không ổn lắm.

"Chị nói với cô ta, cô ta rêи ɾỉ ở dưới thân em, còn em thì lại ở dưới thân chị mà rêи ɾỉ." Thiên Nhã vô cùng khí phách nói.

Thật ra Tiêu Cửu Thành không ngờ Thiên Nhã sẽ đánh trả Tôn Nguyệt Ninh, lại còn đánh trả như vậy, thật sự làm cho Tiêu Cửu Thành vừa thẹn vừa mừng, làm sao bây giờ, Thiên Nhã ngang ngạnh kiêu ngạo như vậy thật sự làm mình càng thích hơn mà.

"Từ nay về sau, em chỉ rêи ɾỉ ở dưới thân Thiên Nhã." Tiêu Cửu Thành ôm chặt lấy đầu Thiên Nhã, nói với Thiên Nhã, chắc chắn đây chính là những lời âu yếm êm tai nhất ở trên giường.
Tiêu Cửu Thành thức thời nói như vậy, quả nhiên làm Thiên Nhã rất vui vẻ hài lòng, chơi đùa thân thể của phụ nữ thì có gì khó chứ? Thiên Nhã nghĩ chuyện này không thành vấn đề, bây giờ nàng phải làm cho Tiêu Cửu Thành không thể ngừng kêu rên được.

Thiên Nhã hơi nâng cằm Tiêu Cửu Thành, cúi đầu hôn lên môi Tiêu Cửu Thành, nàng phát hiện mình càng ngày càng thích môi Tiêu Cửu Thành, vừa mềm mại lại vừa tỏa ra mùi thơm riêng biệt của phụ nữ, phụ nữ đúng là vừa thơm vừa mềm, Thiên Nhã cảm thấy việc Tiêu Cửu Thành là phụ nữ dường như cũng không có gì không tốt.

Sau khi Thiên Nhã kết thúc nụ hôn dài đầy nhiệt liệt liền từ từ di chuyển môi mình xuống phía dưới, sau đó chậm rãi hôn, tuy rằng động tác hơi trúc trắc, nhưng cảm giác dịu dàng như vậy lại làm cho Tiêu Cửu Thành hạnh phúc muốn khóc, nhưng cô nhịn xuống, bây giờ mới vừa bắt đầu mình đã không chịu nổi như vậy, chờ lát nữa còn thế nào đây.
Môi Thiên Nhã từ chiếc cổ trắng nõn của Tiêu Cửu Thành, đến xương quai xanh, lại lần nữa đi vào trước ngực Tiêu Cửu Thành, đầu ngực phấn hồng thoạt nhìn cực kì đáng yêu, từ phản ứng vừa rồi của Tiêu Cửu Thành, Thiên Nhã biết chỉ cần mình ngậm lấy liếʍ ʍúŧ, thân thể Tiêu Cửu Thành sẽ có phản ứng mãnh liệt. Thiên Nhã như thể muốn nghiệm chứng thêm lần nữa, lại dùng miệng ngậm lấy đầu ngực phấn hồng đã đứng thẳng, quả nhiên nàng lập tức cảm nhận được thân thể Tiêu Cửu Thành không khống chế được run rẩy, đồng thời phát ra những thanh âm khó nhịn.

Tiêu Cửu Thành cảm giác trước ngực lại lần nữa truyền đến cảm giác cực kì tê dại, theo khát vọng càng ngày càng mãnh liệt, động tác của Thiên Nhã chỉ càng làm cho Tiêu Cửu Thành thấy thêm khó nhịn, thậm chí có chút khó chịu. Tiêu Cửu Thành hiểu rõ, đó là biểu hiện thân thể mình khát cầu tìиɦ ɖu͙ƈ, Tiêu Cửu Thành không nhịn được phát ra những âm thanh dồn nén, biểu lộ khát vọng của chính mình.
Thiên Nhã liếʍ ʍúŧ đầu ngực Tiêu Cửu Thành hồi lâu mới buông tha cho ngực Tiêu Cửu Thành, tay nàng nhẹ nhàng vuốt ve qua chiếc bụng bằng phẳng của Tiêu Cửu Thành, lúc nhìn đến khu rừng nhỏ không quá rậm rạp kia, thậm chí nàng còn dùng ngón tay vuốt ve lấy nó một hồi.

