Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1898



Chương 1898:

 

Văn Kỳ nói cũng có đạo lý, cô không xuất hiện trước mặt Cần Hi, Cần Hi mới có thể quên cô.

 

Cô vẫn cho rằng Cần Hi đã bước ra được, nhưng cô nghĩ sai rồi, Cần Hi cô quen biết, là một người không dễ dàng buông bỏ.

 

Lam Hân cầm lấy điện thoại di động, nhìn thoáng qua số điện thoại của Lạc Cần Hi, do dự một lúc, vẫn buông xuồng.

 

Cuộc sống trước đây của Cần Hi luôn vô tư vô lo, luôn sống rất vui vẻ, là sự xuất hiện của cô, khiến cuộc sống tốt đẹp của anh rơi vào vực thăm.

 

Bây giờ anh một mình giãy dụa trong vực sâu, cô sao nhẫn tâm chỉ nhìn mà thờ ơ đây?

 

Nhưng cô có tư cách gì đề trì hoãn cuộc sống của Cần Hi.

 

Cần Hi bị bệnh, vài ngày là khỏe rồi.

 

Lam Hân nghĩ về phương hướng tối.

 

Lục Hạo Thành gần đây vì đi cùng Lam Hân, đem phòng sách nhường ra làm văn phòng.

 

Anh làm việc trong phòng sách vào ban ngày, và tật cả các cuộc họp sử dụng hội nghị truyền hình.

 

Anh đặt đồng hồ báo thức, ngay khi đến thời điểm Lam Hân uống thuốc, anh sẽ trở về phòng lây thuộc cho Lam Hân.

 

Hôm nay mới vào cửa, nhìn Lam Hân ngôi bên cửa sô, ánh mắt vô thần nhìn bãi cỏ ngoài cửa số, sắc mặt cũng rất không tốt.

 

Cô tựa hồ có tâm tư, mặt mày đều là ưu sâu và lo lắng.

 

Lục Hạo Thành nhíu mày, bóng dáng cao lớn đi tới, bị một mảnh bóng đen bao phủ, Lam Hân cũng không phát hiện Lục Hạo Thành bên cạnh cô.

 

Lục Hạo Thành nhíu mày, chậm rãi ngôi xôm xuông bên cạnh cô, nhẹ nhàng kêu lên một tiếng: “Vợ. , Lạm Hân lúc này mới chậm rãi phục hồi tinh thần, nhìn Lục Hạo Thành ngồi xôm bên cạnh cô.

 

Cô chớp chớp mắt, nhìn vẻ mặt anh có chút nghi hoặc, anh vào đây từ khi nào vậy?

 

“Công việc đã hoàn thành chưa?”

 

Lục Hạo Thành gật đầu, gần đây công việc rất thuận lợi, trong công ty có Âu Cảnh Nghiêu và Ninh Phi Phi, anh cũng không cân phải lo lắng quá nhiều.

 

Tất cả các tài liệu, Âu Cảnh Nghiêu sau khi tan làm đều sẽ đưa tới.

 

“Không vui sao? Sao lại ngồi nhàm chán, nêu em cảm thấy một mình nhàm chán, thì đi đến phòng sách đề làm việc với anh, cũng có thê xem TYV.

 

“Lục Hạo Thành sợ một mình cô nghĩ đông nghĩ tây, lại làm trầm trọng thêm bệnh tình.

 

Lam Hân khẽ lắc đầu, liên lụy kéo ra một nụ cười, “Không có gì, em lại làm anh phân tâm rồi, em ở chỗ này nghỉ ngơi, lúc không mệt, sẽ chuân bị sẵn sàng sản phâm mùa đông. “

 

Trên mạng có rât nhiêu kỳ vọng cho mùa đông của cô, mùa đông năm ngoái rât nóng, năm nay cũng không muôn người hâm mộ theo dõi thât Vọng.

 

Lục Hạo Thành đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé tái nhợt của cô, cười nói: “Lam Lam, không vội, em bị bệnh nặng mới khỏi, phải nghỉ ngoï thật tốt. “

 

“Ừm!” Lam Hân gật gật đầu, khóe môi tràn ra ý cười nhạt, “Anh mang văn phòng về nhà, em đương nhiên phải nghỉ ngơi thật tốt rồi. Nhưng A Thành, có phải anh có chuyện giâu em hay không, em có phải bị bệnh khác hay không, quả thật sức khỏe em còn có thê, đên công ty cũng được.”

 

“Không được.” Lục Hạo Thành vẻ mặt không tán thành, “Đến công ty hai bên qua lại, sức khỏe em không ồn. Đã đến lúc em uống thuốc rồi, anh sẽ đi rót nước cho em.”

 

Lục Hạo Thành cười đứng dậy, xoay người đi rót nước.

 

“Lại là vitamin sao?”

 

Lục Hạo Thành bưng nước trở về, đưa thuốc cho cô, “ƯmlI Bác sĩ Vương nói, em phải uÔng thuốc thật tôt, đề có thế được khỏe nhanh chóng. “

 

“ÒI” Lam Hân nhận thuốc, không do dự, uống thuốc.