Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 172



Bùi Tuấn Vũ nhíu mày, không ngờ cô lại dùng sức như vậy nhưng mà anh là đàn ông nên anh chỉ có thể chịu đựng......

Bùi Mộng Na đứng đó lo lắng nói “Anh, nếu cứ cắn như vậy tay anh sẽ bị cắn nát!”

Lý Ái Hoa cũng lo lắng “Phải làm sao bây giờ, cắn như vậy cũng không phải cách hay???”

Vừa lúc đó ngoài cửa chính có tiếng động vang lên, Đỗ Lỗi bước nhanh tới mở cửa.

Đường Vũ đứng ngoài cổng thấy cửa mở ra nói “Máy bay đã đến!”

Đỗ Lỗi nhanh chóng chạy vào phòng kêu “Máy bay tới rồi!”

Bùi Tuấn Vũ nghe cậu nói như vậy liền nói “Lôi Ti, chúng ta lập tức lên máy bay, trên máy bay có bác sĩ!”

Đỗ Lôi Ti nghe thấy anh nói vậy liền buông cánh tay anh ra......

Đường Vũ đi vào phòng, nhìn thấy tất cả mọi người đều ở đây, anh ta đi tới nói “Tổng thống có cần tôi phụ đưa phu nhân lên máy bay không?”

Bùi Tuấn Vũ nhìn anh ta “Không cần!” Nói xong ôm cô gái trên giường đi ra ngoài!

Mấy người phía sau đi theo anh lên máy bay!

Bùi Tuấn Vũ lên máy bay, quay sang bác sĩ bên cạnh nói “Nhanh một chút, vợ tôi sắp sinh!”

Bác sĩ bị dọa sợ toát mồ hôi, vội vàng nói “Tổng thống, anh đặt phu nhân lên giường trước đi!”

Bùi Tuấn Vũ nghe lời bác sĩ, ôm cô gái trong lòng đặt lên giường, đi tới trước mặt bác sĩ “Khi nào vợ tôi có thể sinh?”

“Tổng thống, nhìn bộ dáng đau đớn lúc này của phu nhân, sắp sinh rồi, anh sang bên cạnh chờ đi!” Bác sĩ nhìn anh nói.

Bùi Tuấn Vũ nhìn chằm chằm cô gái nằm trên giường nói “Tôi muốn ở đây!”

Bác sĩ thấy anh đã quyết định chỉ có thể gật đầu!

Còn lại cả nhà đều ngồi ngoài chờ......

Đỗ Lôi Ti đau toát mồ hôi “Thật là đau......Đau quá......Tại sao vẫn chưa sinh?”

Bác sĩ khẩn trương nói “Phu nhâ, xin hãy dùng sức một chút, đầu của đứa bé sắp ra rồi!”

Đỗ Lôi Ti hít sâu, dùng hết toàn bộ sức lực......

“Oa oa.....” Tiếng khóc của đứa bé vang lên!

Lúc Đỗ Lôi Ti nghe thấy tiếng đứa bé khóc liền hôn mê bất tỉnh!

Máy bay hạ cánh xuống sân bay, lúc cửa máy bay mở ra, xe cấp cứu đã chờ sẵn, Bùi Tuấn Vũ ôm cô lên xe!

Bác sĩ ôm đứa bé trong tay cũng ngồi lên xe cấp cứu.

Những người còn lại lên xe hơi, đi về phía bệnh viện!

Lúc xe cấp cứu tới bệnh viện, Bùi Tuấn Vũ xuống xe......

Đỗ Lôi Ti bị đặt trên giường đẩy vào trong bệnh viện!

Bác sĩ ôm đứa bé đi phòng đặt vào trong lồng giữ nhiệt!

Bùi Tuấn Vũ lo lắng ngồi cạnh giường bệnh đợi cô tỉnh lại......

Bác sĩ đi tới nói “Tổng thống, phu nhân chỉ mệt mỏi quá nên ngất đi, không có gì đáng ngại, anh nên về nhà nghỉ ngơi trước đi!”

