Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 107: Căn Cứ A3 (4)



"Dao Dao?" Ôn Minh đi vài bước phát hiện em gái còn chưa đi cùng lên, không khỏi quay đầu nhìn lại.

Phát hiện em gái ngẩn người nhìn chằm chằm vào nơi nào đó, cậu nhìn theo tầm mắt của Ôn Dao, lại chỉ thấy một mảnh đen kịt.

"Làm sao vậy? Bên kia có cái gì?" Ôn Minh không khỏi khẩn trương hỏi thăm.

Ôn Dao lắc đầu, đi theo sau lưng Ôn Minh, mặc dù Ôn Minh hơi hoài nghi nhưng cũng không hỏi nhiều, tiếp tục đi thẳng về phía trước, bọn hắn cách chỗ mục tiêu rất gần, phải giữ vững tinh thần.

Ôn Dao liếc nhìn Mạn Mạn đang ở trên bờ vai Ngữ Điệp, Mạn Mạn quơ quơ dây leo của chính mình, chạy tới trên mặt đất, thời gian trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi, không khiến bất kỳ kẻ nào chú ý.

Mấy phút đồng hồ sau, Mạn Mạn đuổi theo bọn hắn, sau khi bò lên trên vai Ôn Dao, đưa cho cô mấy cọng cỏ non phát ra ánh sáng huỳnh quang.

Chung quanh có binh sĩ thấy được một màn này, nhưng cũng không có để ý, nhìn thoáng qua liền quay đầu đi tiếp tục cảnh giác quan sát chung quanh.

Ôn Dao khen thưởng vỗ vỗ Mạn Mạn, tiếp nhận cỏ rồi bỏ vào trong túi áo, sau đó đút mấy viên tinh hạch cho Mạn Mạn.

"Ngừng!" Ôn Minh đột nhiên lên tiếng hô mọi người.

Đoàn người có chút nghi hoặc, đang chuẩn bị hỏi chuyện gì xảy ra, từ trong bóng tối có tiếng gào thét y như dã thú truyền đến, giống như ở phương xa, lại như ở trước mắt.

Cái này không cần phải nói mọi người đều biết chuyện gì xảy ra, tất cả mọi người đều đem ánh đèn tụ tập chiếu vào cùng một chỗ phía trước, nơi đó, có bảy Zombie mặc mặc quân trang, dáng người cường tráng.

Dưới ngọn đèn chiếu sáng, da của bọn nó càng lộ ra tái nhợt thêm, con mắt dường như còn hiện ra ánh sáng màu đỏ, trong cổ họng phát ra tiếng gào thét trầm thấp, hai tay có móng tay có bén nhọn đưa về phía trước, dốc sức liều mạng vọt đến bọn họ.

Ở đây tất cả mọi người đều đã chứng kiến tình cảnh ấy, không ít người càng là được mưa bão bom đạn tẩy lễ.

Không cần Ôn Minh chỉ huy, tất cả mọi người đã làm xong công tác chuẩn bị chiến đấu.

Thân hình Ngô Hạo cùng hai dị năng giả tốc độ khác lóe lên, tốc độ cực nhanh biến mất ở trong bóng tối.

Những người khác giơ súng lên liền bắt đầu xạ kích, ba con Zombie phía trước nhất bị bắn nổ đầu.

Đằng sau mấy con Zombie cũng rất nhanh được giải quyết, chỉ có một Zombie biến dị có sức lực rất lớn, hơn nữa da cứng rắn có thể bắn ra viên đạn, cuối cùng bị Ôn Minh ra tay giải quyết.

Giải quyết xong tất cả Zombie, bọn hắn rất nhanh đi tới chỗ mục đích.

Ở đây nhìn bên ngoài không có khác gì với những nơi khác, nhưng có một tầng nhánh dây dày đặc ngụy trang, một lối đi cao vừa đủ một người hiện ra trước mắt bọn họ.

