Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1505



Cô đột nhiên mỉm cười, “A Thành, em không sao, chúng ta trở về đi.”

“Ừm” Lục Hạo Thành gật đầu, xoay người đây cô đi.

Tiểu Tuần và Kỳ Kỳ yên lặng đi theo phía sau bọn họ.

Vừa rồi lời nói của mẹ hai anh em bọn họ đều nghe rõ ràng.

Lam Tử Kỳ đi ra một khoảng cách rất xa, còn quay đầu nhìn thoáng qua hai chị em, còn duy trì hiện trạng, em gái vấn kiêu ngạo khinh miệt nhìn chị gái trên mặt đât.

“Mẹ, năm đó mẹ nhất định cũng rất khó chịu, phải không” Lam Tử Kỳ nhịn không được hỏi ra tiếng.

Lam Hân có chút áy náy cười cười, “Kỳ Kỳ, những thứ đó đêu là quá khứ, con không cân phải đặt nó trong lòng, mẹ bây giờ không nghĩ về những điều đó nữa.

Cô nhất thời bị hòa nhập, ký ức thâm nhập vào lòng người, làm cho cô có chút không cách nào đi ra.

Nên quên mát, Tiểu Tuần và Kỳ Kỳ cũng ở bên cạnh cô.

Cô không bao giò mang lại những cảm xúc tiêu cực cho trẻ em và đê cho họ làm phiên cô.

Một đường trở về, cả nhà không nói gì nữa.

Lam Hân lằng lặng cúi đầu, về đến nhà, mẹ đã trở về, cô thu lại cảm xúc của mình, giúp mẹ nhặt rau nấu cơm.

Mộ Thanh biết thân thể DO Cái Nghiên không tốt, liền gọi điện thoại bảo cô ấy cùng Mộc Tử Hoành đến nhà ăn cơm.

Sau bữa tối, mọi người trò chuyện một lúc, rồi mỗi người trở về phòng nghỉ ngoi.

Mộc Tử Hoành cũng cùng Lạc Cần Nghiên trỏ về nhà mình.

Lam Hân nhìn hai người bọn họ ở chung rất vui vẻ, cũng yên tâm.

Lúc Lục Hạo Thành giúp Lam Hân tắm, trời đã hoàn toàn tồi.

Lam Hân chỉ cảm thầy hôm nay rât mệt mỏi, nhưng chuyện của Khương Tịnh Hàm vẫn chưa được giải quyêt, cô cũng có chút ngủ không ngon.

Lục Hạo Thành đặt cô lên giường lớn mm mại, năm bên cạnh cô ôm cô, bàn tay vuốt ve mái tóc và trán cô.

Lam Hân hơi nghiêng đầu nhìn anh, “A Thành, chuyện của Khương Tịnh Hàm thế nào rôi, nãy giò trong nhà có người, em không dám hỏi. “Cô thấy anh nhận được một cuộc gọi từ Lâm | Dã.

Ánh mắt Lục Hạo Thành thâm thúy nhìn cô, cô vân không yên tâm chuyện này.

Lâm Dã đã sóm gọi điện thoại cho anh, giọng nói của anh có chút khàn khàn: “Lam Dã tra ra, là thật, cũng là Có An An giới thiệu. Khương Tịnh Hàm kinh doanh không tốt, toàn bộ só tiền đầu tư đều trôi nỗi, hiện tại giá trị duy nhất chính Jà nhà cũ của cô ta, Nhưng, cô ta đầu tư vào công ty ‹ có An An giới thiệu, tiền của cô ta đầu tư vào, công ty đó liền ôm bỏ chạy, Khương Tịnh Hàm cái gì cũng không có được, ngược lại còn nợ mây triệu nợ nước ngoài. “

Lam Hân có chút nghỉ hoặc: “Sao lại trùng hợp như vậy chứ?”

Lục Hạo Thành mỉm cười: “Thật trùng hợp, anh bảo Lâm Dã tiếp tục điều tra, Khương Tịnh Hàm hiện tại bị cắm ra.vào biệt thự của cô ta, tạm thời không có việc gì, không cần lo lắng, đôi phương cho cô ta thời gian ba ngày, ba ngày này, đủ. đề chúng ta tìm ra tât cả mọi chuyện. “

Lam Hân nghe xong, an tâm hon rất nhiêu.

Khương Tịnh Hàm có một câu không nói sai, bọn họ là chị em lón lên cùng nhau từ nhỏ, tuy răng cô ta chưa từng coi mình là chị, nhưng bọn họ đúng là lớn lên dưới một mái nhà.

Lục Hạo Thành nhìn cô vẫn có chút lo lắng, vẻ mặt bắt đắc dĩ, Khương Tịnh Hàm trước đây chưa từng coi cô là người nhà, chỉ coi cô là người giúp việc.

Nhưng anh biết tiểu nha đầu này tâm địa thiện lương, dù sao cũng lón lên dưới cùng một mái nhà.Trong lòng cô vẫn không nhớ tới Khương Tịnh Hàm, trước khi xảy ra chuyện, cô lại đến tù thăm Đào Mộng Di.

Những thứ này anh đều biết, cho nên mới càng thêm đau lòng.