Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1883



Chương 1883:

 

Mấy người cùng ở biệt thự khu bành hò, lại trước nay không hề chạm phải mặt nhau.

 

Ba anh em Lam Tử Tuấn cũng tuân _ thủ quy định, mỗi một cuối tuần sẽ qua cùng thăm ông nội.

 

Chỉ có Lục Tư Tư biết, cha thấy hối hận, nhưng đáng tiệc đã muộn rôi.

 

Có một số sai lầm, cả đời cũng không thể cứu vãn được.

 

Lục Hạo Thành đến gần phòng bếp, Lam Hân đang cúi đầu làm sủi cảo.

 

Bọn nhỏ thích ăn sủi cảo, cuối tuần vào những lúc không đi làm cô đều sẽ có gắng thỏa mãn những yêu cầu của các con.

 

“Bà xã, anh đã trở về rồi đây.”

 

Lục Hạo Thành ôm lấy cô từ phía Sau, nhẹ nhàng đặt trên má cô một nụ hôn.

 

Lam Hân hơi ghé mắt nhìn thoáng qua anh, “Em cứ cho rằng anh sẽ đi lâu hơn cơ đấy, trưa nay chúng ta ăn sủi cảo nhé, Tiêu Tuân muôn ăn sủi cảo.”

 

“Được đó, đã lâu rồi anh không được ăn sủi cảo mà em gói.”

 

Bà xã anh đúng là có tài, cái gì cũng biết làm.

 

Lam Hân đập tay vào người anh, ý _ bảo anh hãy buồng cô ra đã.

 

Lục Hạo Thành không buông, đầu gác ở trên vai cô, hai tay ôm cô còn chặt thêm một chút.

 

Đều nói phụ nữ đứng trong phòng bếp nấu cơm cho người mình yêu và người thân của mình là đẹp nhất, Lục Hạo Thành giờ phút này đã cảm nhận được.

 

Cô đang mặc một chiếc áo hoodie màu hồng phần, búi tóc lên cao, mang theo chiệc tạp. dề màu trắng, lúc cô cúi đầu làm sủi cảo, khóe môi gợi lên ý cười như có như không, thật sự quá đẹp, “Bà xã, anh yêu eml”

 

Lục Hạo Thành nói nhỏ ở bên tai cô, môi nhẹ nhàng cọ cọ vành tai cô, cũng không hệ keo kiệt thể hiện tình yêu với bà xã của mình _ Lam Hân bị anh làm cho bật cười _ khanh khách không ngừng.

 

Lam Hân quay đầu lại nhìn thoáng.

 

qua ông xã nhà mình, những lời này của anh, chưa bao giờ anh nói thấy chán.

 

Mà cô cũng chưa bao giờ nghe chán.

 

Chất xúc tác trong tình yêu, thường thường chính là những lời nói khiên lòng người rung động như thế này.

 

“Em biết, ông xã, em cũng yêu anh.

 

Tuy nhiên nếu anh không có việc gì để làm thì liền hãy giúp em đi nấu nước đi.

 

Em cũng sắp gói xong sủi cảo rồi.”

 

Giọng điệu Lam Hân tươi cười mà ngọt ngạo, Lục Hạo Thành bị hạnh phúc vây quanh, cười càng thêm mm mại.

 

Mỗi lần làm sủi cảo, cô đều sẽ gói rất nhiều.

 

Bọn nhỏ đang tuổi lớn, sức ăn cũng càng ngày càng nhiều.

 

Sức ăn của ba anh em từ mười cái đã tăng lên được mười lăm cái, còn muôn ăn thêm những món ăn khác nữa, cô rất kinh ngạc về sức ăn của cả ba đứa nhỏ.

 

Cô cũng gọi Nghiên Nghiên cùng Mộc _ Hoành qua đây ăn, gọi điện thoại cho Cần Hi, nhưng không ai nghe máy.

 

“Được rồi,anh sẽ đi nấu nước.”