Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 171: Nhất chiến thành danh



Cố Vân Đông khịt mũi coi thường, ngươi có bản lĩnh thì đừng giả bộ bất tỉnh a, hèn nhát.

Nàng quay đầu, tầm mắt nhất nhất đảo qua đám người đang vây xem.

Những người này mới vừa rồi còn ở một bên nói mát, chỉ chỉ trỏ trỏ nói Cát thị không biết kiềm chế, giờ phút này lại nhìn nàng im lặng không dám phát ra tiếng.

Ai dám ra a? Không thấy được nàng nhanh mồm dẻo miệng đến người đọc sách cũng bị mắng cho hôn mê sao?

“Các ngươi, còn có việc?” Cố Vân Đông hỏi.

Mọi người lập tức lắc đầu như trống bỏi, nhanh chóng phất tay phủ nhận, “Không có việc gì không có việc gì không có việc gì.”

“Cô nương vừa rồi nói rất có đạo lý.”

“Là mấy người kia không, không quy củ.”

“A, ta nhớ tới trong nhà còn đang nấu cháo đâu, ta phải chạy nhanh đi về.”

“Ta cũng đi trở về giặt quần áo, khó có được thời tiết nắng đẹp thế này.”
Từng đạo từng đạo thanh âm vang lên, mới vừa rồi đường phố còn đứng đầy người nháy mắt lập tức giải tán, tất cả mọi người đều đi nhanh, phảng phất như phía sau đang có người đuổi theo.

Bọn họ vừa đi, liền lộ ra xa phu cùng Liễu Dật đứng cách đó không xa.

Cố Vân Đông đi qua, Liễu Dật mím môi, vẫn là vẻ mặt nghiêm túc, nhưng hai má lại đỏ bừng, tựa hồ có chút kích động.

Hắn tuy rằng đứng ở ngoài đám người, nhìn không thấy sự tình phát sinh bên trong, nhưng là hắn có thể nghe thấy thanh âm. Hơn nữa có xa phu bên cạnh nói với hắn tiền căn hậu quả, Liễu Dật đại khái có thể xem như minh bạch.

Hắn vẫn như cũ chắp hai tay sau lưng, đánh giá Cố Vân Đông một hồi lâu, ân, xác thật là nữ tử, còn lớn lên khá xinh đẹp.

Liễu Dật tỏ vẻ, thực vừa lòng, “Ngươi giúp sư nương của ta, ngươi thực không tồi, có thể làm bằng hữu của ca ca ta.”
Nói xong, liền đi nhanh đến trước cửa học đường, hỏi thăm Cát thị, ngay sau đó mang theo nữ nhi Cát thị Tần An Bình hướng bên trong đi.

Cát thị đứng ở tại chỗ chờ nàng, thấy nàng từ trong xe ngựa đem ra một cái rổ nhỏ mới lại đây.

Cố Vân Đông một bàn tay đỡ một bên Cát thị, cùng tiểu nha hoàn ở bên kia cùng nhau vào học đường.

Ân, nàng liền như vậy công khai vào được.

Cát thị thực cảm kích nàng, chờ đến khi vào phòng ngồi xuống, lại cảm tạ thêm một lần, “Hôm nay thực sự cảm ơn ngươi, nếu không có ngươi, ta khả năng liền phải bị thương, những người đó cũng sẽ không dễ dàng đi như vậy.”

Cố Vân Đông đem rổ đặt ở một bên, mới nói, “Ta còn nghĩ rằng lời nói mới vừa rồi quá bén nhọn cũng không có lễ phép, phu nhân còn thấy ta thô lỗ đâu.”

Cát thị sửng sốt, ngay sau đó bật cười, “Nói cái gì vậy, ngươi là vì giúp ta, ta là người không biết tốt xấu như thế sao? Nói nữa, vài người bên Đông Nghĩa thư viện ấy cũng xác thật đáng giận, ta cũng muốn hung hăng mắng mắng bọn họ, chính là ăn nói vụng về, cũng không có khí thế như ngươi.”
Cố Vân Đông cười, phu nhân này của Tần Văn Tranh cũng thật dễ nói chuyện

Chân Cát thị được nắn lại, còn may không có gì nghiêm trọng.

Hạ nhân Tần gia không nhiều lắm, trừ bỏ người gác cổng ở ngoài, còn có quản gia, cùng với nha hoàn bên người Cát thị, gã sai vặt bên người Tần Văn Tranh, còn có một bà tử lo bếp núc.

Gã sai vặt theo Tần Văn Tranh đi Liễu phủ, quản gia cũng được phân phó ra ngoài làm việc, bà tử kia thì đi chợ mua đồ ăn, lúc này mới dẫn đến trong nhà chỉ có vài người Cát thị.

Lúc này bà tử kia đã trở lại, nàng cũng biết xem qua một số thương tổn nhỏ, lấy rượu thuốc xoa chân Cát thị vài cái liền không đáng ngại.

Cát thị thay đổi một thân xiêm y, lúc này mới từ nội viện ra cùng Cố Vân Đông nói chuyện, “Còn chưa có thỉnh giáo qua phương danh của cô nương, như thế nào lại cải trang thành gã sai vặt đi theo tiểu thiếu gia Liễu gia lại đây, chính là có việc?”
Cố Vân Đông gật đầu, “Ta tên là Cố Vân Đông, hôm nay lại đây xác thật là có chút việc.”

“Cố cô nương mời nói.”

“Ta muốn…” Nàng vừa mới nói được vài chữ, bên ngoài liền truyền đến tiếng bước chân vội vã, “Phu nhân, phu nhân ngươi như thế nào?”