Mau Xuyên Ký Chủ Hôm Nay Lại Hắc Hóa

Chương 42: Kiều Muội Muội Vs Trung Khuyển Ca Ca Nhà Bên (42)



Buổi tiệc đính hôn trang hoàng như vậy trong phút chốc bị phá hủy hoàn hoàn toàn, hiện trường buổi tiệc vô cùng hỗn loạn, chỉ một chuyện kinh thiên động địa hôm nay cho bọn họ bàn tán đến cả năm còn chưa hết!

Xe cứu thương đến, đưa Lạc Li và Tống Thiên đã bất tỉnh vì mất máu quá nhiều vào bệnh viện.

Vở kịch đặc sắc cuối cùng cũng đã hạ màn.

Con của Tống Thiên không giữ được, sau khi tỉnh lại, nhận tin đứa bé không còn, khóc như điên.

“Không còn, con của chúng ta không còn sao…… A Hoài…… Tại sao lại thành ra như vậy……”

Cô ôm chặt lấy Giang Hoài, khóc đến mức cả cơ thể như tê liệt.

“Không sao, không sao, đứa bé này không còn, sau này chúng ta sẽ có lại…… Đừng khóc, cả đời này anh sẽ mãi mãi ở bên em……”

Đối với đứa bé đã mất kia, cảm xúc trong lòng Giang Hoài rất phức tạp.

Một khi hạt giống nghi ngờ được gieo xuống, ắt sẽ nảy mầm thành tai họa.

Thậm chí hắn còn cảm thấy may mắn vì đứa bé đã mất đi, rốt cuộc cũng chẳng người nào biết, cha của đứa bé kia là ai.

Thái độ vô cùng lãnh đạm ấy khiến Tống Thiên vốn chịu đả kích lớn lại càng thêm phần tan thương

“Có phải anh không tin đứa bé kia là của anh hay không, có phải không, có phải vậy không hả……”

Tống Thiên bây giờ chẳng khác gì kẻ điên, dùng sức đấm mạnh lên lồng ngực của Giang Hoài, cuồng loạn gào thét.

“Em bình tĩnh một chút được không…… Anh có nói là không tin sao….”



Cô vô cớ gây rối, càng làm Giang Hoài thêm bực bội.

Hắn cũng là người, có phải trâu bò mà không biết mệt mỏi.

Trải qua nhiều sự cố như thế, cô không thể bình tĩnh nói chuyện được sao?

Tự nhiên, Giang Hoài không nhịn được mà nhớ tới thiếu nữ bị hắn nhẫn tâm ruồng bỏ, Tô Lạc Li.

Nếu là cô, cô nhất định sẽ không làm ầm ĩ như vậy, thậm chí cô sẽ ngoan ngoãn hiểu chuyện an ủi ngược lại hắn.

Không…… Nếu là cô, thì tất cả những chuyện rắc rối này…… căn bản sẽ không xảy ra.

Bởi vì cô đối với hắn, trước nay đều là toàn tâm toàn ý.……

“Bình tĩnh? Anh kêu em làm sao mà bình tĩnh được! Con em mất, tiệc đính hôn cũng bị hủy…… Thậm chí ngay cả anh cũng không tin em……”

Hai tay cào loạn, khóc lóc kêu gào thảm thiết,Tống Thiên thật đã điên rồi.

“Đủ rồi, Tống Thiên, thi thể đứa bé còn đó, chỉ cần xét nghiệm DNA là rõ thôi mà?!"

Giang Hoài bị cô ấy quấy rối đến cảm thấy rất phiền, dứt khoát nói.

Đúng rồi, chỉ cần xét nghiệm DNA, có kết quả rồi, cô ấy có lẽ sẽ buông bỏ chuyện này.

Hắn cũng đã nói là bản thân không để bụng, nói vẫn yêu cô ấy như trước kia, cô ấy còn muốn cái gì nữa đây?!

“Không, em không làm, đó chính là con của hai chúng ta mà!"

Giang Hoài muốn trốn tránh hiện thực, Tống Thiên cũng thế.



Cô ấy đang đứng bên bờ vực thẳm, không đủ can đảm chấp nhận sự thật rằng đứa nhỏ không mang giọt máu của Giang Hoài.

Thà rằng tự lừa mình dối người, vô cớ gây rối, một mực đinh ninh đứa bé đó chính là con ruột của Giang Hoài thì hơn.

Cô ấy, chỉ có thể mang thai con của một mình hắn!

Mà cô càng trốn tránh, lại càng khiến cho sự nghi ngờ trong lòng Giang Hoài càng thêm sâu, hắn nghĩ đứa bé kia thật sự có lẽ không phải con ruột của hắn!

“Được, được, không muốn làm thì sẽ không làm, đừng gây rối nữa, được không? Em mất máu nhiều, cần phải nghỉ ngơi thật tốt không khóc nữa, có được không?"

Nói đi cũng phải nói lại, dù sao cô ấy cũng là người phụ nữ mà hắn thật lòng yêu thương, hắn cũng biết cô vì đứa nhỏ này đã chịu bao nhiêu tủi hờn, cho nên Giang Hoài cố gắng đè nén những bực tức trong lòng, nhỏ giọng dịu dàng an ủi cô.

Còn Tống Thiên vẫn cứ khóc lóc không ngừng, cũng không nói lời nào.

Đã đến giới hạn, hắn dặn dò cô nghỉ ngơi cho tốt, rồi tìm một cớ rời khỏi phòng bệnh.

Mới một ngày trước, Giang gia còn tràn ngập không khí vui mừng hân hoan, ai có thể ngờ rằng, hôm nay mây đen giăng đầy, âm trầm u ám.

“Tống Thiên có sao không?”

Giang gia.

Giang Hải nhìn thấy sắc mặt Giang Hoài tiều tụy không chịu nổi trở về, lạnh mặt hỏi thăm.

“Ổn.”

Giang Hoài chỉ nhẹ nhàng đáp lại một câu, lập tức lên lầu.

“Tiệc đính hôn hủy bỏ cũng đã hủy bỏ rồi, con mau chuẩn bị thành hôn với Tống Tuyết đi. Còn về Tống Thiên, hoặc là chia tay, hoặc là trợ cấp phí sinh hoạt hằng tháng, con cứ tự ý quyết định lấy."

Giang Hải bàn bạc điều kiện với Tống Luân xong, cố tình thông báo cho Giang Hoài biết.