Phế Hậu (Hiện Đại Thiên)

Chương 60



Ngón tay Thiên Nhã di chuyển vào giữa hai chân Tiêu Cửu Thành, quả nhiên chạm đến một vùng trơn trượt, vừa ướt lại vừa nóng, tuy rằng Thiên Nhã không hề có kinh nghiệm, nhưng nàng là một người phụ nữ thành thục, Thiên Nhã vừa sờ đã lập tức chạm được đến nơi nhạy cảm nhất của Tiêu Cửu Thành, nàng có thể cảm nhận được vị trí nhạy cảm kia của Tiêu Cửu Thành đã bắt đầu hơi sưng lên, Thiên Nhã dùng ngón tay như có như không vỗ về, chơi đùa viên âm hạch ấy.

"A..." Tiêu Cửu Thành lại lần nữa chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ phát ra tiếng thở gấp, nơi được Thiên Nhã vuốt ve có cảm giác suиɠ sướиɠ mãnh liệt. Lần đầu tiên Tiêu Cửu Thành thật sự hiểu rõ, thân thể phụ nữ hoàn toàn tuân theo nội tâm, đây cũng không phải lần đầu tiên cô làʍ ŧìиɦ với phụ nữ, nhưng chỉ có Thiên Nhã mới có thể mang tới cho cô kɦoáı ƈảʍ cuồng nhiệt đến vậy, cho dù chỉ là một cái chạm nhẹ trên trên da thịt cũng sẽ mang lại cảm giác mãnh liệt.
Cùng là phụ nữ nên từ những âm thanh mà Tiêu Cửu Thành phát ra, Thiên Nhã có thể dễ như trở bàn tay đoán được, giờ phút này Tiêu Cửu Thành đang thoải mái, cho dù nàng biết, nhưng nàng vẫn muốn nghe được đáp án từ chính miệng Tiêu Cửu Thành.

"Sướng không?" Thiên Nhã nhẹ nhàng hỏi bên tai Tiêu Cửu Thành, nàng có thể cảm nhận được âm hạch của Tiêu Cửu Thành ngày càng sưng lên, cũng ngày càng nhạy cảm hơn ở dưới đầu ngón tay mình, bởi vì âm thanh của Tiêu Cửu Thành đang dần trở nên khó nhịn, hơi thở cũng nặng nề hơn rất nhiều, giờ phút này Thiên Nhã biết rõ Tiêu Cửu Thành muốn gì, nhưng nàng vẫn dừng động tác ngón tay lại.

"Ưʍ... Thiên Nhã... Đừng dừng lại mà..." Tiêu Cửu Thành thành thật đáp lại, đồng thời nỉ non cầu xin Thiên Nhã, giờ phút này thân thể của cô đâu chỉ thoải mái, mà vui sướng đến mức như muốn nổ tung. Thân thể cô ở dưới sự âu yếm của Thiên Nhã đã sắp đạt tới cao trào, nhưng Thiên Nhã lại dừng động tác lại khiến Tiêu Cửu Thành không thể chịu nổi cảm giác thân thể rơi xuống từ trên đỉnh du͙ƈ vọиɠ.
"Như thế này à?" Cùng là phụ nữ, Thiên Nhã cũng không quá làm khó Tiêu Cửu Thành, ngón tay nàng lại lần nữa vuốt ve xoa nắn nơi nhạy cảm sưng đỏ của Tiêu Cửu Thành, nghe thấy hơi thở Tiêu Cửu Thành ngày càng gấp gáp dồn nén, nàng biết, Tiêu Cửu Thành có lẽ sắp tới rồi. Thiên Nhã không nhịn được hơi tăng nhanh động tác chơi đùa vỗ về trên ngón tay, Tiêu Cửu Thành cũng theo đó càng thêm thở dốc khó nhịn, thậm chí không kìm được rêи ɾỉ thành tiếng, Thiên Nhã biết Tiêu Cửu Thành tới rồi, nhưng nàng cũng không ngừng động tác tay lại, vẫn nhẹ nhàng vuốt ve.

