Nuông Chiều

Chương 7



Sau một trận ầm ỹ với Thẫm An Nhiên, Hàn Dực cũng không nhớ đến chuyện CLB nâng cao nữa, ngày ấy buộc miệng nói suy nghĩ chỉ là do bực tức cô. Có thể nói ngay từ đầu cậu không có ý định tham gia bất kì lớp nào, mặc dù nhiều thầy cô đã tỏ ý khuyến khích cậu, còn cho cậu nhiều đặc quyền như là miễn trả bài trên lớp hay không cần dọn vệ sinh lớp học này nọ.. nhưng một là cậu không muốn khiến An Nhiên cảm thấy tủi thân, hai là không muốn hy sinh giờ tự học, thời gian rãnh đó có thể giúp An Nhiên ôn bài hay là ngủ trưa một chút.

Chợt một hôm đang ngồi ăn trưa như mọi khi, có một cậu nhóc mang kính cận tiến lại phía cô, nghe mọi người chào hỏi thì cậu biết được đó là Mã Chí - người luôn đối tốt đặc biệt với bạn học Thẫm.

- An Nhiên! Sao hôm nay mang ít đồ ăn vậy? Tớ có một thanh bánh xốp dâu nè, cho cậu! - bạn Mã Chí vừa cười thân thiện vừa đưa đồ ăn cho cô.

- A! Cảm ơn cậu, nhưng tớ cũng ăn no rồi a. Hàn Dực, tớ chia cho cậu một nửa nha! - chưa kịp nhìn vẻ mặt hơi thất vọng của bạn Mã Chí, cô đã nhét nửa thanh bánh vào tay của bạn Hàn.

Bình thường cậu không quá thích đồ ngọt, nhưng nhìn một màn trước mắt, đột nhiên lại nổi hứng nhận thanh bánh ăn một cách ngon miệng, còn hướng cô cười cảm ơn.

Thấy cô vui vẻ chia bánh cho cậu bạn trai ngồi kế bên, bạn Mã Chí mặt ủ rũ nhưng cũng không nói gì.

- Vậy.. vậy cậu cũng ăn nhiều một chút, ngày mai tớ sẽ mang nhiều hơn để chia cho mọi người. Thôi tớ vào lớp trước nha! À phải An Nhiên, tớ đã làm hết bài tập sáng nay cô cho rồi, lát sẽ giúp cậu chép vào vở, cậu không cần vội về lớp - Mã Chí tươi cười hướng An Nhiên khoe công lao, rồi vẫy tay chào rời đi.

-A?! Không cần đâu, bạn Mã Chí! - cô nói không kịp, cậu bạn kia đã đi xa.

Cô vẫn còn nhớ lời Hàn Dực nói, cậu không thích cô nhờ người khác làm bài hộ, cậu cũng sẽ không giúp cô, lần trước chỉ là ngoại lệ duy nhất. Lý do là cậu muốn cô tự sức mình mà học hành tiến bộ hơn, còn lấy việc có thể vào học chung lớp với cậu ra dụ dỗ cô. Thế là sau đó cô không có ý muốn nhờ người làm bài hộ nữa, cô sẽ tự làm, chỗ nào sai hay không biết thì chạy đi hỏi Hàn Dực là được a~

Cô vội vàng quay sang Hàn Dực giải thích:

- Nè nè.. cậu nghe rồi đó, là cậu ấy tự ý làm bài giùm tớ, tớ không có nhờ a! - Lát tớ sẽ tự làm bài lại, đừng mắng tớ nha - cô tỏ vẻ đáng thương nhìn cậu.

- Hừ! Cậu sướng thật đó, có người giành làm bài hộ nữa, lần đầu tiên tớ thấy á - cậu mỉa mai cô, cái trán nhỏ nhăn nhó.

- Hà hà.. ai bảo tớ đáng yêu a, ai ai cũng thích chơi, thích giúp đỡ Nhiên Nhiên! - cô ngước mặt thỏa mãn cười nói.

"Thật muốn cạp một ngụm, cái má đã bư mà còn lắc lư lên xuống như bánh pudding!" - cậu vừa nhìn cô vừa buồn cười nghĩ.

- Nhiên Nhiên! Leo xuống dùm tụi mình, coi chừng say nắng a! - cô bạn Vỹ Yên ở bên phì cười nói.

- Phải đó, phải đó! Tớ ngượng dùm cậu nha - Hồ Bảo cũng ở bên chọc ghẹo.

