Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 3 - Chương 15: Nàng là ác ma…



Edit: ZiTông Tài lúc đầu chỉ là thăm dò Quân Mộ Khuynh, cũng chưa hoàn toàntriển khai hết toàn bộ lực lượng, chỉ là một phép thử nhỏ hắn đã kinhngạc không ngớt, hắn kinh ngạc vì Xích Quân còn nhỏ tuổi mà đã thànhthạo đấu kỹ, có thể ngưng tụ được đấu kỹ được trong thời gian ngắn nhưvậy, hơn nữa còn là phòng ngự ở điều kiện tốt nhất, trong lòng hắn vôcùng kinh ngạc, tuổi còn trẻ có thể ngưng tụ đấu kỹ quen thuộc như vậy,quả không hổ danh là nhân vật thiên tài, có điều chỉ là một con chimlông còn mọc đủ, muốn thắng hắn thì không có cửa đâu.

Tôn Tài lòng tràn đầy tự tin, chiêu thức trên tay không chút lưu tình, đại đao cứ lên lên xuống xuống một cách điên cuồng.

Người của Thanh Hỏa dong binh đoàn nhìn thấy một đao ám toán kia củaTôn Tài trong lòng vô cùng căm giận, quá xấu hổ, đó chính là quăng mấtmặt mũi của lính đánh thuê, đường đường là lính đánh thuê lại có thể làm ra loại chuyện mất mặt như thế.

Tiếp cận Quân Mộ Khuynh, Tôn Tài không để ý đến đấu kỹ trận dưới chân nàng, nhưng những người đứng vây xem thì đã sợ tới ngốc rồi, bọn họ cóthể tin vào mắt mình được không? Đó là đấu kỹ trận của tám cấp kỹ linhsư a, người của Thanh Hỏa dong binh đoàn mặc dù biết Xích Quân là songnguyên tố đấu kỹ sư thiên tài, nhưng cấp bậc này cũng quá trâu bò đi.

Doãn Lệ kinh ngạc vỗ vỗ vai Cái Thạch một cái, rồi chỉ chỉ vào QuânMộ Khuynh, vẻ mặt vô cùng hưng phấn, thiên tài, quả nhiên là thiên tài,chỉ là song nguyên tố đã quá mức rồi, còn có thể ở trong thời gian ngắncó được thành tựu cao như vậy, thiên tài.

Tất cả mọi người ngây ngốc, không dám tin tưởng nhìn hai người dâydưa, ngay cả người mà Tôn Tài mang tới cũng khó có thể tin được mà nhìnthân ảnh đỏ rực kia, há miệng, mới phát hiện mình đã bị dọa đến mức nóikhông được.

Tôn Tài nhìn mọi người kinh ngạc, cười đắc ý, hắn cho rằng mọi ngườikinh ngạc vì thực lực của hắn, không uổng công hắn tấn chức đến võ quân, bọn họ nhất định sẽ không nghĩ tới hắn đã tấn chức, này là chuyện mớixảy ra mấy hôm trước thôi.

Kỳ thực hắn cũng chẳng có gì, chỉ là võ quân mà thôi, không cần kinhngạc như thế, hắn vốn tính chỉ đem thực lực đến hôm thi đấu kia mới đểlộ, hôm nay gặp được Xích Quân, thôi thì coi như cho bọn hắn một chútbất ngờ.

Tôn Tài dùng chiến thuật tấn công gần, luôn vây quanh bên người QuânMộ Khuynh, nhìn nàng chỉ có thể phòng ngự, một chút khí lực để thi triển đấu kỹ chiến đấu cũng không có, trong lòng không khỏi vui mừng, đấu kỹsư đều như nhau, đều không thể cận chiến.

Quân Mộ Khuynh bình tĩnh ứng phó mỗi chiêu thức của Tôn Tài, nhìn bộdáng tự tin của hắn, trên mặt thoáng qua một nụ cười châm chọc, đại đaođến trước mặt chuẩn bị đánh trúng lại rất nhanh tránh khỏi một cách thần kì, cứ như thế, mỗi sát chiêu của Tôn Tài đều bị Quân Mộ Khuynh phágiải.

Tôn Tài huy động đại đao, đầu tràn đầy mồ hôi, hắn không biết XíchQuân may hắn hay là nhìn thấu được vị trí mà hắn hạ đao, tại sao mỗi khi đại đao vừa chạm tới vạt áo của hắn thì hắn liền biến mất khỏi khu vựcnguy hiểm ngay, điều này làm Tôn Tài có cảm giác ăn không ngon.