Lúc này chân Tiêu Cửu Thành khẽ mở, Thiên Nhã liền kéo chân Tiêu Cửu Thành ra càng rộng hơn, làm nơi riêng tư nhất của Tiêu Cửu Thành thoáng chốc hoàn toàn lộ ra trước mắt Thiên Nhã.

Thiên Nhã phát hiện bên trong đã sớm ướt đẫm, thậm chí thấy phần khăn trải giường ở dưới mông Tiêu Cửu Thành cũng đã thấm ướt một mảng lớn, Thiên Nhã không ngờ Tiêu Cửu Thành sẽ vì mình mà ướt đến vậy. Thậm chí Thiên Nhã còn cảm nhận được rất rõ, lúc mình đang không kiêng nể gì nhìn chằm chằm nơi bí mật của Tiêu Cửu Thành, nụ hoa phấn hồng, ướŧ áŧ kia không tự giác mà co rút lại, hơn nữa còn chảy ra càng nhiều nước, hình ảnh dâʍ mĩ như vậy hiển nhiên đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ Thiên Nhã, làm Thiên Nhã cảm giác phía dưới mình cũng hơi căng thẳng, đồng thời cảm nhận được sự ướŧ áŧ.
Tiêu Cửu Thành thấy Thiên Nhã nhìn chằm chằm nơi sâu kín của mình, vừa ngượng ngùng, vừa bất an, lại vừa chờ mong, giờ phút này cô cảm giác thân thể đã hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của lý trí, khát cầu vô cùng.

"Thiên Nhã... Chị cũng cởϊ qυầи áo đi ạ... Em cũng muốn nhìn chị..." Tiêu Cửu Thành cảm thấy bởi vì Thiên Nhã vẫn còn mặc quần áo nên khiến cho mình lúc này ở trong thế yếu, cô cũng muốn nhìn Thiên Nhã, cô cũng đã thèm khát cơ thể tỉ lệ hoàn mỹ của Thiên Nhã từ rất lâu rồi.

Thiên Nhã cũng không từ chối yêu cầu của Tiêu Cửu Thành, nàng cởi cả áo ngủ và quần ngủ ra, chỉ còn lại một chiếc qυầи ɭóŧ.

Tiêu Cửu Thành nhìn dáng người hoàn mỹ của Thiên Nhã, có chút hối hận sao mình lại nằm dưới trước, nhìn sắc đẹp của Thiên Nhã, Tiêu Cửu Thành lại càng thêm thèm muốn.
"Thiên Nhã..." Tiêu Cửu Thành vươn tay, lại lần nữa ôm lấy thân thể Thiên Nhã, dùng thân thể mình dính sát vào da thịt Thiên Nhã, cảm giác da thịt thân cận thoải mái đến mức làm cho Tiêu Cửu Thành không nhịn được rêи ɾỉ ra tiếng, cô kẹp chân Thiên Nhã ở giữa hai chân mình, dùng nơi mềm mại ướt nóng nhưng lại vô cùng trống vắng của mình ma sát lên bắp đùi Thiên Nhã, nơi mẫn cảm nhất bị ma sát mang đến kɦoáı ƈảʍ làm Tiêu Cửu Thành không nhịn được rêи ɾỉ, cũng không ngừng tăng nhanh tốc độ.

Cảm giác được cơ thể Tiêu Cửu Thành dính sát vào người mình, so với cơ thể mình, cơ thể Tiêu Cửu Thành mỏng manh đến mức làm nàng sinh ra cảm giác thương tiếc. Chỉ có điều Tiêu Cửu Thành vừa chủ động lại vừa phóng đãng thật sự làm cho Thiên Nhã cũng có chút mặt đỏ tai hồng, nàng nghĩ nếu có 'thứ đó', nhất định sẽ chơi chết Tiêu Cửu Thành ở trên giường, cho dù không có, nàng dùng ngón tay cũng có thể chơi chết Tiêu Cửu Thành, Thiên Nhã rất có tự tin đối với sức khỏe và lực tay của mình.