Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Chương 263: Lôi kiếp phi thăng



Bạch Dữ lảo đảo đạp chân xuống đỉnh độ kiếp, nhìn tiểu chuột nhỏ đến mức khó thấy ngồi ở đó, lúc nghe hắn gọi thì giật mình quay đầu lại.

Đùng!

Thời điểm chạm vào đôi mắt nhỏ lúng liếng ướt át kia, tim hắn như bị ai đó mạnh mẽ đụng mạnh một cái, trước mắt tràn ngập những hình ảnh hỗn loạn mà quen thuộc...

Có thời điểm tiểu chuột mới đến tu chân giới, rớt lên đầu hắn.

Có hắn mặt lạnh dạy nó tu luyện, cùng nó chơi đùa, cùng nó nằm trên một cái giường.

Có nó đau thương lại quật cường hỏi hắn có thể làm đạo lữ nó không.

Có hắn cùng nó làm chuyện cá nước thân mật.

Cùng nhau độ kiếp.

Cùng nhau chạy trốn.

Cũng nhau...

Thật nhiều cùng nhau...

Còn có không cùng nhau... Nguy hiểm... Chia xa... Nhớ thương...

Tất cả như một thước phim lướt qua, đánh mạnh vào tim hắn.

Lôi kéo thứ hắn sợ hãi nhất.

Sợ hãi mất đi tiểu chuột.

Sợ hãi không thể nhìn thấy nó nữa.

"Chít..."

Dữ Dữ...

Ầm ầm ầm!

Tiếng gọi mềm nhũn từ tận đáy lòng phá tan ảo cảnh chân thật cùng những sợ hãi bất an tồn đọng trong tâm khảm.

Đùng đùng đùng!!

Hai người cùng lúc đưa mắt nhìn lên bầu trời vốn đang sáng rực vì có một ông trăng thật to nay lại sấm chớp đùng đùng, mây đen cuồn cuộn cùng uy áp như che trời lấp biển.

Còn có những tiếng kinh hô không ngừng vang lên... Nhưng hai người bên trên đỉnh núi đã không để ý được nữa, trong mắt họ chỉ còn có nhau.

"Tiểu chút chít, lại đây."

Âm thanh nam tính quen thuộc rõ ràng lại tràn ngập tình cảm nhộn nhạo kéo về tâm trí hoảng hốt của Bạch Cửu.

Nó dời mắt khỏi bầu trời, dời đến trên thân ảnh không được chỉnh tề của ai kia.

Thời điểm chạm đến đôi mắt kia, nó cảm thấy bản thân như muốn chết chìm trong đó.

Nó không biết thời điểm nào bản thân cử động, chỉ biết đến lúc được đôi bàn tay to rộng, an toàn ôm lấy thân hình nhỏ nhắn của nó đến ấm áp nó mới giật mình tỉnh lại.

"Chít chít..."