Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 1120



“Vân Duệ trong tất cả công ty trang sức, tiền lương cao nhất, ông vừa được thăng chức lên vị trí này, tiền đồ vô lượng…”
“Tôi, tôi biết, tôi cũng rất cảm kích sự chăm sóc Mục tổng dành cho tôi!”


“Phải biết rằng, nếu như người do Vân Duệ sa thải, dù cho đến bất kỳ công ty nào, e rằng cũng không có người nhận!” Hạ Tử Hy tiếp tục nói.
Những lời nói tiếp theo, không nặng cũng không nhẹ, nghe vào cũng không cảm thấy có vấn đề gì lớn, nhưng vẫn luôn khiến cho người khác càng nghe vào càng cảm thấy bất an.
“Hạ tiểu thư, cô tìm tôi chỉ vì nói những lời này thôi sao?” Lý Nghị lập tức hỏi, ngắt lời Hạ Tử Hy, không để cô tiếp tục hỏi.


Những gi nên nói, Hạ Tử Hy đều đã nói, tiếp theo đây liền vào chủ đề chính: “Nếu đã như vậy, vậy thì tôi cũng nói thẳng!”
Nhìn Lý Nghị: “Việc công ty tim thấy trang sức có chất phóng xạ tại kho lưu trữ, việc này ông có biết hay không?”
“Tôi biết!”
“Chìa khóa kho lưu trữ, chỉ có ông cùng Mục tổng có, chuyện này ông giải thích như thế nào?”
“Tôi, tôi cũng không rõ…có lẽ đã được đặt vào trước đó!” Lý Nghị


nói.
“Trước đây?”
“Hạ tiểu thư, cô hiện tại đang nghi ngờ tôi sao?” Lý Nghị từ bị động thành chủ động, nếu như còn bị Hạ Tử Hy tiếp tục hỏi như vậy, vậy thì ông sẽ phát điên lên mất.
“Hiện tại công ty xảy ra chuyện như vậy, tôi không nên hỏi đến sao?” Hạ Tử Hy chậm chạp nói.
Trong nhất thời, Lý Nghị bị chặn cứng, nhìn Hạ Tử Hy không biết nên nói như thế nào.


Lúc này ông ta lấy ra chìa khóa kho lưu trữ đặt lên bàn: “Nếu như Hạ tiểu thư đã không tin, vậy thì tôi từ chức là được!”
“Từ chức sao?” Hạ Từ Hy mỉm cười, “Tổng giám sát Lý, ông không cảm thấy ông hiện tại từ chức, càng khiến người ta nghi ngờ sao?”
Sắc mặt Lý Nghị đột nhiên thay đổi, đứng im tại chỗ, có chút lúng túng, không biết nên làm như thế nào.
“Đơn xin từ chức của ông tôi sẽ không phê duyệt, nhưng tôi có


thể cho ông nghỉ phép vài ngày!”
“Cảm ơn Hạ tiểu thư!”
“Ông ra ngoài trước đi!”
Lý Nghị hoảng hốt gật đầu sau đó nhanh chân bước ra ngoài.
Ông ta vừa bước ra ngoài, A Kiệt liền bước vào: “Hạ tiểu thư, có tin tức, Mục tổng có thể được bảo lãnh ra ngoài!”
Nghe đến đây, khóe môi Hạ Từ Hy nhếch môi cười: “Khi nào?”
“Một tiếng sau!”


“Chúng ta đi đón anh ấy!”
“Được!”
Hạ Tử Hy lập tức bước ra ngoài.
Vừa bước lên xe, Hạ Tử Hy đột nhiên nhớ đến chuyện khác: “A Kiệt…”
“Hạ tiểu thư, có chuyện gì?” A Kiệt hỏi.
“Điều tra tư liệu cá nhân của Lý Nghị, tôi muốn tài liệu chi tiết!”
“Lý Nghị? Tổng giám sát phòng thiết kế sao?”


Hạ Tử Hy gật đầu, A Kiệt cũng không tiếp tục hỏi, chỉ gật đầu: “Tôi biết rồi, tôi sẽ điều tra!”
Hạ Tử Hy nhớ đến chuyện khác, liền cầm lấy điện thoại gửi đi một tin nhắn, sau khi nhắn cho người đó, lúc này mới yên tâm hơn nhiều.
A Kiệt thông qua kính chiếu hậu quan sát Hạ Tử Hy, chiếc xe chậm rãi lướt trên đường.
Hạ thị.


Trong văn phòng Hạ Tử Dục, anh ngồi trên ghế dựa, nhìn tin tức trên truyền hình, khuôn mặt anh tuấn lóe lên một tia nhìn thần bí.
Mục Cảnh Thiên, anh cũng có ngày hôm nay!
Những gì anh làm với tôi, vĩnh viễn không chỉ có những điều này!
Nghĩ đến đây, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh.
Chính vào lúc này, cửa bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Hạ Tử Dục tắt truyền hình lên tiếng:


“Vào đây!”
Trợ lý bước vào nhìn anh: “Người phụ trách công ty cs đang chờ máy!”
Khóe môi Hạ Tử Dục nhếch lên: “Tôi biết rồi!”
Trợ lý vừa dứt lời thông báo liền bước ra ngoài, còn Hạ Tử Dục ngược lại cầm lấy điện thoại trên bàn đặt áp sát bên tai: “Alo, ngài
Frieda”
“Tất nhiên tôi rất vui lòng hợp tác
với công ty ông!”


Ngắt điện thoại, Hạ Tử Dục lười biếng dựa người trên ghế, trong tay tùy tiện cầm lên điện thoại, đôi mắt thâm sâu lóe lên ánh nhìn u ám.
A Kiệt cùng Hạ Tử Hy bước đến, vừa kịp lúc Mục Cảnh Thiên cùng luật sư bước ra ngoài.
“Cành Thiên!” Hạ Tử Hy lập tức bước lên phía trước, “Như thế nào? Không sao chứ?”
Mục Cảnh Thiên lắc đầu, nhìn sang luật sư: “Được, vậy thì tôi


chờ điện thoại từ ông!”
“Được, vậy thi tôi về trước đây!”