Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1906



Chương 1906:

 

Hàn Vũ Hiên vì không tụt lại phía sau Kỳ Kỳ, mỗi ngày đều liều ,mạng đọc sách đọc sách. Không hiểu hỏi Kỳ Kỳ, sau đó liền lợi dụng phần cảm kích này, mang cho tiểu nha đầu này các loại thức á án ngon thú vị háp dẫn em ây.’ Lục Hạo Thành: “…” Cái này không có xâu mà.

 

Thông thường, sự tương tác giữa bạn cùng lớp và bạn cùng lớp cũng sẽ có sự tương tác như vậy.

 

Anh nhớ rõ khi còn bé, bạn cùng bàn của anh dường như đã tặng cho anh một sợi dây thừng đẹp, ngày 1 tháng 6.

 

À… anh không biết, anh có vẻ rất thích cô bé ở cùng bàn.

 

Khu khụ… Đây thực sự là, có tình yêu sớm.

 

“Hừ. Lam Tử Nhiên, sau này em sẽ không bao giờ nói chuyện với anh nữa. “Lam Tử Kỳ thở dài giấy dụa từ trong lòng Lục Hạo Thành, cõng túi xách lên lâu.

 

Lục Hạo Thành: “…” Hôm nay như vậy đã kết thúc rồi sao.

 

Lam Tử Nhiên: “Lam Tử Kỳ, anh nói những thứ này đều vì em, em không biết… Ỷ Lam Tử Kỳ lại chạy lên lầu, không muôn nghe Lam Tử Nhiên nói nhảm.

 

Lam Tử Nhiên: “…” cậu thật sự là vì tốt cho cô bé, tiểu nha đầu này sao lại không cảm kích chứ?

 

‘GHØ ° “Nhiên Nhiên, ta đi giúp mẹ con nấu cơm tồi, các con mau làm bài tập về nhà.” Lục Hạo Thành nói, vội vàng đi về phía phòng bếp.

 

Khóe môi Lam Tử Nhiên hít một chút, đó là con gái anh, anh trốn tránh như vậy thật sự tốt sao?

 

“Anh, sao anh không nói gì?” Lam Tử Nhiên nhìn anh trai bình tĩnh làm bài tập về nhà.

 

Lam Tử Tuần lười biếng ngắng đầu nhìn cậu một cái, “Đây là chuyện riêng của Kỳ Kỳ, sao em lại mang về nhà mà nói? “

 

Lam Tử Nhiên vẻ mặt bất mãn với lời nói của anh trai, “Anh, đây cũng không phải chuyện nhỏ. Đó là những gì em gái nói, nêu em ấy là người ngoài, em có thể nói điều đó sao? “

 

Lam Tử Tuần có chút bát đắc dĩ, “Nhiên Nhiên, Hàn Vũ Hiên là bạn của Kỳ Kỳ, Kỷ Kỳ luôn kiêu ngạo, ở trường cũng không có máy bạn bè, người bạn duy nhất này em muốn đánh tan bọn họ sao? “

 

Lam Tử Nhiên khàn khàn, điểm này cậu bé ngược lại chưa từng nghĩ tới.

 

Nhưng Kỳ Kỳ kiêu ngạo điểm này không giông như những người khác.

 

Cô bé các phương diện đều rất ưu tú, chỉ có chút kiêu ngạo này là không tốt.

 

Lam Tử Tuấn cười cười: “em còn kiêu ngạo hơn em ây đây. “

 

Lam Tử Nhiên sửng sốt, anh trai luôn rất ít nói chuyện, vậy mà lại nói ra cậu kiêu ngạo.

 

“Ha ha… Anh, sự kiêu ngạo của em là bản năng.” ‘ Lam Tử Nhiên đắc ý nhíu mày.

 

Lạm Tử Tuấn không nói gì, chỉ là bắt đắc dĩ cười cười, tính tình kiêu ngạo này, không phải là khiến cho hai anh em bọn họ vẫn chống đối nhau sao?

 

Cậu bé cúi đầu và tiếp tục làm bài tập ở nhà của mình, và cậu sẽ còn thêm công việc khác nữa.

 

Bây giờ cha đã trở về, tình trạng của mẹ đã được cải thiện.

 

Cậu bắt đầu xem lại tất cả các loại kịch bản một làn nữa.

 

“Anh, em trở về phòng làm bài. Vào ngày Quốc khánh lần thứ 11, em phải tham gia một Chương trình tạp kỹ, cần chuân bị trước và gọi cho em vào bữa tối. ‘ Lam Tử Tuấn gật đầu.

 

Lam Tử Tuấn đột nhiên quay đầu lai nhìn em trai, nói: “Đúng rội, đi xin lỗi Kỳ Kỳ đi, chuyện này là lỗi của em, Kỳ có sự riêng tự của mình, em không thể về nhà liền đem . cái gì cũng nói cho ba mẹ. Tôn trọng lẫn nhau chút đỉ. “

 

Lam Tử Nhiên gật đầu, “Được, chút nữa em đi xin lỗi em ấy, hai người cũng không cần sốt ruột, sốt ruột cái gì. “Giọng điệu Lam Tử Nhiên rất không tốt.