“Cảm ơn bác sĩ, tôi ở đây đợi là được!” Bùi Tuấn Vũ không quay đầu lại nói.

Bác sĩ không thể làm gì khác hơn là quay người đi ra khỏi phòng bệnh!

Lý Ái Hoa đi tới khẽ nói “Cậu đi xem đứa bé thế nào đi?”

Bùi Tuấn Vũ từ từ nhìn bà nói “Mẹ, bây giờ con chỉ muốn đợi Lôi Ti tỉnh dậy!”

“Nhưng bây giờ Lôi Ti ngủ mê, không có gì đáng ngại, cậu cũng không cần lo lắng!” Lý Ái Hoa khuyên.

Bây giờ bà nhìn người con rể này, bà biết cậu ta rất yêu con gái mình, có lẽ bà đúng, con gái hạnh phúc là quan trọng nhất!

“Anh, vậy em cùng Lý Mật đi xem đứa bé thế nào!” Bùi Mộng Na đi tới nói.

“Mộng Na, bây giờ em nói thư ký Đường cho tài xế đưa mẹ cùng Tiểu Lỗi về nhà nghỉ ngơi!” Bùi Tuấn Vũ ra lệnh.

“Vậy cũng được!” Bùi Mộng Na nói xong liền xoay người muốn ra khỏi phòng tìm Đường Vũ.

“Không cần, tôi muốn ở đây với chị tôi!” Đỗ Lỗi lạnh giọng nói.

“Tiểu Lỗi, anh biết em cũng lo lắng cho chị em nhưng mà cũng đã trễ rồi, em cùng mẹ về nhà nghỉ ngơi đi, sáng mai anh sẽ cho người đón hai người tới đây!” Bùi Tuấn Vũ nhìn cậu ta nói.

Lý Ái Hoa nhìn con trai nói “Tiểu Lỗi, chúng ta vẫn là nghe lời anh rể con nói đi, đi về nghỉ ngơi, ngày mai đem chút đồ ăn đến cho Lôi Ti!”

Đường Vũ đi vào nhẹ giọng hỏi “Tổng thống, anh tìm tôi có chuyện gì không?”

“Bây giờ cậu cho người đưa mẹ cùng Tiểu Lỗi về nhà!” Bùi Tuấn Vũ ra lệnh.

“Vâng, tổng thống!” Đường Vũ cung kính trả lời sau đó tiếp tục hỏi “Tổng thống, nếu không còn chuyện gì vậy tôi sẽ đi gọi xe?”

“Ừ, đi đi!” Bùi Tuấn Vũ không nhìn anh ta, mà quay đầu nhìn cô gái nằm trên giường bệnh.

Đường Vũ đi ra khỏi phòng bệnh, cầm điện thoại ấn nút......

Một phút sau, xe dừng trước cửa bệnh viện, Đường Vũ nghe điện thoại sau đó đi tới nói “Lão phu nhân, xe đang đợi dưới lầu!”

Lý Ái Hoa nhìn chàng thanh niên trước mặt gọi mình là lão phu nhân thật sự không quen liền nói “Chàng trai, đừng gọi tôi là lão phu nhân, gọi dì là được!”

“Vậy làm sao được, người là mẹ vợ của tổng thống!” Đường Vũ cung kính nói.

“Gọi là dì là được rồi!” Lý Ái Hoa nói.

Bùi Tuấn Vũ nghe thấy mẹ vợ nói vậy liền quay đầu nhìn Đường Vũ “Cậu cứ nghe theo mẹ vợ tôi đi!”

Đường Vũ gật đầu “Dì, xe đã tới, cháu đưa dì về!”

Lý Ái Hoa gật đầu nói “Tiểu Lỗi, chúng ta về thôi!”

Đỗ Lỗi liếc mắt nhìn chị gái nằm trên giường, xoay người đi ra khỏi phòng bệnh!

Bùi Mộng Na cùng Lý Mật đi ra ngoài phòng bệnh nhìn người đàn ông đứng ngoài cửa nói “Đường Vũ, anh tôi bảo anh cho xe tới đón mẹ cùng em trai chị dâu về phủ tổng thống!”

