Phế Hậu (Hiện Đại Thiên)

Chương 58



Sau khi Thiên Nhã giảm bớt lực, cảm giác đau đớn rút đi, cảm giác tê dại dị thường lại càng nhiều hơn, Tiêu Cửu Thành cảm thấy thân thể mình đã theo đó mềm nhũn xuống, nơi vốn đã ướŧ áŧ của cô giờ phút này trào ra một dòng nước nóng ẩm, ướt nóng đến mức khiến nơi sâu kín ấy cảm thấy vừa trống vắng lại vừa khẩn trương, ngứa ngáy. Tình yêu và du͙ƈ vọиɠ đối với Thiên Nhã tích tụ nhiều năm, trong khoảng khắc này như tìm được chỗ trút ra, mãnh liệt như sắp phá đê dâng trào.

Cô ôm chặt lấy cổ Thiên Nhã, không nhịn được ngửa đầu ra sau, vô tình đưa bộ ngực đã đứng thẳng của mình về phía Thiên Nhã, cách Thiên Nhã ngay trong gang tấc.

Thiên Nhã đưa tay ôm lấy eo Tiêu Cửu Thành, cũng theo bản năng cúi đầu hôn lên cổ Tiêu Cửu Thành, làm giống như vừa rồi Tiêu Cửu Thành làm với nàng, mút lấy da thịt mềm mại của Tiêu Cửu Thành cho đến khi để lại dấu ấn của mình rồi mới hài lòng buông cổ Tiêu Cửu Thành ra.
Lúc này khăn tắm đã sớm tuột xuống thấp, xương quai xanh xinh đẹp của Tiêu Cửu Thành hoàn toàn lộ ra trong không khí. Vẻ ngoài và khí chất của Tiêu Cửu Thành là kiểu thanh lịch, nhã nhặn, nhưng khi nhiễm phải sắc dục lại có vẻ mê hoặc dị thường, hai hình ảnh ấy tạo nên sự tương phản rõ rệt, nhưng lại không hề làm cho Thiên Nhã cảm thấy mâu thuẫn. Nếu những hành động lúc trước phần lớn là vì Tiêu Cửu Thành muốn nàng làm thế, thì giờ phút này trước một Tiêu Cửu Thành quyến rũ như vậy, những hành động của Thiên Nhã là thật lòng. Nàng nhẹ nhàng kéo dây lưng áo tắm trên người Tiêu Cửu Thành, áo tắm lỏng lẻo lập tức buông xuống, dừng ở bên hông Tiêu Cửu Thành.

Tuy rằng Tiêu Cửu Thành tỏ ra vừa phóng đãng lại vừa chủ động, nhưng trong lòng cô thì không như vậy, khi thân thể của mình lộ ra ở trước mắt Thiên Nhã, cô cảm thấy có chút ngượng ngùng và bất an. Phải nhớ rằng trước kia Thiên Nhã là thẳng, Tiêu Cửu Thành biết có những người phụ nữ quá thẳng, chưa chắc đã có thể tiếp nhận được thân thể của phụ nữ, cũng chưa chắc thật sự tình nguyện phát sinh quan hệ thân mật với phụ nữ.
Thiên Nhã nghiêm túc nhìn thân thể trần trụi của Tiêu Cửu Thành, đây là một người phụ nữ có cấu tạo sinh lý giống mình, nếu trước kia có ai đó nói với nàng, có một ngày nàng sẽ làʍ ŧìиɦ với một người phụ nữ, nàng chắc chắn sẽ cảm thấy người kia đang nói nhảm, nhưng bây giờ, lúc mọi chuyện đã thật sự xảy ra, Thiên Nhã vẫn cảm thấy thật không thể tưởng tượng nổi, người phụ nữ ấy lại còn là Tiêu Cửu Thành khiến mọi chuyện càng giống như một giấc mơ hoang đường vô lí, nhưng những chuyện này đều đã xảy ra rồi. Lần đầu tiên Thiên Nhã bắt đầu nghiêm túc nhìn kỹ lại nội tâm của chính mình, nhìn vào cảm giác của nàng đối với Tiêu Cửu Thành. Trước đây nàng vẫn luôn lửng lơ mập mờ đối với Tiêu Cửu Thành, Tiêu Cửu Thành hiểu rõ nhưng vẫn có thể bao dung nàng, đối xử với nàng tốt như vậy, làm Thiên Nhã ỷ lại vào cô, thậm chí không thể rời bỏ cô. Thiên Nhã vẫn luôn bị động tiếp nhận những gì Tiêu Cửu Thành mang đến, thậm chí bị động tiếp nhận chính bản thân Tiêu Cửu Thành. Nhưng giờ khắc này, nàng có thể cảm giác được mình đã bắt đầu chuyển từ bị động sang chủ động, nàng quan tâm đến người con gái này, nàng tình nguyện lấy lòng em ấy.
Tiêu Cửu Thành thấy Thiên Nhã nhìn chằm chằm mình hồi lâu nhưng vẫn không có động tác gì, khoảng thời gian chỉ hai phút nhưng đối với Tiêu Cửu Thành mà nói thật sự rất giày vò, cô vừa thấp thỏm lại vừa bất an, nếu lỡ như Thiên Nhã không thể tiếp nhận được thân thể của phụ nữ...

