Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 186: Khốc Ngông Cuồng Khoe Khoang Nổ Đến Tận Trời



Mắt thấy chuyện không kém lắm đều đã giải quyết xong, Lâm Thế Bưu đột nhiên nhớ tới một người.

"Dao Dao, Úc Hàng ở cùng cháu đâu rồi?"

Nghe câu hỏi Lâm Thế Bưu, Ôn Dao nghiêng đầu nháy mắt mấy cái, chỉ chỉ sau lưng, Lâm Thế Bưu ngẩng đầu nhìn lên, một chiếc xe việt dã lao nhanh như chớp về hướng bọn hắn.

Úc Hàng cảm thấy mình xui tận cùng, lái xe một nửa lại tắt máy, cả buổi đều không cách nào chạy được.

Mắt thấy thời gian từng phút từng giây trôi qua, hắn thiếu chút nữa muốn dùng chân chạy đến đây, cũng may cuối cùng xe khởi động được rồi.

Lúc ấy hắn còn nghĩ đến có phải sẽ đến không kịp rồi hay không, chờ đến lúc hắn đến nói không chừng chỉ còn thấy một mảng lớn Zombie rồi.

Không muốn tới gần nhà kho về sau, quả thật phá vỡ nhận thức của hắn!

Dị năng để hắn càng nhìn rõ ràng hơn, thực vật biến dị cực lớn kia là cái gì? Con rắn biến dị kia ở đâu ra? Còn có dị năng hệ thủy có thể dùng như thế sao?

Quả thật đem mặt hắn không ngừng tát bốp bốp vang dội, cô bé này nào có đi tìm chết chứ, chính là đi cứu người đó nha!

Xe đều không ngừng ổn, Úc Hàng liền nhảy xuống xe, hắn trực tiếp vọt tới trước mặt Lâm Thế Bưu, mắt đỏ, mang theo tiếng khóc nức nở quát lên: "Lão đại."

Lâm Thế Bưu trừng mắt, xụ mặt nói ra: "Giọng điệu này học của ai vậy hả? Có cái gì tốt mà khóc, lão đại của cậu còn chưa có chết đâu!"

"À há." Úc Hàng giơ tay lên lau lau con mắt, nhịn không được quay sang nhìn Ôn Dao, má ơi, bây giờ trẻ con đều bạo lực như vậy sao? Quả thật chính là treo những thứ kia lên đánh... cái này căn cứ gọi là cường giả đấy!

"Bọn Lại Tử thế nào rồi?"

Hả? Lại Tử?

Úc Hàng cả kinh, mả mẹ nó! Hắn quên bọn họ luôn rồi! Căn bản không thông báo cho bọn hắn, để cho bọn hắn chạy trốn, hiện tại có lẽ vẫn còn treo Zombie xoay quanh vòng.

Lâm Thế Bưu quan sát nét mặt của hắn đã biết rõ chuyện gì xảy ra, hắn lập tức quát: "Còn không nhắc nhở bọn hắn chú ý một chút! Thật sự không được trước hết cứ chạy, nói cho bọn hắn biết chúng ta ở đây không có việc gì rồi!"

Úc Hàng còn chưa gật đầu đã bị Ôn Dao cắt ngang: "Mang lại đây."

"Cái gì?"

Lâm Thế Bưu cùng Úc Hàng hai người nhìn về phía Ôn Dao trăm miệng một lời hỏi thăm, cái gì gọi là mang theo?

Ôn Dao lấy ba lô trên lưng nhét vào trên tay Ngữ Điệp, đồng thời thả vào đó một ống thuốc khôi phục thể lực trong lòng bàn tay cô ấy, sau đó quay người nói với Lâm Thế Bưu với giọng điệu thản nhiên: "Mang về dễ giải quyết."

Ôi chao, Úc Hàng chấn kinh rồi, nhìn cô bé dường như đang nói "Thời tiết hôm nay tốt lắm", Úc Hàng cảm thấy quả thật quá khốc ngông cuồng khoe khoang nổ đến tận trời rồi!