“Vâng cô chủ!” Đường Vũ cung kính trả lời.

Bùi Mộng Na thấy thư ký Đường cầm điện thoại cô liền nói với cô gái bên cạnh “Lý Mật, chúng ta đi xem đứa bé đi!”

Nói xong hai người đi về phòng sơ sinh......

Lúc hai người đến phòng trẻ sơ sinh, đứng ngoài cửa nhìn đứa bé bên trong, Bùi Mộng Na vui vẻ nói “Khi nào thì tôi có thể sinh được một đứa bé đẹp như vậy chứ?”

“Con gái như cô chỉ sợ sau này không ai thèm lấy!” Mạnh Lạp đứng sau lưng hai cô nói.

Bùi Mộng Na quay đầu nhìn anh nhíu mày hỏi “Sao anh lại đi theo chúng tôi?”

“Cô à, tôi xin nói rõ với cô là tôi không đi theo cô, tôi tới đây xem đứa bé thế nào?”

Mạnh Lạp nhìn cô nói.

“Anh......” Bùi Mộng Na tức giận giơ chân muốn đạp.

Lý Mật ngăn lại nói “Mộng Na, nói nhỏ thôi, đây là bệnh viện, bây giờ tất cả bệnh nhân đều ngủ rồi!”

Bùi Mộng Na nghe thấy bạn mình nói vậy cũng chỉ có thể tức giận hung hăng trợn mắt quay đầu nhìn vào bên trong phòng!

Mạnh Lạp nhìn một lúc lâu nói “Lý Mật, tôi đi trước!”

Bùi Mộng Na không vui nói “Đi thì đi, ai ngăn anh!”

“Có phải cô ăn nhầm thuốc súng rồi không?” Mạnh Lạp đi tới cạnh cô nói.

Bùi Mộng Na nhìn anh ta “Anh đừng cho là tôi không biết, kế hoạch của tôi bị tên ẻo lả như anh làm hỏng rồi!”

Mạnh Lạp không để ý tới cô đi thẳng ra ngoài!

Lý Ái Hoa, Đỗ Lỗi ngồi xe về phủ tổng thống......

Chỉ một lát sau xe đã dừng trước phủ tổng thống, Đường Vũ mang theo hai người đi vào!

Quản gia nhìn thấy có người đi tới liền nói “Người chính là mẹ của phu nhân?”

Lý Ái Hoa nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt nói “Đúng!”

“Xin chào, tôi là quản gia ở đây, phòng đã được chuẩn bị xong!” Nói xong liền dẫn hai người về phòng.

Sau khi đi vào phòng Đỗ Lỗi liền đóng cửa, liền xung quanh phòng liền lẩm bẩm “Tổng thống chính là tổng thống, thật sự không so được!”

Bùi Mộng Na cùng Lý Mật nhìn đứa bé một chút rồi quay về phòng bệnh, nhìn anh trai nói “Anh, em cùng Lý Mật về trước, sáng mai bọn em đến đổi cho anh!”

“Đươc, về đi!”

Bùi Mộng Na nghe anh nói vậy liền cùng Lý Mật rời khỏi phòng......

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô gái nằm trên giường ngủ mê man, dịu dàng nói “Lôi Ti......Em nhanh tỉnh lại đi, em như vậy anh rất lo lắng, con gái chúng ta đang chờ em đấy.....”

Bùi Tuấn Vũ ngồi đó tới trời sáng......

Lý Ái Hoa cầm đồ ăn trong tay đi tới, nhìn thấy anh cả đêm không ngủ, đi tới nói “Cậu về nghỉ ngơi trước đi, suốt đêm không ngủ rồi, tôi ở đây chăm sóc Lôi Ti là được!”

Bùi Tuấn Vũ từ trên ghế đứng dậy nhìn mẹ vợ nói “Vậy con về thay quần áo, lát nữa con sẽ tới!”

Nói xong liền đi ra ngoài phòng bệnh......

Anh cũng không quay về phủ tổng thống mà đi tới phòng trẻ sơ sinh, nhìn con gái nằm đó......