Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 259:



Từ Thủ Lương và Từ Hòe đều xuống xe hàn huyên, mẹ con Lý thị cũng muốn đi xuống tiếp thì Phan thị vội vã ngăn lại: "Ngồi đi, đều không phải là người ngoài, bây giờ chúng ta cũng lên xe rồi, trấn Lưu Tiên cách nơi này còn độ khoảng mười tám cây nữa, chúng ta xuất phát nhanh không kẻo muộn."

Nói xong bà dẫn hai nữ nhi ngồi ở bên cạnh A Đào.

Một bên toàn là nữ quyến ngồi đầy phía bên trong, A Mộc đành chen lấn ở giữa.

Lục Định đã sớm ngồi bên cạnh Lục Thành, phụ tử Lục Trọng An cùng hai cha con Từ Thủ Lương ngồi ở đuôi xe, Lục Ngôn không có chỗ chỉ đành ngồi xếp bằng ở bên trong, lưng dán lên lưng Lục Khoát, mặt đối mặt với một đám nữ quyến, cũng may mắn tính tình hắn sáng sủa yêu thích nói cười, nếu không đổi lại là người câu nệ đã sớm bị các nữ nhân nhìn đỏ mặt.

"Vị này chính là Quản cô nương sao?" Lục Ngôn nhìn chằm chằm Quản Bình bên trái dựa vào vách ngoài cũng là cách hắn gần nhất, cười đến thập phần sáng lạn, cả người lẫn vật vô hại.

Quản Bình nhàn nhạt lướt mắt nhìn hắn, khẽ vuốt cằm xem như chào hỏi.

Lý thị sợ người Lục gia hiểu lầm Quản Bình không hiểu lễ nghi, vội vàng giải thích thay nàng: "Quản cô nương tính tình yên tĩnh, bình thường cũng không thích nói chuyện ."

Phan thị cười, bà vốn định quan tâm hỏi han vị cô nương chạy nạn này hai câu, bây giờ lại thấy bộ dáng Quản Bình người sống chớ lại gần nên thức thời không hỏi nhiều.

Lục Ngôn có tâm muốn thăm dò lai lịch Quản Bình một chút, giả bộ nhìn không hiểu sắc mặt người ta, tiếp tục thân thiện hỏi: "Quản cô nương là người Liêu Đông sao? Vậy trên đường chạy nạn chắc đã đi qua không ít địa phương đúng không?"

Quản Bình cuối cùng cũng nhìn về phía hắn, "Đúng." Ánh mắt sắc bén, tựa như có lẽ đã nhìn thấu tâm tư Lục Ngôn.

Đến cùng Lục Ngôn cũng chưa từng gặp qua nữ tử như vậy bao giờ, bị hàn băng trong mắt nàng nhìn khiến tâm hắn chấn động, kinh ngạc nhìn nàng.



Bởi vì Lục Ngôn liên tục muốn đến gần Quản Bình, Từ Hòe nhịn không được quay đầu lại, thấy hắn vẫn đang dùng cặp mắt hoa đào nhìn chằm chằm người trong lòng mình, Từ Hòe mất hứng cau mày.

Quản Bình phát giác có người đang nhìn, ánh mắt từ chỗ Lục Ngôn chuyển sang Từ Hòe, lãnh ý bên trong không giảm.

Từ Hòe chột dạ, không dám đối mặt cùng nàng, tâm tình phức tạp quay đầu trở về. Trong đầu suy đoán không biết Quản Bình trừng hắn có phải là trách hắn xen vào việc của người khác không, sau đó lại lo lắng Quản Bình vừa ý tướng mạo anh tuấn Lục Ngôn trong nhà cũng có tiền, suy nghĩ càng lúc càng bay xa, hắn hận không thể nhảy xuống xe lừa chậm chạp này, tự mình chạy tới vườn trái cây.

Quản Bình phía sau hắn rủ mắt xuống, trong nội tâm bực bội, không muốn khách khí nữa, trực tiếp nhắm mắt lại giả bộ chợp mắt.

Lục Ngôn lĩnh giáo qua Quản Bình như sắt đá, cũng không thử thăm dò tiếp tục nói chuyện với nàng, ngược lại hắn quay sang bồi các nữ quyến nói chuyện. Nữ nhân nói chuyện, đại đa số nam nhân đều chen miệng vào không được, duy chỉ có hắn là không giống vậy, Ngưng Hương tán gẫu cái gì hắn cũng có thể nói thêm vài câu, sau đó vì muốn cùng tẩu tử tương lai có quan hệ gần hơn, Lục Ngôn cố ý tiếp chuyện Ngưng Hương.

Quản Bình chẳng biết đã mở mắt từ lúc nào.

Lục Ngôn phát hiện Quản Bình đang nhìn hắn sau đó lại tỏ ra lơ đễnh.

Quản Bình nhíu mi nhìn về phía Ngưng Hương, muốn tìm tòi nghiên cứu tâm tư Ngưng Hương đối với Lục Ngôn.

Ngưng Hương với Lục Thành tuy chưa thành thân, nhưng trong đầu nàng đã xem Lục Ngôn lớn tuổi hơn tại nàng làm đệ đệ, nàng đang vui vẻ chỉ cho Lục Ngôn làm cách nào để canh trứng gà ăn ngon hơn, thấy Quản Bình đang nhìn mình, đột nhiên nàng giật mình nhìn lại Lục Ngôn, mặt như ngọc mắt như hoa đào, lần đầu tiên nàng biết được Lục Ngôn gần tuổi nàng mà dung mạo cũng rất soái, hết sức dễ dàng trở thành người Quản Bình hoài nghi nhất, cho nên nhất thời nàng thu tâm lại, đối với Lục Ngôn lạnh nhạt dần.

Lục Ngôn là người rất thông minh, rất nhanh liền phát hiện tẩu tử tương lai đã lạnh nhạt với hắn, hắn cẩn thận nhớ lại lời nói của mình, xác định không có vô tình đắc tội tẩu tử tương lai, không khỏi buồn bực lại ủy khuất.

Ngược lại Lục Thành đang ngồi phía trước đánh xe, thấy người yêu không phản ứng theo Nhị đệ nữa mới âm thầm thở phào một cái.