Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1894



Chương 1694:

 

Lục Hạo Thành đi tới, ôm cô vào lòng, hôn cô một cái, cười hỏi: “Lam Lam, sao vậy, vẻ mặt không vui. “

 

Lam Hân nhìn anh, nghĩ đến tám năm trước cô và anh bị gài bẫy ngủ với nhau, cô đột nhiên hỏi: “Lục Hạo Thành, nêu một người phụ nữ anh không yêu cho anh uông thuốc, hai người cuôỗi cùng ở bên nhau, anh sẽ làm gì? “

 

Lục Hạo Thành khuôn mặt đột nhiên căng thăng, nghĩ đện lân cùng cô tám năm trước, là do Tân Ninh Trần gài bây, nhưng cũng may là cô.

 

Nếu không cả đời này anh không thể buông tha.

 

“Lam Lam, sao đột nhiên hỏi cái này, năm đó cũng may là em, còn không anh sẽ rât đau khổ.”

 

Lam Hân vẫn lẳng lặng nhìn anh, “Nêu không phải em, có phải anh sẽ rât tức giận không? “

 

Lục Hạo Thành trong mặt đen xẹt qua một tia lệ khí: “Lúc ây không biết là dưới tình huông của em, muôn giệt Tân Ninh Trân, càng muôn đem em băm thành trăm mảnh. “

 

Lam Hân nghe xong, đáy lòng càng lo lãng, “Cho nên, Cân Hi hiện tại cũng là tâm lý như vậy sao? “

 

Ba chữ Lạc Cần Hi làm cho ánh mắt Lục Hạo Thành thay đổi, “Lạc Cần Hi làm sao? “

 

Sau khi trở về, Lạc Cần Hi cũng chưa từng tới tìm Lam Lam.

 

Trong đâu anh bồng nhiên hiện ra.

 

đêm đó Lam Lam bị thương, anh ấy hướng về phía anh rông lên, anh ấy.

 

sẽ không buông Lam Lam sau đó vẫn chưa từng xuất hiện.

 

Anh hiểu được tâm trạng của Lạc Cân Hi vào thời điềm đó.

 

Lạc Cần Hi phẫn nộ, anh cũng phẫn nộ, anh cũng bất đắc dĩ, mỗi một lần đêu bảo vệ không tốt Lam Lam.

 

Lạc Cần Hi yêu Lam Lam nhiều năm nhự vậy, anh xuât hiện, anh ây đau khổ rút lui, chỉ muốn nhìn Lam Lam sông hạnh phúc.

 

Mà anh, là người duy nhất khiên Lạc Cân Hi yên tâm đem Lam Lam giao cho anh, nhưng anh hết lân này đên lân khác làm Lam Lam bị thương, Lạc Cân Hi phân nộ, anh cũng có thê lý giải.

 

Nhưng chuyện với Tống thị còn chưa kêt thúc.

 

Tông Nguyên Thanh và Tông Ngôn Tư đã quyết định đên Giang thành, đây là tin tức Lâm Dã vừa nói cho anh biết.

 

Với tính tình Tông Ngôn Tư, sẽ không dê dàng bỏ qua, đó không phải là tình yêu, mà là không cam lòng chiêm được.

 

Lam Hân suy nghĩ một chút, vẫn nói cho Lục Hạo Thành biệt chuyện cô biết.

 

Lục Hạo Thành nghe xong, kinh ngạc trợn to hai mắt, những chuyện khác anh có lẽ sẽ không kinh ngạc như vậy, nhưng chuyện này, anh thật sự rât khiếp sợ.

 

Lạc Cần Hi anh cũng quen biết hơn một năm, nhiêu hơn anh ây biệt anh một chút.

 

Là ăn xương cứng mêm không ăn cứng, Văn Kỳ làm như vậy, chăng khác nào chạm vào nghịch lân của Lạc Cân Hi.

 

Lạc Cần Hi sẽ không dễ dàng tha thứ cho cô ta.

 

Lục Hạo Thành nói: “Lam Lam, chuyện tình cảm, đề cho bọn họ tự mình xử lý đi. “

 

Lam Hân khẽ gật đầu, “em biết rồi. “

 

Lục Hạo Thành đứng dậy, rót nước cho cô, bảo cô uông thuốc.

 

Lam Hân nhìn viên thuốc trong tay anh, mây ngày nay anh vẫn giám sát mình uông vitamin, cô cũng không có bất kỳ hoài nghi nào, tiếp nhận thuốc đặt trong miệng, lại uỗng một ngụm nước, nuôt thuộc vào.