Nảy sinh ý nghĩ như vậy làm Tiêu Cửu Thành đột nhiên cảm thấy thẹn, theo bản năng dùng tay che khuất ngực mình, cô hối hận vì vừa rồi mình vừa chủ động lại vừa phóng đãng, cô bị du͙ƈ vọиɠ của chính mình che mờ lý trí, cô có du͙ƈ vọиɠ mãnh liệt đối với Thiên Nhã không có nghĩa là Thiên Nhã cũng có cảm giác như vậy với cô.

Dường như Thiên Nhã cảm nhận được sự bất an của Tiêu Cửu Thành, nàng đưa tay bắt lấy đôi tay đang che khuất ngực của Tiêu Cửu Thành, chuyển dời đi. Nàng tiếp tục nhìn thân thể Tiêu Cửu Thành. Thân thể Tiêu Cửu Thành gầy và mỏng manh hơn so với nàng rất nhiều, ngực cũng nhỏ hơn một chút, nhưng tỉ lệ lại vẫn hoàn mỹ như vậy, không thể nghi ngờ gì, đây là một cơ thể thật sự rất đẹp. Đồ vật xinh đẹp thì ai cũng thích, Thiên Nhã cảm thấy mình cũng sẽ thích một cơ thể như vậy, để chứng minh mình thích, Thiên Nhã cúi xuống ngậm lấy đầu ngực Tiêu Cửu Thành.
Tiêu Cửu Thành cảm thấy thể xác và tinh thần mình, dựa theo hành động của Thiên Nhã, chợt cao chợt thấp, từ thiên đường có thể rơi xuống địa ngục, cũng có thể từ địa ngục một lần nữa trở lại thiên đường. Tiêu Cửu Thành nhìn đầu Thiên Nhã chôn ở trước ngực mình, đột nhiên sống mũi chua xót, nước mắt không khống chế được rơi xuống. Có đôi khi Tiêu Cửu Thành cảm thấy mình thích một người đến vậy, quan tâm một người đến thế, sẽ làm cho lòng mình rất mỏi mệt, nhưng giờ khắc này, niềm vui sướng tăng gấp bội làm cho Tiêu Cửu Thành cảm thấy mọi mỏi mệt đều là đáng giá, cô sẽ vui vẻ chịu đựng.

Thiên Nhã cũng không dám chắc mình làm có đúng hay không, lúc nàng ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Cửu Thành, thấy Tiêu Cửu Thành đang rơi nước mắt, cho rằng mình làm không đúng, làm đau Tiêu Cửu Thành, trong lòng hoảng hốt, nhanh chóng buông Tiêu Cửu Thành ra.
"Tại chị làm không đúng, làm em đau sao?" Thiên Nhã có chút luống cuống hỏi.

Tiêu Cửu Thành lắc đầu.

"Cho dù chị làm gì với em, em cũng đều thích, chỉ là em có chút không thể tin được mọi chuyện đều là sự thật. Chị chắc chắn không biết em đã mơ thấy cảnh tượng này bao nhiêu lần rồi đâu, trong mơ vui sướng bao nhiêu, thì tỉnh lại liền mất mát bấy nhiêu." Tiêu Cửu Thành vuốt tóc Thiên Nhã, nhẹ giọng nói.

"Chị sẽ khiến cho giấc mơ của em trở thành sự thật." Thiên Nhã nghe vậy có chút xúc động, lại lần nữa ngậm lấy điểm trước ngực đã sớm đứng thẳng của Tiêu Cửu Thành, hút, liếʍ ʍúŧ, nàng cảm nhận rõ được đầu ngực Tiêu Cửu Thành càng thêm đứng thẳng, nàng nhẹ nhàng ngậm lấy kéo ra, sau đó thả xuống, tựa như một đứa trẻ bướng bỉnh tìm được món đồ chơi thú vị.
"Ưʍ... A..." Tiêu Cửu Thành cảm thấy toàn thân tê dại, giữa hai chân lại càng thêm ướŧ áŧ.

Nghe tiếng Tiêu Cửu Thành thở gấp, Thiên Nhã chưa bao giờ thật sự nghe thấy âm thanh của phụ nữ lúc trên giường lại cảm thấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ lạ kỳ, còn có chút đắc ý khác thường, nàng cảm giác mình có thể hoàn toàn chi phối được thân thể Tiêu Cửu Thành. Để chứng minh điều đó, Thiên Nhã trực tiếp bế Tiêu Cửu Thành lên, đặt Tiêu Cửu Thành xuống giường, đồng thời kéo lấy áo tắm của Tiêu Cửu Thành ném xuống dưới, giờ phút này Tiêu Cửu Thành hoàn toàn trần trụi nằm ở trên giường nàng.

Ánh mắt Tiêu Cửu Thành mê ly nhìn Thiên Nhã, chờ mong những chuyện mà người phụ nữ cô yêu tha thiết sắp làm với cô, cả thể xác lẫn tinh thần cô đều khát vọng được chị ấy yêu.