"Thiên Nhã... Đủ rồi..." Lúc đang đạt tới cao trào, âm hạch tiếp tục bị vuốt ve khiến kɦoáı ƈảʍ ập đến với Tiêu Cửu Thành quá kịch liệt, làm cho cô không thể tiếp tục nhận thêm được nữa.

Tuy rằng Thiên Nhã không dừng, nhưng vẫn ân cần thả chậm động tác tay lại, như có như không nhẹ nhàng vuốt ve âm hạch đã sưng đỏ dị thường.
Bởi vì dư âm từ cao trào, huyệŧ Tiêu Cửu Thành vẫn đang liên tục co rút lại, mãi cho đến khi kɦoáı ƈảʍ mãnh liệt dần dần dịu xuống, tiếng rêи ɾỉ và hô hấp cũng không còn dồn dập nữa, Thiên Nhã mới dừng động tác tay lại, nhưng âm hạch của Tiêu Cửu Thành vẫn còn rất nhạy cảm.

Ngón tay Thiên Nhã lướt qua nụ hoa, dường như càng ngày Tiêu Cửu Thành càng chảy ra nhiều mật dịch, làm cho ngón tay nàng đều dính đầy ái dịch trong thân thể Tiêu Cửu Thành. Thiên Nhã không biết là do Tiêu Cửu Thành quá nhạy cảm hay là do mình có thiên phú hơn người ở phương diện này, nàng cảm giác dường như không cần tốn nhiều sức đã có thể dễ như trở bàn tay làm Tiêu Cửu Thành lên đỉnh nhờ âm hạch.

Trải qua một lần cao trào, du͙ƈ vọиɠ của Tiêu Cửu Thành chỉ vừa mới dịu xuống, nhưng Tiêu Cửu Thành cảm nhận được rất rõ ngón tay Thiên Nhã vẫn chưa rời đi, mà đang vuốt ve qua lại bên ngoài nụ hoa của cô, tựa như có thể sẵn sàng tiến vào bên trong bất cứ lúc nào, một lần nữa làm khơi lên du͙ƈ vọиɠ vừa mới dịu xuống của Tiêu Cửu Thành, cô khát vọng cảm giác được Thiên Nhã tiến vào.
"Vừa rồi chỉ coi như dạo đầu thôi, tiến vào mới tính là làm thật nhỉ?" Thiên Nhã nghiêm trang hỏi Tiêu Cửu Thành.

Tiêu Cửu Thành vì sóng tình chưa rút mà gương mặt đỏ ửng, làm cô thoạt nhìn cực kỳ quyến rũ, lúc này Tiêu Cửu Thành đỏ mặt không đáp, chỉ khẽ gật đầu.

"Mở chân ra, chị muốn nhìn em." Thiên Nhã nói với Tiêu Cửu Thành, giọng điệu giống như mệnh lệnh.

Tiêu Cửu Thành rất ngoan ngoãn nghe lời Thiên Nhã, lại lần nữa hơi mở chân ra, mặc dù cô đã chủ động đủ đường, một lần nữa phá bỏ giới hạn của mình ở trước mặt Thiên Nhã, nhưng tư thế như vậy vẫn làm Tiêu Cửu Thành cảm thấy xấu hổ.

Hiển nhiên Thiên Nhã cảm thấy chân Tiêu Cửu Thành mở còn chưa đủ rộng, nàng dùng tay kéo, làm hai chân Tiêu Cửu Thành mở ra càng rộng hơn, không chút che giấu. Nàng lại lần nữa nhìn chằm chằm nơi bí mật nhất của Tiêu Cửu Thành. So với vừa nãy, giờ phút này hoa viên bí mật của Tiêu Cửu Thành hiện ra còn diễm lệ hơn, tựa như đóa hồng nở rộ trong mưa, thoạt nhìn càng thêm mê hoặc, liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy âm hạch đã sưng đỏ.
Thiên Nhã như đang khám phá một thế giới mới, dùng ngón tay mở hai cánh hoa đang khép chặt, lộ ra nụ hoa phấn hồng, còn có cả mật dịch ẩm ướt không ngừng chảy xuống dọc theo kẽ mông.