Cả nhóm lại rôm rả vừa ăn vừa cười nói.

Tuy là không có bực tức Thẫm An Nhiên, nhưng Hàn Dực vẫn thầm nghĩ trong đầu phải tìm cách để không thấy một màn vừa rồi nữa, thật ngứa mắt!

Thế là sau giờ học, cậu bảo cô về trước vì mình phải ở lại giúp cô giáo. Thế rồi cậu lên phòng giáo viên tìm gặp chủ nhiệm của mình là thầy Tống - dạy môn Toán học, cũng là giáo viên CLB Toán học nâng cao của trường.

- Thầy ơi! Thầy cho em xin chuyển sang lớp học của bạn Thẫm An Nhiên ạ!

- Sao em lại muốn chuyển lớp, lớp em đang học đang là lớp giỏi nhất khối, em cũng có thành tích rất tốt mà - thầy Tống không hài lòng nói. Tuy em học sinh Hàn Dực này không tham gia CLB nâng cao, nhưng dù sao cũng là học sinh lớp của mình, cũng làm ông rất có mặt mũi trước các giáo viên khác vì có một học sinh ưu tú như thế. Đương nhiên ông sẽ không để cậu chuyển lớp, lại còn xuống lớp F nữa chứ.

- Dạ, em cảm thấy không sao ạ! Vì gia đình em cùng bạn học Thẫm có quen biết, mẹ bạn ấy muốn em giúp bạn học tập tốt hơn, nên em thấy học chung thì sẽ thuận tiện giúp đỡ nhau ạ!

- Em có thể giúp đỡ bạn sau giờ học, không cần thiết phải chuyển lớp - thầy Tống vẫn khăng khăng cự tuyệt.

- Vậy em có một ý kiến, thầy xem có tốt không ạ.

Sau đó cậu nhỏ giọng nói gì đó với thầy Tống, một hồi sau thầy cuối cùng cũng đồng ý cho cậu chuyển lớp, cũng nói rõ lớp mới là lớp 2F.

Tuy đã biết trước cô học thật tệ, nhưng không nghĩ lại là lớp xếp cuối khối như thế a! - cậu bất đắc dĩ thở dài, nhưng vẫn không hối hận, hơn nữa còn rất cao hứng khi nghĩ tới khuôn mặt vui vẻ của cô khi biết cậu chuyển lớp.

Thì ra lý do cậu được chuyển lớp là vì cậu đã đồng ý tham gia CLB nâng cao Toán học của thầy Tống và cũng hứa là sẽ chỉ tham gia duy nhất lớp này, nên lại càng khiến thầy Tống tỏ vẻ đắc ý hơn với các giáo viên khác.

Mặc dù hy sinh giờ tự học để tham gia CLB kia sẽ giảm bớt thời gian học cùng cô nhưng dù sao cô và cậu đã học chung lớp, sau này sẽ có nhiều thời gian bên nhau hơn a! - bạn học Hàn so sánh thiệt hơn suy nghĩ.

Tối hôm đó, cậu được bạn học Thẫm giữ lại nhà ăn cơm, còn vui vẻ nhường cả đống đồ ăn cô thích vào chén của cậu, tươi cười suốt cả buổi tối vì biết được cậu sẽ học chung lớp với mình.

Thế là từ đó, trong lớp của cô cậu, lâu lâu lại xuất hiện một vài cuộc đối thoại ngắn như thế này:

- An Nhiên, hôm nay tớ có đem kẹo dâu mà cậu thích nè!

- Thẫm An Nhiên! Ăn nhiều kẹo sẽ sún răng đó! Đau chết cậu luôn!

- A!? thật sao? Vậy.. vậy tớ không cần nữa! Tớ không muốn đi gặp cô cầm kềm a! - mắt cô rưng rưng mếu máo.

----------

- An Nhiên, tớ mang cho cậu sữa dâu nè!

- Thẫm An Nhiên, dạo này có nhiều sữa giả, uống vô sẽ bị lùn đó!

- Không muốn, không muốn a!!!

----------

- An Nhiên, đã làm bài chưa? Đưa vở đây, tớ làm giúp cậu.

- Thẫm An Nhiên, mẹ Thẫm nói nếu cậu làm bài kiểm tra lần này trên 9 điểm, sẽ cho cậu cùng nhà tớ đi công viên cuối tuần này nha!

- Được a, Nhiên Nhiên thích đi công viên nhất. Mã Chí, cậu có thể để yên cho tớ làm bài được không!?