Nhị Thứ Nguyên Lớn Như Vậy, Ta Muốn Đi Xem

Chương 114: Wano hồi cuối



"Tam giới Ragnarok !!!", Kaido nhảy lên cao, xoay vũ khí nhiều vòng, bá khí gia trì lấy, sau đó, giáng xuống cho địch nhân 1 đòn cực mạnh.

“ Cuồng huyết”, Saeko hai chân trụ vững, tăng tốc sức mạnh bản thân lên, hai tay nắm lấy thanh katana đỏ đậm hơn bao giờ hết, 1 kiếm chém từ dưới lên.

Choang!

Hai thanh vũ khí va chạm lấy.

Rầm,

Cuối cùng, Saeko vẫn bị đánh lùi 1 khoảng cách.

Đất đá dưới chân hai người đã bị đánh nát không thể nát lần nữa,

nhân lúc này, Kaido há to miệng, ‘Túy nộ thể’,

1 đòn tấn công từ xa bắn thẳng về phía Saeko.

Nảng nhảy lên tránh né,

“ Long diệt toàn phong”, 7 đạo Phong cắt đã chờ sẵn lấy, ngay lập tức ập về phía nàng,

Saeko xoay người 1 vòng, 1 đạo trảm kích màu đỏ cắt ngang mà ra,

ầm,

hai đòn công kích triệt tiêu lẫn nhau,

nhưng,

Saeko vẫn tiếp tục xoay vòng trên không,

‘ Lôi tiễn’, 1 đòn tấn công sấm sét bắn thẳng về phía nàng.

Lại 1 đạo trảm kích bay ra,

Tiếp đó,

Liên tục không ngừng trảm kích phát ra, xông thẳng về Kaido,

hắn ta huy động Lang nha bổng lên từng cái đánh tan,

Nhưng Saeko càng ngày càng nhanh, nàng đã tạo ra 1 cơn lốc xoáy màu đỏ tím xung quanh bản thân, trảm kích phát ra mỗi lần một nhanh, mỗi lần một bén.

“Gundaki Ruyseigun”, Kaido quay vũ khí để tạo động lực, gia trì nó bằng Haoshoku Haki, và sau đó tung ra một loạt các cú xoay tốc độ cao bằng vũ khí của mình, tấn công kẻ thù.

Âm ầm ầm

ầm ầm ầm,

Tốc đánh hai bên đã chỉ còn lại tàn ảnh.

ầm,

Kaido theo không kịp tiết tấu, 1 đạo trảm kích nhỏ đánh lên vai hắn. mặc dù không gây sát thương nhưng nó phá vỡ nhip điệu Kaido, hằng trăm đạo nhỏ trảm kích theo nhau ập lên người hắn.

Kaido đưa vũ khí lên trước người cản lấy.

Roẹt roẹt roẹt,

Hàng loạt vết chém xối xả lên người hắn.

“ chết tiệt!”, Kaido nổi nóng. Những này trảm kích không phá nổi da hắn, nhưng liên miên bất tận như gió đang đẩy lùi hắn từng bước một. Hơn nữa, vòng xoáy của Saeko, càng ngày càng nguy hiểm!

“Lăn đi!”, hắn ta tức giận hét lớn, cơ thể biến thành Thanh long.

Hàng trăm vết chém đánh lên vảy rồng.

Đinh đinh đinh,

“ Long bạo phong”, trước thân rồng xuất hiện 3 cái vòi rồng, tạm thời ngăn cản lấy trảm kích.

Kaido nhân cơ hội lắc mình bay lên cao, đầu rồng nhìn chằm chằm lấy đã bị Huyết sắc bao trùm cả 1 vùng trời, kiếm khí màu đỏ đã bao phủ khắp không gian, trung tâm nhất, 1 cơn lốc cấp 20 đang không ngừng tích lũy khí thế!

Saeko cũng không còn phát ra trảm kích nữa, nàng dung nhập nó càng ngày cang nhiều vào vòng xoáy.

Nhìn lấy một mảnh Huyết hà mang theo kiếm ý sắc bén càng quay càng nhanh, càng ngày càng đậm, đã sắp trở thành diệt thế tràng diện, Kaido bắt buộc phải dừng nó lại.

“ Long bạo Phong”,

4 cơn lốc được hắn tạo ra, bao vây bốn phía Saeko.

Roẹt roẹt roẹt,

Gió xoáy va chạm vào nhau,

Roẹt roẹt,

Roẹt,

Thời gian dần qua, cơn lốc màu huyết tím phôn thệ lấy nhỏ yếu cơn gió, bành trướng đến vô địch cảnh giới, 1 màu Huyết sắc, xen lẫn tử sắc, dung nhập lấy bá khí, tầng tầng lớp lớp to to nhỏ nhỏ trảm kích, quay vòng lấy, cuối cùng, bắt đầu di chuyển bay lên.

Cả tòa đảo ngay lập tức bị xoắn xuyên qua, không có bất cứ vật thể gì có thể tồn tại ở bên cạnh nó!

“ Kaido!”

“ Worororo”, tiếng long ngâm từ trên cao vang vọng.

Kaido.

cũng không phải là kẻ ngồi chờ chết. lúc này, hắn đang ở độ cao 1 vạn mét trên không!

Cả thân rồng bắt đầu cuộn lại thành bánh xe, Haoushoku cùng Busoshoku bao trùm toàn thân, lôi điện, gió xoáy, mây mù bọc lên tầng ngoài. 1 cái bánh xe khổng lồ bắt đầu quay nhanh bắn hạ xuống!

ta chỉ có thể nói, đúng mẹ nó 2 tên điên.

“ Worororo. Tới đi. Lão tử còn chưa sợ chết bao giờ!!”

“ Kaido!”

" Long thần giáng thế!!"

" Huyết hà phong hoàng!"

cuối cùng,

2 con quay va chạm tới!

ầm !

ầm !

!

!

Âm thanh đã bị đánh nổ !

!

A A A

Bùm !

Hai thần ảnh bị đánh bay ra !

1 con rồng bị cào nát vảy, hai cái sừng gãy đôi, một con mắt bị chọc mù, sống lưng đã bị cào lóc ra cả xương ầm ầm rơi xuống biển.

Saeko mang lấy y phục hoàn hảo ( đánh nhau không bao giờ hư! Thiết lập luôn! ), nhưng Huyết vũ kiếm đã nát, cánh tay phải đã gãy, trên thân không ngừng vết thương, cơ thể tiêu hao mệt mỏi quá độ rơi thẳng xuống.

“ Saeko tỷ!”, Kanae các nàng bay ngoài xa tránh cuộc chiến không di chuyển tới kịp.

Nhưng,

Có 1 người tới kịp.

Không cử động được cơ thể Saeko cảm giác cơ thể rơi vào 1 lồng ngực ấm áp, khí tức quen thuộc làm nàng an tâm.

mùa xuân bao trùm cơ thể nàng, giọng nói ôn hòa vang lên bên tai:

“ Ngủ 1 giấc”

Con mắt không mở ra, nhưng đôi môi nàng nở lấy nụ cười: “ân”

//