Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1976



Chương 1976:

 

Nhìn hai anh em bọn họ lên xe của Vương sư phụ, lại gọi điện thoại cho Dịch Thiên Kỳ.

 

Giải thích tình huồng, lại đề cho người của khách sạn Giang Thành đưa bữa tối tới, mới trở về phòng bệnh chăm sóc Lam Hân.

 

Lúc Lạc Cần Hi được đưa điện thoại di động, mới biết được chuyện Lam Tử Kỳ bị thương.

 

Mộc Tử Hoành cũng không đem chuyện Lam Hân bị tưởng nói cho Lạc lân Hi, chỉ nói Lam Hân muốn chăm sóc Kỳ Kỳ, mây ngày gần đây không đến bệnh viện.

 

Lạc Cần Hi chỉ gật đầu, không nói gì.

 

Mộc Tử Hoành không đợi bao lâu, đưa thức ăn cho hai người họ, ngồi một lát, anh liền rời đi.

 

Lạc Cần Hi lại nhìn ngoài cửa sổ ngần người, cô chạy gấp như vậy, thì ra là Kỳ Kỳ xảy ra chuyện ngoài ý.

 

muôn, trước kia cô đêu nói, lần này là Sợ anh lo lắng mới không nói sao?

 

Văn Kỳ nhìn anh lại nhìn ra ngoài cửa số ngân người, từ sau khi anh tỉnh lại, dường nhự anh đều nhìn ra ngoài .

 

cửa sô ngắn người, cũng không để ý đến cô ta, nhưng cũng không hung dữ với cô ta.

 

Văn Kỳ mở cháo Mộc Tử Hoành mang đến, múc một chén bưng qua, nhìn anh thờ Ø, cô ta mím môi, thập giọng nói: “Cần Hi, ăn cháo đi. “

 

Lạc Cần Hi lại chậm rãi thu hồi ánh mắt, không nói gì, chỉ đưa tay bưng cháo trong tay Văn Kỳ.

 

Văn Kỳ vốn định cho anh ăn, nhưng cô ta sợ mình nói ra, anh sẽ không vui.

 

“Cần thận nóng.” Cô ta thấp giọng nói một câu, Lạc Cần Hi cũng không có bắt kỳ phản ứng gì.

 

Tay trái Lạc Cần Hi có chút đau, nhưng sức lực bưng một bát cháo anh vẫn có, ban đầu có ,chút nóng, anh ăn có chút chậm, về sau nguội: một chút, anh liền miệng to miệng ăn.

 

Ăn uống xong, cách duy nhất để làm cho anh. mau khỏe hơn, là anh phải nhanh chóng khỏe mạnh, sau đó xuất viện, không để cho mọi người lo lắng về anh.

 

Văn Kỳ ở một bên nhìn, có rất nhiều lời muôn nói, những một chữ cũng không nói nên lời.

 

Cô ta biết đây không phải là thời điểm tốt nhất đề xin lỗi.

 

Chờ sức khỏe anh tốt hơn một chút, rồi mới xin lỗi, như vậy nêu anh muốn tức giận, cũng có sức lực tức giận.

 

Bây giờ anh trông rất yếu đuối.

 

Anh ăn một bát cháo, trong lòng cô ta đặc biệt vui vẻ, chỉ cần anh ăn được đô, sức khỏe sẽ khôi phục rất nhanh.

 

“Cần Hi, muốn ăn thêm một chút nữa không?”

 

Lạc Cần Hi gật đầu, Văn Kỳ cười từ trong tay anh nhận chén, lại múc một chén cháo cho anh.

 

Lạc Cần Hi lại ăn từng ngụm từng ngụm như vừa rồi.

 

Văn Kỳ nhìn, nhắc nhở anh: “Cần Hi, anh ăn chậm một chút, còn nữa. “

 

Lạc Cần Hi không nói gì, rất nhanh sau khi ăn xong một bát cháo, đưa bát cho Văn Kỳ, anh liền nhắm mắt lại ngủ.

 

Văn Kỳ bát đắc dĩ nhìn thoáng qua anh, muôn nói chuyện với anh nhiều lắm, nhưng anh không muôn nói chuyện với mình.

 

Anh sẵn sàng để cô ta chăm sóc anh ấy, và cô ta đã rất hạnh phúc.

 

Văn Kỳ thu dọn bát đũa, lại dọn dẹp phòng bệnh một chút, mới mệt mỏi ngồi trên ghế dài bên cạnh.