Người của Thanh Hỏa dong binh đoàn sửng sốt, mấy lần bọn họ đều muốnthót tim vì nghĩ là Xích Quân công tử không thể tránh thoát, ấy thế màtới lúc nguy hiểm nhất thì Xích Quân công tử lại có thể tránh thoát mộtcách nhẹ nhàng, này là chuyện gì?

Cái Thạch và Lam Tổ như được mở rộng tầm mắt, bọn họ chưa bao giờbiết được đấu kỹ sư cũng có thể lực tốt đến vậy, Tôn Tài dù gì cũng đãlà võ quân, nhưng mỗi chiêu thức của hắn đều bị Xích Quân phá giải, đemnguy hiểm hoàn toàn tiêu trừ.

Các lính đánh thuê đi theo Tôn Tài khó tin nuốt nuốt nước miếng, bọnhọ không nhìn lầm đi? Xích Quân không phải là đấu kỹ sư sao? Sao có thểcùng võ sĩ đấu lâu đến vậy? Mà nàng một chút chuyện cũng không có, ngược lại, phó đội trưởng của bọn họ lại có chút chật vật.

Chuyện gì xảy ra? Tôn Tài càng nghĩ càng thấy không đúng, hắn nhìn về phía Quân Mộ Khuynh, xuyên qua màn sa có thể nhìn được nụ cười đầy tựtin của nàng, hắn sửng sốt, hắn đột nhiên cảm giác mình bị đùa giỡn.

Tại sao có thể như vậy? Tôn Tài đem ý nghĩ vừa rồi lập tức phủ nhận, toàn lực đối phó với người trước mặt.

Doãn Lệ hài lòng gật đầu, thiếu niên này không chỉ có thực lực mà còn có trí lực, biết lực lượng đấu kỹ sư không bằng võ sĩ, lại có thể thông minh vận dụng ưu thế của bạn thân, lần lượt tránh thoát được công kíchcủa Tôn Tài, không tệ không tệ, Xích Quân này, hắn càng xem càng thích,so với đứa con ngu ngốc của hắn mạnh hơn nhiều, chỉ biết dùng sức mạnh,không bao giờ chịu động não, có dạy cũng không thông.

Tôn Tài không ngờ thể lực của Quân Mộ Khuynh lại tốt đến thế, hắndùng cận chiến vì biết thể lực đấu kỹ sư không bằng võ sĩ, dù có thểngưng tụ đấu kỹ phòng ngự, nhưng nhất định sẽ rất tốn tinh thần lực,nhưng hắn lại xem thường Quân Mộ Khuynh, hắn cho rằng nàng giống các đấu kỹ sư khác, bị võ sĩ công kích gần thì sẽ luống cuống, nhưng Quân MộKhuynh lại không một chút sốt ruột, còn tương kế tựu kế, cuối cùng khílực của mình thì còn mà của hắn thì đã tiêu hết phân nửa.

“Xích Quân!” Tôn Tài rốt cuộc cũng bị chọc giận, hắn đem đai đaochuyển sang tay trái, tốc độ thế mà nhanh hơn so với tay phải nhiều, mọi người đều căng thẳng, bọn họ không dám nháy mắt mà chăm chú nhìn, mộtđao kia có quá nhiều lực lượng, dù có ngưng tụ đấu kỹ phòng ngự cũng cóthể bị bổ ra, Xích Quân sẽ bị thương mất.

Quân Mộ Khuynh nhìn một đao kia, cũng không kinh hoảng, vẫn bình tĩnh như trước, nàng nhìn đại đao hạ xuống trước mặt, khóe miệng cong càngsâu.

Lục quang nhàn nhạt ở dưới vi mạo lóe ra, nếu không nhìn kỹ thì không thể nhìn ra trong đám lửa có một chút màu sắc khác, ngay cả Tôn Tàicách nàng chỉ một bước chân cũng không để ý tới, thân thể Quân Mộ Khuynh cứ như rắn, nhẹ nhàng xẹt qua lưỡi đao, vi mạo bị chém đứt một mảng,nhưng người không chịu bất cứ thương tổn nào.

“Dựa vào! Vậy mà cũng tránh được, Xích Quân công tử danh bất hư truyền a!” Lam Tổ hưng phấn kêu to.

Tất cả mọi người đều muốn rống lên như thế, chiêu thức như vậy, bọnhọ cũng khó tránh được, tối đa chỉ có thể mạo hiểm đối đầu, Xích Quâncông tử thế nhưng không chỉ tránh khỏi mà một chút chuyện cũng không có, vi mạo kia vốn đồ thừa, chém đứt càng tốt, bọn họ đến giờ vẫn muốn biết được mặt thật của Xích Quân công tử đấy.