Cánh cửa này nhìn vẻ ngoài giản dị tự nhiên, bên ngoài quét lên màu xanh xá gần như giống với cảnh vật chung quanh, không nhìn kỹ thật đúng sẽ bỏ qua.

Cánh cửa này cũng không phải cửa điều khiển bằng điện tử, mà là một có một cơ quan khống chế cửa, chỉ có thao tác chính xác mới có thể mở ra, hơn nữa sau khi sai hai lần thì sẽ bị khóa lại hoàn toàn, chỉ có thể dùng bạo lực phá cửa.

Ôn Minh tiến lên dựa theo phương pháp Tăng Hoa Huy nói với cậu mở cánh cửa ra, khá tốt không có thay đổi mật mã mở khóa.

Một hồi chấn động rất nhỏ, cánh cổng mở ra, Ôn Minh cũng không trực tiếp tiến vào, mà đợi một lát sau mới hạ lệnh đi vào.

Đây là một lối đi nhỏ thật dài, hơn nữa chính giữa lại xuất hiện vài lối rẽ, Ôn Minh dựa theo địa đồ dẫn theo mọi người một đường an toàn đi vào tận cùng bên trong nhất.

"Xem ra nơi này không có người mở ra qua, tất cả mọi người ở bên trong." Ôn Minh tiến lên nhìn xuống cánh cửa cuối cùng bên trong nói ra.

Cửa không có dấu vết bị mở, bọn họ một đường đi theo lối đi nhỏ tiến vào cũng không gặp bất kỳ nguy hiểm nào, cho nên căn cứ quân sự này quân đội vẫn còn ở bên trong.

Ôn Minh tiếp tục dựa theo phương pháp thao tác lần trước, lần này lại phát hiện không thể thực hiện được, cuối cùng một đạo điện tử nhắc nhở mật mã sai rồi.

Ôn Minh không dám lại thử, cậu hồi tưởng quá trình một lần nữa, phát hiện không có bất kỳ sai lầm nào, thế thì chỉ còn lại một nguyên nhân, mật mã này đã được sửa lại.

Ôn Minh quay đầu lại nhìn về phía binh lính của cậu, hỏi: "Mật mã không đúng, có khả năng chính bọn hắn đã thay đổi lại rồi."

Các binh sĩ hai mặt nhìn nhau, một lát sau một binh sĩ trả lời: "Đội trưởng Ôn, chúng tôi không phải binh kỹ thuật, đối với cái này cũng không hiểu nhiều lắm..."

Tuy lần này cùng đi có không ít binh lính kỹ thuật, thế Tăng Hoa Huy thật không ngờ mật mã sẽ thay đổi, phái tới đều là binh sĩ mũi nhọn có sức chiến đấu mạnh thôi.

Bình thường máy tính kỹ thuật bọn hắn cũng biết, nhưng liên quan đến mật mã quân dụng các loại, bọn hắn hiểu rõ cũng không nhiều.

Cái này lại khó làm rồi...

Ôn Minh cùng Cố Minh Duệ liếc nhau, tuy bọn họ tự nhận kỹ thuật máy tính không tệ, nhưng không tự đại đến mức trong thời gian ngắn có thể phá giải mật mã quân sự.

Độ khó này thế mà không nhỏ đây, trong thời gian ngắn như vậy đi đâu tìm nhân viên kỹ thuật?

Ôn Dao tiến lên nhìn cánh cửa kia, Ôn Minh đi đến một bên bàn bạc cùng Cố Minh Duệ nên làm sao, những người khác cũng không để ý động tác của Ôn Dao.

Ôn Dao từ từ nhắm hai mắt, đem tinh thần lực hóa thành một sợi dây mảnh dài hẹp, từ chỗ khóa mật mã nhập vào bên trong cánh cửa, thông qua mỗi sợi dây điện bên trong cánh cửa, tại hệ thống điều khiển mật mã khóa chủ thăm dò từng số liệu cùng tin tức...

