Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1979



Chương 1979:

 

Lạm Tử Kỳ đắc ý cười, “Mẹ, cha có tiền, mua cho con rất nhiều nguyên liệu, có thể để con tận tình vẽ tranh mình thích. “

 

Lạm Hân cười gật một chút, vẽ tranh vốn đã đốt tiền, trước kia Kỳ Kỳ khi lấy được giấy vẽ mới, liền vô cùng vui vẻ.

 

Lúc đó năng lực của cô có hạn, có thể mua cho cô không nhiều sắc tố bột nước, nhưng mỗi lần nhận được một cái mới cô bé đều rất vui vẻ.

 

Lam Hân đưa tay xoa xoa đầu con gái, may mà hiện tại đã đỡ khổ hơn nhiêu.

 

Cha của họ có khả năng đáp ứng tất cả mong muôn của cô.

 

Lục Hạo Thành cũng rất sủng ái ba đứa con.

 

“Kỳ Kỳ, con vẽ tốt như vậy, có bao giờ nghĩ tới sau này cùng mẹ làm thiệt kê trang phục không?” Trong thực tế, cô cũng muốn con gái mình học thiết ké, rất nhiều thiết kế được tạo ra bởi cảm hứng khác nhau, sẽ mang lại rất nhiều niềm vui cho cuộc: sống, rất nhiều bắt ngờ.

 

Lam Tử Kỳ cười gật đầu, “Mẹ, sau này con cũng phải đi theo con đường tưởng tự, con cũng muốn thiết kế rất nhiêu quản ¿ áo đẹp, nhưng phong cách thiết kế của mẹ hoàn toàn khác với con, con thích thiết kế thuộc vê phong cách của con, con sẽ để phong cách của con bán ra nhiều sản phẩm.

 

Điểm này, cũng là một giấc mơ trong cuộc sống của cô.

 

“Mẹ, mẹ đã nói với bọn con, cả đời có thể làm tốt một việc đã không. dễ dàng, con vẽ tranh tốt, đôi với cả đời con mà nói đã không dễ dàng.” Lam Tử Kỳ nhìn tất cả kiệt tác trong phòng vẽ, những bức tranh này đều là do cô vẽ nên.

 

Cô cũng giống như mẹ, chỉ có lúc cảm hứng mới vẽ tranh, thời điểm không có cảm hứng, thì cô tình nguyện cùng anh hai đấu miệng.

 

Dù sao Lam Tử Nhiên mỗi lần đều nhường cô, cô cũng phải tiên thêm một thước.

 

Ai bảo cô là em gái, cha cũng thương cô ấy, mẹ cũng thương cô ấy, ông bà càng thương hơn.

 

“Ừm!” Lam Hân nghe con gái nói, gật đầu, “Kỳ Kỳ, kiên trì ớc mơ của mình, đi đến cuối cùng rất không dễ dàng, ngày sau nêu con thích những thứ khác, cũng có thể thử thử. “

 

“Mẹ, con biết, con biết ước mơ của mình là gi” Lam Tử Kỳ ngồi trên ghế bên cạnh thưởng thức hoa sen đen của riêng mình.

 

Lúc này, dì Lý bước vào, cười nói: “phu nhân, tiêu Jhư, bà Hàn đã đưa con trai mïnh đến.”

 

Lam Hân hơi nghi hoặc, Hàn phu nhân, là ai?

 

Lam Tử Kỳ hưng phần nói: “Bà Lý, nhanh chóng đưa họ đến đây, sau đó pha hai tách trà ngon, không, nước trái cây, nước cam, bạn cùng lớp của con đang giảm cân.”

 

“Được được được.” Dì Lý mỉm cười Và rời đi.

 

Lam Hân nhìn bộ dạng vui vẻ của con gái, cười cười, xem ra Hàn Vũ Hiên kia rất tốt, Kỳ Kỳ nhắc tới cậu bé liền rất vui vẻ.

 

Vài phút sau, Hàn phu nhân mặc váy.

 

màu hồng dẫn Hàn Vũ Hiên đi vào.

 

Ánh mắt Lam Hân dừng lại trên người Hàn phu nhân, lúc trước đã xem qua tài liệu của cô ấy, vốn là một đại mỹ nhân quôc sắc thiên hương, hôm nay vừa thấy, trong hiện thực so với trong ảnh càng đẹp hơn, một bộ váy màu hồng phần, là quần áo phiên, bản giới hạn kim cương do cô thiết kê, mặc trên người cô ây rất quý giá cao nhã.

 

Vị Hàn phu nhân này, cũng là sau bốn năm cực nồi tiếng, sau khi gả vào Hàn gia liền rút lui chăm chỗng dạy con.

 

Bốn năm qua về cơ bản sẽ không xuất hiện trên màn hình lén.

 

Hôm nay đột nhiên đến nhà cô, làm cho cô cảm thấy rất bắt ngờ.

 

Lam Hân cười nói: “Hàn phu nhân mời ngồi! “

 

Hàn phu nhân ôn nhu cười cười: “Lục phu nhân, đột nhiên đến thăm, tôi thật sự là đường đột. Nhưng Kỳ Kỳ vì cứu Vũ Hiên nên bị thương, tôi thật sự quá băn khoăn, nên đặc biệt dẫn Vũ Hiên tới thăm Kỳ lsểM, “