Hắn cảm thấy cô bé này muốn lên trời, hắn không khỏi nghĩ, bọn họ đang ở cùng một thế giới tận thế sao? Vì sao hắn cảm thấy bức tranh này có chút khác nhau như thế?!

Mặc dù Lâm Thế Bưu có chút lo lắng, nhưng ngẫm lại thực lực của cô bé, vẫn đồng ý, rồi bảo Úc Hàng đi thông báo cho bọn anh Thanh cùng Lại Tử.

Ôn Dao lập tức để bọn người Ngữ Điệp lại, một mình một người đi đến một tòa cao ốc, xem bộ dáng là chuẩn bị lên lầu.

Lâm Thế Bưu trái lo phải nghĩ, sau đó vẫn đi theo.

"Anh Thanh, Tiểu Úc nói lão đại bảo chúng ta thay đổi đầu xe dẫn Zombie trở lại nhà xưởng? Có lầm hay không, như vậy chúng ta còn có thể sống sót trở ra được hay sao?"

Lại Tử thông qua máy liên lạc hỏi thăm anh Thanh trên một chiếc xe khác, yêu cầu thế này làm sao cũng cảm thấy kỳ quái quá!

"Cứ chiếu theo lời lão đại nói làm là được rồi, chẳng lẽ mày lại hoài nghi lãi đại sẽ hại chúng ta?"

"Làm anh em nhiều năm như vậy tao còn không biết lão đại hay sao? Tao chỉ cảm thấy có chút kỳ quái, Tiểu Úc làm sao chạy đến chỗ lão đại rồi, hắn không phải đang ở đằng kia với hai cô bé kia sao?"

Trong lòng Lại Tử có chút hoài nghi, nhưng anh Thanh lại rất tin tưởng, đã bắt đầu đổi đường quay đầu chuẩn bị mang theo Zombie triều tiến về nhà xưởng rồi.

Không có cách nào, Lại Tử cũng thay đổi con đường chạy về hướng nhà xưởng.

Ôn Dao leo lên trên tầng năm, ở tòa nhà này có chút ít Zombie lui tới, đều bị Ôn Dao phất tay giải quyết, Lâm Thế Bưu theo ở phía sau, cứ như vậy nhìn từng đường đao nước bay ra, từng con Zombie ngã xuống, không biết nên làm cái gì nên có biểu lộ gì.

Ai nói hệ thủy chỉ có thể thả nước chứ hả? Cho hắn đến xem thế nào gọi là hệ thủy chiến đấu!

Lâm Thế Bưu rất nghi hoặc, không biết vì sao cùng là hệ thủy, vì cái gì lại có khác biệt lớn như vậy.

Hơn nữa dị năng khác cũng có, đều cùng dị năng, thậm chí ngang cấp nhau, nhưng có vài người có thể sử dụng thuận buồm xuôi gió, chỉ đâu đánh đó.

Hắn thật sự không hiểu chuyện gì xảy ra, cuối cùng là do vật gì ảnh hưởng?

Đi theo Ôn Dao đến phía trước một cánh cửa sổ, đứng ở phía sau Ôn Dao nhìn lướt qua Ôn Dao nhìn xuống dưới lầu, từ góc đầu này của bọn họ, vừa vặn có thể nhìn thấy một đoàn Zombie đuổi theo hai chiếc xe vọt về phía bọn hắn bên này.

Lâm Thế Bưu thu hồi ánh mắt nhìn về phía Ôn Dao, không biết Ôn Dao chuẩn bị làm thế nào, tất cả mạng của bọn hắn, đều nằm trong tay Ôn Dao cả!