Tiêu Cửu Thành thấy Thiên Nhã lại nhìn chằm chằm nơi đó của mình, cảm giác vừa thẹn thùng lại vừa hưng phấn chờ mong.

Ngón tay Thiên Nhã rất nhanh đã tìm được đến cửa động, một ngón tay trỏ của nàng thăm dò tiến vào.

Bởi vì Tiêu Cửu Thành cũng đã đủ trơn ướt, cho nên Thiên Nhã có thể thuận lợi đưa một ngón tay vào, cùng với động tác đó là tiếng ngâm nga quyến rũ Tiêu Cửu Thành.

Thiên Nhã thử cử động ngón tay, chỉ cần động đậy một chút nàng đã có thể nghe thấy Tiêu Cửu Thành phát ra âm thanh khó nhịn, sau khi cảm nhận được Tiêu Cửu Thành đã hoàn toàn thích ứng với ngón trỏ của mình, Thiên Nhã liền đưa ngón tay thứ hai tiến vào.
Thân thể Tiêu Cửu Thành lập tức có cảm giác căng đầy, đặc biệt là khi Thiên Nhã bắt đầu dùng hai ngón tay ra vào. Tuy rằng tiến vào rút ra qua lại cũng không phải cách chính xác mà nữ nữ làʍ ŧìиɦ, nhưng bởi vì tình yêu mãnh liệt đối với Thiên Nhã mà chỉ cần một động tác tùy tiện của Thiên Nhã, thân thể Tiêu Cửu Thành cũng sẽ theo đó sinh ra kɦoáı ƈảʍ mãnh liệt, toàn thân tê dại.

"Thiên Nhã... Thử... hơi cong ngón tay... Chạm lên phía trên..." Cuối cùng Tiêu Cửu Thành vẫn dạy cho Thiên Nhã cách làm chính xác, dù sao Thiên Nhã sẽ là bạn đời của cô trong những tháng ngày sau này, kỹ năng giường chiếu của Thiên Nhã liên quan đến hạnh phúc cả đời của cô.

"Như vậy sao?" Quả nhiên Thiên Nhã rất nghe lời, làm giống như Tiêu Cửu Thành nói.

"A..." Động tác cong tay của Thiên Nhã làm cảm giác tê dại bắt đầu truyền từ sống lưng Tiêu Cửu Thành đến phía trước, kɦoáı ƈảʍ bao phủ lấy toàn thân, kɦoáı ƈảʍ ấy mãnh liệt đến mức làm Tiêu Cửu Thành gần như run rẩy.
Thiên Nhã cảm nhận được rất rõ mình đang càn quấy bên trong, biên độ và sức mạnh của ngón tay càng ngày càng mạnh, tốc độ cũng ngày càng nhanh làm Tiêu Cửu Thành dần kêu lớn tiếng hơn, không thể khống chế được tiếng rêи ɾỉ nữa. Nàng có thể cảm giác được Tiêu Cửu Thành đã chẳng còn sót lại bao nhiêu cảm giác rụt rè, ngay trong khoảnh khắc này hoàn toàn hòa tan ở dưới đầu ngón tay nàng.

Theo tốc độ không ngừng tăng lên, Thiên Nhã cảm nhận được nụ hoa của Tiêu Cửu Thành bắt đầu co rút lại kịch liệt, tiếng kêu của Tiêu Cửu Thành cũng biến thành tiếng khóc thút thít.

Thiên Nhã sửng sốt một lúc, Tiêu Cửu Thành bị mình làm phát khóc sao?