Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1887



Chương 1887:

 

Năng lượng của tình yêu có thể làm thay đổi nội tâm của, con người, nêu rời xa khỏi thương tồn, thông khỏ, trên thế giới này chỉ còn lại một loại khả năng, thật sự chỉ còn lại sự dịu dàng mà thôi.

 

Trời sắp vào thu, luôn có những cơn mưa fo vào cuỗi hạ.

 

Lam Hân vừa mới gói Xong tất cả sủi cảo đã chuẩn bị, bên ngoài không trung liền trở nên tối sâm lại, mây đẹn giăng đầy chắc hẳn là sắp mưa †o rồi.

 

Lam Hân hơi sửng sốt, thời tiết như vậy thì không thích hợp ngâm suôi nước nóng cho lắm.

 

Tuy nhiên mặc kệ là ở nơi nào, thời gian hiện tại đều cảm thấy vui Sướng, yên tâm thoải mái ở nhà hưởng thụ nhàn hạ, thật chí hai người ngồi rong chơi với tình yêu tới khi trời tôi cũng là một loại vui sướng.

 

“Mẹ, cha, đã xong chưa vậy?

 

Con đói bụng quá.”

 

Lạm Tử Nhiên cười chạy đến phòng bếp.

 

Cha mẹ đều ở nhà, cậu bé liền thấy vô cùng vui vẻ.

 

Lục Hạo Thành vừa vặn vớt lên một đĩa sủi cảo đưa cho cọn trai, “Nhóc con, tự mình bưng phần. của mình lên, lớn rồi cũng đừng để mẹ con phải giúp con bưng đến tận bàn nữa chú: Z Vẻ mặt Lam Tử Nhiên không vui nhìn thoáng qua cha mình: “Cha, cha cũng đã lớn như vậy rồi, còn không p hải muốn mẹ con bưng lên tận lột cha mới chịu ăn hay sao.

 

Con còn nhỏ, mẹ con sẽ chăm sóc con thật tốt, cha không cần lo lắng.”

 

Lam Tử Nhiên tiếp nhận đĩa sủi cảo xong liên xoay người rời đi.

 

Lục Hạo Thành: “…… ” Thật đúng là nên trở thành một tắm gương tốt, nều không thằng nhóc này lớn lên sẽ coi trời băng vung mật chia hi: ” Mộc Tử Hoành cười cười, “A Thành, nuôi dưỡng con cái cũng không dễ dàng nhỉ.”

 

Đặc biệt là ba đưa con nhà cậu ta, anh đã từng trải nghiệm qua, những suy nghĩ trong cái đầu nhỏ kia là thứ mà người lớn bọn họ không thể hiểu rõ được.

 

Anh xem như cũng là bác học đa tài, đôi khi cũng không thể trả lời được những câu hỏi mà máy đứa trẻ đặt ra.

 

“ÙP”

 

Lục Hạo Thành gật gật đầu, trộm hướng về phía ngoài phòng bếp nhìn thoáng qua.

 

Thấy con gái và con trai đều đang ngoan ngoãn ngôi đó, anh mới nỗi.

 

“A Hoành, sau này cậu mà có con rồi, nhất định phải xử lý mọi việc đều công bằng, nêu không trong nhà ngày nào cũng sẽ loạn lên, cậu nhìn Kỳ Kỷ cùng Nhiên Nhiên đi, hai anh em chúng nó mà cãi nhau lên thì tôi hoàn toàn không có cách nào khác, tựa như một cơn dông tó, ào tới rào rạt, khiến tôi trở tay không kịp.

 

Nói Kỳ Kỳ hai câu, con bé nói là người cha này không yêu thương con bé, nói con trai hai câu thăng bé lại nói tôi thiên vị em gái, nói tôi bắt công, thật ra tôi không hề bắt công một chút nào, đều yêu thương anh em chúng như nhau, nhưng trẻ con lại không giống như vậy, chúng không nghĩ như vậy đâu.”

 

Cho nên, mỗi lân nghe thây hai anh em kia lại cãi nhau, anh dứt khoát cái gì cũng mặc kệ, để cho cả hai đứa nhỏ tự mình giải quyết.

 

“Haiha ” Mộc Tử Hoành cười cười, “Nếu. mà tôi có được may mắn như cậu, tất nhiên sẽ làm tắm gương tốt, trở thành một người cha tốt.”

 

Lục Hạo Thành hướng tới tên bạn ¡giơ ngón tay cái lên, đồng thời cũng vô củng kiêu ngạo, một lân sinh ba, cũng chỉ có Lục Hạo Thành anh là hung mãnh như vậy thôi.

 

“A Hoành, ý tưởng này của cậu rất tốt, hi hi.” nha lai ” Lam Hân bị mấy tiếng hi hi sau cùng của anh chọc cười.

 

Cô nhìn Lục Hạo Thành, “Hai người – cùng ra ngoài ngồi ăn đi, em nâu nốt phần còn lại xong rồi sẽ ra.”

 

“Lam Lam em cứ đi ăn đi, để anh nâu.”

 

Lục Hạo Thành sợ cô quá mệt mỏi, cô đã đứng yên một chồ rất lâu rôi.

 

“Không cần, anh nhìn anh đi nấu cũng phải cần thận, không thể làm.

 

rách vỏ ngoài được, sủi cáo vừa nồi lên, nâu thêm chút nữa là ăn ngon nhất Cứ để em làm đi.”