Đây là lúc trước học tập máy tính Ôn Dao phát hiện được đấy, những tin tức điện tử kia giống như tinh thần lực của máy tính vậy, dùng tinh thần lực tiến hành tiếp xúc có thể tiếp thu một lượng lớn tin tức.

Nhưng đây là thao tác yêu cầu tinh thần lực đặc biệt nghiêm khắc, thời điểm lần đầu tiên Ôn Dao tiếp xúc, bởi vì không có kinh nghiệm, lá gan lại quá lớn, tin tức khổng lồ trực tiếp dũng mãnh vào tinh thần hải, thiếu chút nữa tách tinh thần lực của Ôn Dao ra, nghỉ ngơi rất lâu mới có thể từ từ hồi phục được.

Sau này Ôn Dao đối với kỹ thuật máy tính hiểu càng nhiều hơn, thao tác cũng càng thêm thuần thục, đằng sau rất ít sử dụng tinh thần lực tìm kiếm tin tức điện tử nữa.

Lúc này đối với Ôn Dao mà nói đơn giản rất nhiều, rất nhanh cô liền tìm được thứ cô muốn tìm.

Ôn Dao kiễng chân, bắt đầu đem con số mình vừa tìm được đưa vào.

"Dừng tay!" Một binh sĩ thấy được động tác của Ôn Dao, hắn biến sắc, la lớn.

Nghe được thanh âm Ôn Minh vừa quay đầu, sắc mặt cũng biến đổi, mật mã này chỉ có hai lần cơ hội thôi đấy!

Không đợi cậu nói gì, cánh cửa ngay trước sắc mặt khó coi của tất cả mọi người từ từ mở ra.

Mọi người: ...

Mọi người thấy Ôn Dao một lúc sau lại đàng hoàng nhìn về phía Ôn Minh, Ôn Minh cũng mộng rồi, cậu biết rõ từ nhỏ em gái của mình yêu thích chơi đùa máy tính, trước kia cậu còn dạy không ít thứ cho cô.

Nhưng từ lúc nào em gái của cậu lợi hại đến mức có thể phá giải mật mã quân sự rồi hả?! Lại còn trong thời gian ngắn như vậy!

Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Ôn Minh ho nhẹ một tiếng, đi đến phía trước sờ lên đầu Ôn Dao, tùy ý nói: "Vận may không tệ, đoán chuẩn thật đấy."

Mọi người: ... Trợn mắt nói lời bịa đặt, có bản lĩnh cậu đoán một cái đi!

Nhưng nhìn ra ý của Ôn Minh, những người khác cũng không nói gì thêm, cây cao chịu gió lớn, cậu đã nói là đoán đấy, thế thì chính là đoán, bọn hắn cái gì cũng không biết!

Ôn Minh nhẹ nhàng thở ra, khá tốt bọn quân nhân này đều thức thời cả, bằng không thì...

Cậu cảm thấy mình không theo kịp bước chân của em gái rồi, thực lực em gái tiến bộ quá lớn, còn có rất nhiều thứ vô cùng thần bí mà cậu không biết.

Cậu không hỏi cũng không có nghĩa cái gì cậu cũng không biết, chỉ là không muốn ép em gái nói chuyện con bé không muốn nói mà thôi.

Ba mẹ tốt còn biết được một ít, nhưng nhìn bộ dáng không đáng tin của bọn họ đã biết rõ không có gì tốt để trông cậy.

Cậu phải nghĩ cách khác rồi, hào quang của em gái không che được, con bé sẽ càng ngày càng chói mắt, cũng sẽ có ngày càng nhiều người biết rõ hơn.

Mà cậu, nhất định phải có năng lực bảo vệ em gái!

Xem ra, cậu phải suy nghĩ thật kỹ lời tư lệnh Tề đã nói cùng cậu trước đó...