Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 430





Nhảy hố truyện: Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa (full)


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!






Chương 529: Thật xin lỗi…


“Vây hiện tại như thế nào rồi? Mục lão thái thái ra sao? Hiện tại


bên ngoài đả kích em vô cùng lớn, không lẽ em không tức giận sao?”


“Không phải không tức giận, chính là tức giận cũng không có chuyện gì, hơn nữa, em tự hỏi lòng không thấy hổ thẹn, vậy thì cần tức giận?” Hạ Tử Hy nói.


Khả Khả rất thích tính cách rạch ròi này của cô, hỏi lòng không hổ thẹn, nhưng lại có mấy người có thể làm được như vậy chứ.


“Em cứ yên tâm, chỉ cần Mục lão thái thái tỉnh lại, chân tướng mọi việc đều sẽ được sáng tỏ, em


sớm hay muộn gì cũng sẽ được rửa sạch oan tình! Chị luôn tin tường em!” Khả Khả nhìn Hạ Tử Hy nhấn mạnh từng chữ.


Hạ Tử Hy mỉm cười, gật đầu.


Hai người sau khi ăn xong bữa trưa, cười nói bước lên lầu.


Một ngày như vậy cứ thế trôi qua, mặc dù những tin đồn vẫn vang lên không ngừng, nhưng lại chưa từng ảnh hưởng đến Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên.


Đến thời gian tan tầm buổi chiều, Mục Cảnh Thiên cùng Hạ Tử Hy


cùng nhau đi đến bệnh viện.


Trong bệnh viện lúc này,


Trước khi hai người bọn họ đến đây, Lăng Tiêu Vân mang theo một bó hoa, đứng trước giường bệnh Mục lão thái thái.


Nhìn bà nằm trên giường, biểu cảm trên khuôn mặt có chút đờ đẫn.


Trong đầu không ngừng nhớ lại tình cảnh xảy ra vào ngày hôm đó, cuối cùng, cô hít sâu một hơi


nói: “Thật xin lỗi…”


Tại đây có hình ảnh




chapter content






Còn Lăng Tiêu Vân cũng không đoán được, ở nơi này lại có thẻ gặp được Mục Cảnh Thiên và Hạ Tử Hy cùng xuất hiện với nhau.


Khi nhìn thấy hai người bọn họ, có chút ngượng ngùng, nhưng nhiều hơn nữa vẫn là cảm giác đau lòng, cô dời tầm mắt, trực tiếp ngó lơ Hạ Tử Hy: “Em, em nghe nói bà nội xảy ra chuyện,


cho nên đặc biệt đến thăm…”


Mục Cảnh Thiên cũng nhìn Lăng Tiêu Vân, mặc dù trên mặt không chút cảm xúc, nhưng vẫn lên tiếng: “Cảm ơn!”


Lăng Tiêu Vân bước ngang anh, khi vừa chuẩn bị rời khỏi phòng bệnh, như đột nhiên nhớ đến chuyện gì: “Đúng rồi Cảnh Thiên, đêm đó anh gọi điện thoại cho em, có phải có chuyện gì không?”


Một câu nói, khiến cho tất cả mọi người đều ngây người.


Rất rõ ràng, câu nói này, Lăng


cho nên đặc biệt đến thăm…”