Doãn Lệ thú vị nhìn Quân Mộ Khuynh.

Vốn mấy người có lòng tin Tôn Tài có thể đánh thắng được Xích Quân,người của Long Vũ dong binh đoàn hiện cảm thấy dưới chân ươn ướt, tronglòng vô cùng lo sợ, cứ như là thấy quỷ.

Khóe miệng Tôn Tài lóe ra một tia cười lạnh, tay phải hắn nắm lại, mắt thường cũng có thể nhìn thấy đấu khí đang được ngưng tụ.

“Không tốt! Xích Quân công tử cẩn thận!” Cái Thạch lớn tiếng nói, đỏcả mặt, hai tay nắm chặt, nhìn nắm tay Tôn Tài ngưng tụ đấu khí kia, hắn cảm giác tim muốn rớt ra ngoài.

Doãn Lệ cũng nắm chặt nắm tay, ánh mắt thâm trầm nhìn Tôn Tài, haitay nắm chặt cố nén xúc động ra tay, điều kiện trận đấu này là do XíchQuân đề ra, nếu như hắn ra tay, Xích Quân sẽ thua, hắn tin Xích Quânnhất định sẽ có biện pháp, nhất định có, tiểu tử này không thể dễ dàngchết như vậy.

Tôn Tài nhìn quả đấm của mình, vẻ mặt đầy tự tin chém ra một chưởng,một đao kia vốn không phải là mục đích của hắn, hắn sớm biết Xích Quâncó thể tránh thoát được, một quyền này mới là tất cả lực lượng của hắn,thắng bại là ở đây.

“Chủ nhân!” Hỏa Liêm sốt ruột kêu lên, chủ nhân sao không để nó ratay, tình huống nguy hiểm như thế, chủ nhân sao có thể đỡ một quyền này?

“Ta, đã sớm nhìn thấu mục đích của ngươi.” Môi đỏ khẽ mở, thanh âmlạnh như băng chậm rãi truyền ra, Tôn Tài lập tức sửng sốt, lực đạotrong tay cũng không có hạ bớt phần nào.

Người Thanh Hỏa dong binh đoàn không đành lòng nhìn một màn này, cóvài người nhắm tịt mắt lại, không dám nhìn tới cảnh Xích Quân bị đánhhuyết nhục mơ hồ, chính là trong lúc bọn họ không dám nhìn, một cánh tay trắng nõn gầy guộc nâng lên, trên tay còn một chút tia sáng màu đỏ, lực lượng kia cùng với Tôn Tài có chút tương tự, lại có chút không giống.

“Hắn là muốn làm gì? Chẳng lẽ là dùng lực lượng phân thắng bại sao?”một số nhân vật cấp cao của Thanh Hỏa dong binh đoàn kinh hãi, tiểu tửnày không muốn sống nữa sao? Đấu kỹ sư dám cùng võ sĩ so lực?

“Xích Quân, ngươi muốn chết à, mau thu tay về.” Lam Tổ sốt ruột kêulên, dù hôm nay Xích Quân có thua bọn họ cũng sẽ không khinh thường hắn, trái lại còn khâm phục hắn hơn cả lúc trước, hắn chẳng lẽ vì thắng màmạng cũng không cần sao? Một quyền này hạ xuống, hắn không chết cũng tàn phế.

Người Long Vũ dong binh đoàn thì vui mừng, lúc trước bọn họ còn nghĩlà thua, hiện tại thì có hy vọng rồi, một quyền này phó đoàn trưởng nhất định sẽ thắng, nhất định, đấu kỹ sư cũng dám so sức mạnh với võ sĩ, đây không phải là tìm chết sao?

Hai nắm tay đánh tới phía trước, chạm vào nhau làm cho người ta chỉ có thể nhìn thấy hai đạo tàn ảnh một đỏ một trắng.

“Ầm!” khí ba cường đại đem toàn bộ vùng đất xung quanh san bằng,người vây xem xung quanh đều cảm giác có một lực khí mạnh đập vào mặt,tiếp theo đó là một tiếng hét phê tâm phế liệt từ giữa truyền ra.

Mọi người vểnh tai, người Thanh Hỏa dong binh đoàn lo lắng, ngườiLong Vũ dong binh đoàn thì đắc ý, ngay sau khi bụi đất tan đi, tất cảmọi người chỉ biết trừng mắt ngây ngốc nhìn cảnh tượng còn lại, toàn bộhóa đá.

Kinh ngạc, kinh hãi cuộn trào mãnh liệt dâng trào, khó có thể tin, mấy chữ này không đủ để diễn tả biểu tình bọn họ lúc này.

