Nữ Phụ: Nghiện Trêu Ghẹo Nam Thần

Chương 43: Tình nhân (4)



Sau khi nghe thấy được câu hỏi của anh, người phụ nữ dường như đột nhiên bị đánh thức khỏi giấc mộng, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô từ từ trở nên trắng bệch, môi dưới bị cắn đến nỗi chuyển sang màu xanh lam, đủ để thấy được cô đã dừng bao nhiêu sức lực.

Khi nhìn thấy cảnh tượng này, Tống Thành thật sự rất muốn tiến lên để ngăn cô làm thế nhưng rồi anh lại sợ bản thân sẽ khiến cho cô kinh hãi.

Cho nên anh chỉ có thể miễn cưỡng làm chính mình bình tĩnh lại, rồi nhìn quanh một vòng dãy hành lang căn hộ được trang trí sang trọng, rộng rãi và sáng sủa. "Cô là bạn của Đường Uyển à? Cô ấy đâu?"

Tuy là hỏi như vậy, nhưng thật ra trong lòng của Tống Thành thật sự không có mấy tin tưởng về vấn đề này, một người phụ nữ như Đường Uyển, từ khi nào mà lại có thể kết bạn được với một cô gái như thế..

Đúng, chính là thuần khiết.

Người phụ nữ đứng ở trước cửa phòng bếp nghe thấy vậy, hai hàng mi cong của cô khẽ run lên, đôi mắt hơi hướng phía dưới mặt đất nhìn xuống, giọng nói nhỏ và khàn khàn, "Tôi, tôi chính là.. Đường Uyển.."

Tóc của cô rất tùy ý mà được buộc lại ở phía sau đầu tạo thành một kiểu tóc đuôi ngựa thấp, một lọn tóc tinh nghịch tránh thoát khỏi sự khống chế của sợi dây rồi xõa ra xuống dưới, rũ xuống bên tai của cô.

"Cái gì?" Tống Thành tiến lên vài bước và ném chiếc cặp làm việc vào trên ghế sô pha, chiếc khuy măng sét màu ngọc lục bảo cũng bị anh tùy ý ném lên bàn trà.

Vì câu nói phía sau của Tô Quỳ quá nhỏ cho nên khiến anh không thể nghe rõ được.

Hàng lông mày rậm gần thái dương bỗng cau lại, Đường Uyển lại có chuyện gì vậy, người phụ nữ này không phải là bình thường anh đến, đã sớm chạy như bay ra tiếp đón, chạy tới hỏi han sao?

Tại sao bây giờ lại chỉ có người phụ nữ xinh đẹp với khuôn mặt nhợt nhạt ở phía sau..

Cái mũi khẽ giật giật, Tống Thành đột nhiên thốt lên một câu nói không thể giải thích được, "Cái gì đang cháy vậy?"

Không xong rồi!

"Thịt của tôi!"

Tô Quỳ vội vàng chạy nhanh trở lại bếp với tốc độ không thể che tai để tắt ngọn lửa đang cháy bùng lên trên bếp.

Món thịt bò hầm đã hoàn toàn không thể ăn được nữa rồi, bởi thịt đã bị khô lại và mất hết đi độ ẩm vốn có của nó, đáng thương bị dính chặt vào đáy nồi, đen kịt lại.

Tô Quỳ có chút nản lòng, chẳng lẽ còn chưa tạo được ấn tượng tốt lúc ban đầu thì đã phải chết trước khi xuất sư rồi sao?

Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cô đã là bộ dáng nhợt nhạt và nhát gan, cho nên khi thấy hành động xấu của này của cô đã khiến cho Tống Thành không nhịn được mà phải cười lên một tiếng.

Lồng ngực của anh hơi hơi rung nhẹ, phát ra thanh âm gợi cảm mà từ tính.

Tô Quỳ không còn cách nào khác đành phải mang những món ăn khác mà bản thân đã chuẩn bị sẵn để lên bàn ăn, rồi mới quay đi mang thêm hai cái bát tới.

Thật ra, cô không biết rõ hôm nay Tống Thành có thật sự đến hay không, nhưng dù sao thì tay nghề nấu nướng của Tô Quỳ cũng không tồi, cho nên nếu anh ta không tới, thì một mình cô vẫn có thể giải quyết hết được đống đồ ăn này.

Mùi thơm trên bàn ăn dần dần tràn ngập khắp đại sảnh, tạo cảm giác ấm áp cho căn hộ trống trải và lạnh lẽo này.

Tô Quỳ có chút lo lắng mà khẽ nắm lấy chiếc tạp dề hình HelloKitty đang mặc trên người, đôi môi khẽ thì thầm vài câu, "Tôi, tôi không biết là anh sẽ đến, cho nên hương vị có lẽ sẽ không ngon.. Anh, anh vẫn muốn thử chứ?"

Tại sao lại nói là không biết hôm nay anh sẽ đến? Người phụ nữ này là ai?

Tống Thành có chút bối rối, nụ cười dịu dàng tao nhã của anh lập tức trở nên sắc bén, anh bước nhanh đến chỗ Tô Quỳ, dùng hai ngón tay véo nhẹ chiếc cằm nhọn hoắt của cô, bắt cô phải ngước lên nhìn anh.

Ánh mắt của người phụ nữ giống như mặt nước trong veo, né tránh không dám nhìn anh, khiến cho ánh mắt đang có chút lạnh lùng của Tống Thành cũng không có chút thay đổi biểu cảm, chỉ khi nhìn thấy cô cau mày vì đau, anh mới liền buông bàn tay đang véo cô ra.

"Cô là Đường Uyển?" Lý trí dần dần trở lại, anh có chút không rõ hỏi cô.

Giọng điệu có thể nói là thực sự hiếm khi xuất hiện trong suốt cuộc đời của Tống Thành, bởi vì trước đây anh thường mạnh mẽ và cương quyết, làm việc gì cũng quyết tâm, không cẩu thả.

Nói thật ra, tầm nhìn của Tống Thành tất nhiên là chính xác đến mức không cần phải nói, nhưng dù sao tình huống hôm nay quả thực có chút khiến cho con người ta không thể không bất ngờ.

Bởi vì người phụ nữ này đã thay đổi quá nhiều, gần như có thể nói là tái sinh hoàn toàn, khác nhau từ khí chất đến ngoại hình, tính cách.

Cho nên mới khiến cho Tống Thành lầm tưởng rằng đây là hai người hoàn toàn khác nhau.