Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 1119



“Lập tức thông báo cho phòng quan hệ công chứng đăng thông báo, bắt đầu từ ngày hôm nay sẽ đồng ý cho khách hàng trả hàng vô điều kiện, tuyệt đối trấn an lòng tin của khách hàng, ngoài ra, tìm một tổ chức có uy tín tiến hành kiểm tra toàn bộ trang sức từ các công ty dưới danh nghĩa Vân Duệ, kết quả kiểm tra cần được công bố kịp thời với bên ngoài, yêu cầu không được che dấu, phải khiến cho khách hàng tận mắt nhìn thấy!” Hạ Từ Hy căn dặn.


A Kiệt ở một bên lắng nghe, liên tục gật đầu, trài qua một thời gian dài, phong cách Hạ Tử Hy càng lúc càng trở nên giống với Mục Cành Thiên, dù cho dưới tình huống như vậy, cũng có thể lập tức suy nghĩ ra được biện pháp.
“Tôi lập tức đi làm!” A Kiệt nói, sau đó liền bước ra ngoài.
“Đợi một lát…” Hạ Từ Hy đột nhiên lên tiếng.
A Kiệt nhìn cô: “Còn có chuyện gi khác sao?”
Hạ Từ Hy chậm rãi xoay người


lại nhìn anh: “A Kiệt, đối với chuyện này, cậu có suy nghĩ như thế nào?” Hạ Tử Hy nhìn A Kiệt hỏi.
A Kiệt cũng thành thật trả lời: “Từ hai năm trước tôi đã bắt đầu theo Mục tổng, tâm huyết anh ấy dành cho công ty, tôi là người rõ ràng nhất, tôi tin rằng Mục tổng sẽ không vì tranh giành lợi ích mà sử dụng trang sức có chất phóng xạ, càng sẽ không để công ty lâm vào bước đường này!” A Kiệt vô cùng chắc chắn nói.
Điều quan trọng nhất chính là, Mục Cảnh Thiên không thiếu tiền,


hoàn toàn không cần phải làm như vậy!
Hạ Tử Hy cũng tin rằng, anh không phải là một người tham lợi ích mà không màng đến danh tiếng của công ty cùng sự an toàn tính mạng của người khác.
Cho nên bên trong chuyện này nhất định có vấn đề!
“Ý của cậu chính là..?”
“Nói ra cũng thật kỳ lạ, bọn họ nói rằng nhận được điện thoại tố cáo, nhưng khi vừa bước ra ngoài, kí giả đã đứng chờ sẵn


bên ngoài, giống như có người sắp xếp trước vậy!” A Kiệt nói.
Chân mày Hạ Tử Hy nhíu chặt: “Ý của cậu chính là có người vu oan giá họa?”
A Kiệt vô cùng chắc chắn gật đầu: “Tôi tin rằng, Mục tổng tuyệt đối không làm ra những chuyện như vậy!”
Hạ Từ Hy tất nhiên cũng tin tưởng như vậy, sau đó cô liền ngẩng đầu nhìn A Kiệt: “Mẫu trang sức có chất phóng xạ được tìm thấy ở đâu?”


“Trong kho lưu trữ!”
“Chìa khóa kho lưu trữ do ai quản lý?” Hạ Tử Hy hỏi.
A Kiệt suy nghĩ một lát: “Ngoại trừ Mục tổng, chỉ có tổng giám sát của phòng thiết kế!”


Vài phút sau, tổng giám sát phòng thiết kế có mặt tại văn phòng tổng giám đốc.
Giới tính nam, tuổi tác khoảng ba mươi lăm đổ lại, tướng mạo binh thường, cao ốm.
Đối với tổng giảm sát phòng thiết kế, Hạ Tử Hy cũng không hề quá quen thuộc, ông ta gần đây mới được thăng chức, hơn nữa thời gian gần đây mặc dù nói Hạ Tử Hy có đi làm, nhưng cũng không quá ổn định, cho nên cũng không có quá nhiều tiếp xúc.
Hạ Từ Hy ngồi trên ghế, trước


mặt đặt hồ sơ cá nhân của ông ta.
“Hạ tiểu thư, cô tìm tôi có việc gì không?” tổng giám sát Lý nhìn Hạ Từ Hy hỏi.
Hạ Tử Hy ngồi đối diện, cũng không gấp gáp lên tiếng, chỉ chăm chú nhìn ông như vậy.
Lý Nghị đứng im, vốn dĩ cho rằng Hạ Tử Hy nói vài câu liền có thể rời đi, nhưng không nghĩ đến cô điều gi cũng không nói, cũng không hỏi, cứ ngồi như vây nhìn ông, nhìn thời gian trôi qua, cảm giác ông có chút đứng không


vững.
“Hạ tiểu thư…” Lý Nghị lại lên tiếng, “Không biết cô tìm tôi có việc gì, có chuyện gì sao?”
Hạ Tử Hy nhìn ông, khôi phục tinh thần: “Tôi đến tìm ông vì chuyện gì, ông thật sự không biết sao?”
Lý Nghị lắc đầu.
“Công ty xảy ra chuyện lớn như vậy, không lẽ anh không biết sao?” Hạ Tử Hy hỏi, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, khuôn mặt tinh xảo tỏa ra khí


chất lạnh lẽo.
Lý Nghị nhìn cô cảm thấy có chút căng thẳng: “Tôi biết công ty xảy ra chuyện như vậy, tôi cũng rất lo lắng…”
“Vậy sao?” Hạ Tử Hy lười biếng nhướng mày hỏi, dáng vẻ có vài phần giống như Mục Cảnh Thiên.
Vậy sao?
Lý Nghị nhìn Hạ Tử Hy, vẫn cứ cảm giác trong lời nói của cô có ần ý, không nhịn được căng thẳng nuốt nước bọt, nhưng vẫn vô cùng khẳng định: “Đúng vậy!”


Lúc này, Hạ Tử Hy nhìn tập tài liệu trên bàn, cầm lên tùy tiện lật ra xem: “Tổng giám sát Lý, công việc của ông ở Vân Duệ như thế nào? Có tốt không?” Hạ Tử Hy đột nhiên tùy tiện hỏi, giọng điệu vô cùng thoải mái.
“Tốt, rất tốt!”