Cái Thạch giật giật lưỡi mới phát hiện lưỡi mình cũng đã cứng, ngaycả nói chuyện cũng không nói được, tiếng tim đập bang bang bang rõ mồnmột.

Lam Tổ vốn định chụp vai Cái Thạch cũng đơ giữa không trung, hai mắt trợn tròn nhìn thân ảnh đối diện.

Doãn Lệ hơi há miệng, không có mở miệng nói chuyện, nắm tay thả lỏng, trên mặt như có như không vẻ vui mừng, vẻ mặt thú vị nhìn một màn trước mặt.

Người Long Vũ dong binh đoàn toàn thân run rẩy, mồ hôi lạnh ướt đẫm y phục, một trận gió lạnh thổi qua, trong lòng bọn họ đối với người trước mắt đều là sự sợ hãi.

Sao có thể, chuyện này sao có thể xảy ra.

Tôn Tài ôm cánh tay vừa bị đánh nát, nằm rên rỉ trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi trên đầu thi nhau tuôn trên đất, muốn ngất nhưng vìquá đau, vừa mới mê man đã bị cơn đau làm cho tỉnh, so với Ninh Kiền lần trước còn đau hơn.

“Ác ma! Ác ma…” Tôn Tài run rẩy đau muốn ngất đi, nhưng lại khôngthể, trong miệng không ngừng thì thầm hai chữ, đau đớn kia chỉ có hắn là biết rõ, thanh âm xương cốt vỡ vụn không ngừng vang lên bên tai, quáđáng sợ, thanh âm kia, làm hắn vô cùng hối hận đã nhận khiêu chiến này.

“Xích Quân, ngươi sao có thể đối xử với phó đoàn trưởng chúng ta nhưvậy, chỉ là so đấu tượng trưng thôi mà!” Người Long Vũ dong binh đoànrất nhanh lấy lại tinh thần, nhìn Tôn Tài run rẩy trên mặt đất, giận đỏmắt, cái này tốt rồi, đại hội thi đấu sắp tới, hiện tại phó đội trưởngbị thương, này xong rồi.

Cái này chết chắc rồi, trở về đội trưởng nhất định sẽ rất giận dữ,không có lần chiến đấu nào mà bọn họ thiếu phó đoàn trưởng, như vậy mớicó thể giữ được vị trí thứ năm, hiện tại phó đoàn trưởng bị thương nhưvậy, đoàn trưởng nhất định sẽ giết bọn họ.

Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người, biểu tình vô tội nhìn người LongVũ dong binh đoàn: “Trước trận chiến này ta đã nói, sinh tử không liênquan.” Một quyền vừa rồi của Tôn Tài, nếu không phải nàng thêm vào mộtchút tinh thần lực, người nằm ở dưới đất bây giờ nhất định là nàng.

“Ngươi…” Âm mưu, từ đầu đều là âm mưu của Xích Quân, hắn sớm đã tính toán tất cả.

Người của Long Vũ dong binh đoàn im lặng, phó đoàn trưởng xong rồi,bọn họ cũng coi như xong, nghĩ đến đây, bọn họ trừng mắt nhìn Quân MộKhuynh, cho dù có chết cũng phải kéo Xích Quân chôn cùng.

“Chẳng lẽ người của Long Vũ dong binh đoàn không giữ chữ tín sao? Hôm nay ở đây ai cũng có thể thể làm chứng, các ngươi đã đồng ý điều kiệncủa Xích Quân.” Triệu Đồng hưng phấn nói, thật lợi hại, Xích Quân côngtử so với lúc ở núi Linh Lung còn lợi hại hơn, hắn dường như có thể thấy lại người thiếu niên xông vào bầy ma thú hôm đó, lúc tất cả mọi ngườiđều cho rằng hắn sẽ chết, thân ảnh đỏ đậm kia lại làm tất cả mọi ngườithán phục.

Người của Long Vũ dong binh đoàn đỏ mặt, không sai, Tôn Tài đã đápứng điều kiện này, bọn họ không có lý do gì để tìm hắn báo thù, nhưngbọn họ còn có cách khác.

“Xích Quân công tử, ta cũng muốn tỉ thí với ngươi, không biết ngươicó đáp ứng không?” người của Long Vũ dong binh đoàn đột nhiên cung kính, người dẫn đầu nhìn về phía Quân Mộ Khuynh, hơi cúi đầu, chắp tay, hắncúi đầu nên không ai thấy trong mắt hắn thoáng qua một tia âm độc.

