Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1991



Chương 1991:

 

Lục Hạo Thành bắt đắc dĩ giải thích: “Tôi cũng không biết Tống Ngôn Tư ở khách sạn Giang Thị, thời điêm lúc tôi vừa xoay HuU0i) Tống Ngôn Tư đột nhiên từ phía sau ôm lây tôi, tôi xoay người lại thì cô ta cứ dính chặt như đỉa, cứ như vậy đó.

 

Sau lại tôi đã đây mạnh cô ta ra, cậu tới tìm giám đóc ¿ ở đó điều tra, còn nữa, trước đó tôi bảo cậu đầy nhanh tốc độ thu mua cỗ phiếu J Thị, thế nào rôồi?”

 

Một câu cuối cùng, trong giọng nói của Lục Hạo Thành tràn ngập hận thù sâu sắc.

 

“Tôi đã biết, cậu hãy chăm sóc Lam Lam thật tốt, những chuyện khác cứ giao cho tôi.

 

Cổ phiếu của Tống Thị cũng ta vẫn đang tiếp tục mua vào, còn cần thêm thời gian.”

 

Lục Hạo Thành “Ừ” một tiếng, liền cúp điện thoại.

 

“Ưm…” Lam Hân nằm trên giường khẽ rên một tiêng.

 

“Lam Lam, em tỉnh rồi sao?”

 

Lục Hạo Thành dịu dàng hỏi.

 

Bàn tay thon dài của anh nhẹ nhàng vuôt ve vâng trán cô.

 

Lam Hân từ từ mở mặt ra, nhìn khuôn mặt đẹp trai đang lo lắng của Lục Hạo Thành đang hiện rõ trong mắt mình.

 

Cô lại nhắm hai mắt vào, mặt mày khó chịu, cũng không có mở miệng nói chuyện.

 

“Lam Lam, nhìn anh đi.”

 

Lục Hạo Thành nhẹ nhàng, vuốt ve trán cô, giọng điệu trâm thấp.

 

Lam Hân lại chậm rãi mở mắt ra, nhìn anh, trong đầu lại hiện ra những hình ảnh: kỳ quái kia.

 

“A Thành, anh…… cùng Tống Ngôn BI ” Sau khi Lam Hân mở miệng nói chuyện, lời nói đứt quãng, lại nghẹn ngào nắc lên.

 

Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, lập tức thây đau lòng, “Cô bé ngóc, anh cùng Tông Ngôn Tư không hê có một chút quan hệ nào cả, tôi hôm qua anh gặp phải Tổng Ngôn Tư ở nhà hàng, vì không muôn làm ảnh hưởng tới cảm xúc của em nên anh đã không nói rõ với em, là cô ta chủ động dính lên người anh, Lam Lam, em không cần nghĩ nhiều.”

 

Cô không tin tưởng khiến anh rất đau lòng, tuy nhiên nghĩ đến việc vì cô bị trâm cảm nên mới có ý nghĩ như vậy, anh lại không thể giận cô được.

 

Lam Hân khẽ gật gật đầu, “A Thành, em tin tưởng anh.”

 

Cô vừa nói xong, lại nhắm mắt, xem ra bệnh tình của cô lại nặng thêm rồi.

 

Nghĩ lại những chuyện vừa xảy ra, vậy mà cô còn xuât hiện cả ảo giác.

 

Cô lại chậm rãi mở mắt ra, “A Thành, bệnh của em có phải nặng thêm nôi không?”

 

Lục Hạo Thành khẽ lắc đầu, nhẹ giọng an ủi cô, Lam Lam, không có việc gì cả, chỉ cần em chăm chỉ uông thuốc, rất nhanh sẽ tốt lên thôi, chuyện ở khách sạn Giang Thị là có người cô ý tung ra, mục đích chính là muôn phá hoại tình cảm của chúng ta”

 

“Vâng!”

 

Lam Hân cười cười, nhưng nghĩ đến cảnh mình đã tưởng tượng răng Lục Hạo Thành ôm lây Tông Ngôn Tư rời đi đáy lòng cô vẫn thây đau đớn, “Ôm em đi” Cô làm nũng nói.

 

“Được!”

 

Lục Hạo Thành cởi giày, trèo lên giường, thật cần thận đỡ Lam Hân lên, đề cô nằm trọn trong lòng mình, Lam Hân dựa vào người anh, cảm nhận được nhịp tim đập mạnh. mẽ và hơi thở ; quen thuộc của anh, rốt cuộc cũng cảm thấy an tâm hơn.

 

Khuôn mày nhíu chặt của cô lúc này đã giãn ra, lại ngước mắt lên nhìn anh, “Như vậy thì em sẽ không suy nghĩ nhiều nữa.”

 

“EmiieO Lục Hạo Thành đau lòng nhìn cô, lại cảm thấy bắt lực, anh không thê kiểm soát được tâm trạng của cô, “Sau này không cân nghĩ nhiêu nữa, anh là ai chứ, là Lục Hạo Thành đó, làm sao anh có thể làm ra chuyện phản bội em được, ở trong lòng anh, cả em cũng không biệt em ở trong lòng anh quan trọng đến bao nhiêu đâu.”