Ôn Dao duỗi hai bàn tay nhỏ bé trắng nõn ra, trong tay bắt đầu ngưng tụ quả cầu nước, Lâm Thế Bưu nhìn năm quả cầu nước kia càng ngày càng nhỏ, không ngừng bị nén lại, cuối cùng đã biết vì sao đạn nước có thể nổ tung rồi, đều bị nén thành như vậy, uy lực không lớn mới là lạ!

"Anh Thanh! Chúng ta đều vào rồi, làm sao bây giờ?"

Lại Tử nhìn phía sau bầy Zombie càng ngày càng dày đặc, cảm thấy da đầu run lên, bọn hắn đều vào trong, bước tiếp theo nên làm như thế nào?

Môi anh Thanh mím thật chặt miệng không nói chuyện, hắn cũng không biết kế tiếp phải làm gì, nhưng hắn tin tưởng lão đại, lão đại tuyệt sẽ không để bọn hắn trở lại tìm chết!

"Bùm bùm bùm —— "

Đằng sau liên tiếp truyền đến tiếng nổ mạnh, liên tục làm cho mặt đất cùng xe đều bị chấn động lên.

"Mẹ ơi, lão đại lấy đâu ra cái này vậy? Mạnh như vậy?!"

Nhìn thấy Zombie sau lưng bị nổ đến máu thịt bay tứ tung, Hắc Tử quá hưng phấn, hắn duỗi ra nửa người nhìn ra phía sau, thỉnh thoảng còn phóng mấy phát.

"Trời ạ, đó là cái gì?"

Tiếng nói đầy kinh ngạc của Lại Tử truyền qua bộ đàm, anh Thanh nhìn sang bên trái, chỉ thấy một đầu Đại Bạch xà như một luồng ánh sáng trắng lao về phía bọn hắn.

Anh Thanh vội vàng chuyển tay lái sang phải, tránh cùng nó va chạm nguy hiểm, đồng thời xe trôi đi, nằm ngang trên giao lộ.

"Anh Thanh? Sao thế, làm sao dừng lại rồi?"

Anh Thanh không trả lời, mở cửa xe nhanh như bay, xuống xe quay nhìn lại phía sau.

Con rắn trắng kia vọt vào bầy Zombie, từng mũi băng nhọn bay vụt bốn phía, rắn trắng vung mạnh chiếc đuôi, không ngừng có Zombie bị đánh bay.

"Còn chạy cái gì, trở về đánh!"

Anh Thanh xoay người lấy súng máy từ trong xe ra, đi nhanh về phía Zombie, những người khác thấy thế vội vàng đi theo.

Liên tiếp ném xuống dưới mười quả cầu nước áp suất, Ôn Dao ngừng lại, hai tay Ôn Dao đặt trên bệ cửa sổ dùng sức khẽ chống, cả người nâng lên, một chân vượt qua, trực tiếp ngồi trên bệ cửa sổ.

Sau đó dưới sự bất ngờ của Lâm Thế Bưu, nhảy thẳng xuống dưới!

Lâm Thế Bưu sững sờ, thân thể theo bản năng nhanh hơn đại não, chân phải leo lên phía trước, duỗi ra tay phải tìm kiếm bên dưới.

Đáng tiếc cái gì cũng đều không thấy, Lâm Thế Bưu cứ như vậy nhìn Ôn Dao rơi xuống rất nhanh bên dưới, phía dưới thế nhưng là một đoàn Zombie đấy!

Lâm Thế Bưu cảm thấy cả người mình cứng ngắc, đại não đều ngừng hoạt động, cứ như vậy nhìn Ôn Dao cách mặt đất càng ngày càng gần, lập tức muốn biến mất trong đống xác chết.

Đại Bạch xà vọt lên tiến đến, đánh bay tất cả Zombie chung quanh, làm trống một khoảng trống lớn.

Đồng thời, bốn phía chung quanh Ôn Dao xuất hiện mấy trận gió, nhu hòa ôm lấy Ôn Dao hạ thân thể Ôn Dao xuống, làm cho cô từ từ rơi xuống bên người Tiểu Tiểu.