Tỉ thí? Là báo thù mới đúng, phó đoàn trưởng của bọn họ bị mình phếđi, bọn họ cứ thế mà về thì sao ăn nói được, nhất định phải giết đượcmình bọn họ mới có thể đường hoàng trở về bàn giao cho đội trưởng củabọn họ.

“Được thôi, nếu các ngươi muốn báo thù cho hắn thì cùng tiến lên.”Không phải Quân Mộ Khuynh không coi ai ra gì, cũng không phải nàng cuồng vọng, mà là mấy tên này không đáng để nàng coi trọng, cũng không đángcho nàng để vào mắt.

Mấy người bọn hắn cũng chỉ là lính đánh thuê quèn thôi, Quân Mộ Khuynh đối phó với bọn họ, dư dả, huống chi nàng còn Hỏa Liêm.

Người của Thanh Hỏa dong binh đoàn cũng thẹn thùng, Xích Quân công tử quả nhiên như trong truyền thuyết, chẳng thèm để ai vào mắt, dù ngườitrước mắt là võ sư cấp thấp, nhưng lại nhiều người, nếu như bọn họ toànbộ công kích gần, một đôi tay của hắn làm sao đánh được từng đó người.

“Đã công tử nói thế thì chúng ta cũng không cự tuyệt, mọi người, cùng lên.” Ánh mắt người nọ lộ ra một tia âm độc, người phía sau cũng nhanhchóng lao lên.

“Xích hỏa vũ tên!” mưa tên khắp bầu trời không đợi những người kiađến gần liền giáng từ trời xuống, bọn họ không thể tiến tới gần được,tay huy động vũ khí, đem mưa tên trên đỉnh đầu đánh xuống.

“Phong nhận!” nam tử đứng tại chỗ cười lạnh nhìn Quân Mộ Khuynh, hắnchính là đợi cơ hội này, tám cấp kỹ linh sư thì cũng chỉ là kỹ linh sưmà thôi, không thể ngưng tụ được cùng lúc hai đấu kỹ, phong nhận nàycũng không phải là kiếm bình thường như của võ sĩ, có thể đơn giản tránh khỏi.

Nam tử này tính toán nhầm người rồi, nếu hôm nay là người khác đứng ở đây, đều sẽ bị trúng kế của hắn, nhưng đáng tiếc, người này lại là kẻcó tinh thần lực không đáy Quân Mộ Khuynh, nàng đâu phải là người bìnhthường chứ, ngươi nói kỹ linh sư không thể cùng lúc ngưng tụ hai đấu kỹ, nàng là kỹ linh sư bình thường chắc? Lúc nàng còn là đại kỹ sư đã cóthể đồng thời ngưng tụ hai loại đấu kỹ, dù uy lực không lớn nhưng đã đủdọa người, Lôi Tố không phải vì thế mà tức chết đấy sao?

“Lam triều cuộn trào mãnh liệt!” thanh âm lạnh như băng lại vang lênlần nữa, đồng dạng đấu kỹ trận, đồng dạng tám viên ngũ giác, nhưng lạilà màu lam.

Thủy triều màu lam đánh tói người trước mặt, mọi người dường như có thể nghe được tiếng sóng vỗ mạnh, mạnh mẽ vọt tới.

“Sao có thể?” nam tử ngây ngốc nhìn đấu kỹ băng băng đánh tới, hắnđột nhiên hối hận, hối hận vì đã đi trêu chọc Xích Quân, hắn quên mất,Xích Quân là song nguyên tố, đối với một đấu kỹ sư không biết rõ thế sự, đây chính là điểm chết của hắn.

Thủy triều màu lam vô tình đánh tới, đem phong nhận bọc ở bên trong,mấy thanh phong nhận cứ như bị nhấn chìm trong biển lớn, mất tăm khôngthấy dấu, hai đấu kỹ một lam một đỏ cứ thế xoay tròn ở dưới chân, làmcho người không thể không thán phục, đấy chính là sự kếp hợp hoàn mỹnhất.

“Phốc!” lam triều đem nam tử kia giột rửa, hắn ướt nhẹp đứng tại chỗ, mắt trừng còn to hơn cả chén trà, trên mặt còn mang theo chút khó tin.

Người vây xem đứng sững tại chỗ, nhìn hai loại đấu kỹ hoàn mỹ đượcngưng tụ ra, tròng mắt muốn rớt ra ngoài, miệng thành hình chữ O, mắtcũng không nháy lấy một cái, lăng lăng nhìn bóng lưng đứng thẳng tắp,này cũng quá trâu bò đi.

Thân ảnh đỏ đậm đứng ngạo nghễ giữa trời đất, nụ cười ở dưới vi mạo, lãnh khốc, tự tin.