Lãnh Đế Cuồng Thê

Chương 82: Ngự Phong ban chỉ!



Liên lụy rất rộng?

Nạp Lan Yên nhẹ nhàng vỗ về Thương Long giới trên ngón trỏ, ách, xem ra giống như đã cứu về ba tên đại phiền toái rồi, môi đỏ mọng nhẹ nhàng giơ lên: “Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn.”

Tam trưởng lão lắc đầu: “Tuổi trẻ khí thịnh, vì bắt lấy ba con Thượng Cổ Thần Thú này, Địa Tinh tộc bị thiệt hơn mười vạn tinh binh, không phải là phiền toái đến từ Thú tộc, chính là Bệ hạ cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.” (lee: Yên tỷ vì 3 con thần thú mà gặp phiền toái với cả Thú tộc và Địa Tinh Vương ~ nhưng mà chắc tỷ cũng không sợ đâu ~)

“Bệ hạ giống như lại bế quan.” Nhị trưởng lão có chút đăm chiêu nhìn thoáng qua phía Yêu Nghiệt, nay Điện hạ làm cho hắn càng ngày càng nhìn không thấu.

Nạp Lan Yên nghe vậy chỉ là nhíu mày, cũng không nói gì.

Cho dù nàng cũng thật tò mò là đến tột cùng Yêu Nghiệt đã thuyết phục Địa Tinh Vương như thế nào.

“Này, tiểu Yên à.” Tam trưởng lão nắm nắm tóc, cười hắc hắc, “Ngươi nói chúng ta cũng cùng nhau uống qua rượu nếm qua thịt, có tính là bằng hữu hay không?”

Nạp Lan Yên vội vàng xua tay: “Vãn bối không dám vô lễ.”

“Không có!” Tam trưởng lão vỗ vỗ ngực, “Tiểu Yên à, nhưng là ta muốn ngươi làm bằng hữu đấy!”

“Nếu tam trưởng lão đã nói như vậy, lại từ chối chẳng phải chính là ta làm bộ làm tịch sao?” Nạp Lan Yên ha ha cười, rót ra hai ly rượu, bưng lên một ly trong đó, “Vậy một ly này, bằng hữu ta đây kính ngài!”

“Đừng ngài đến ngài đi, lão tử không thích khách sáo.” Tam trưởng lão bưng lên một ly khác, trên không trung đụng một cái, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, ‘phịch’ một tiếng đặt ly rượu xuống, hào khí ngút trời nói, “Tiểu Yên, về sau có chuyện gì, ngươi cứ việc gọi ta, chỉ cần lão tử có thể liền tuyệt không úp úp mở mở!”

“Đến, đây xem như lễ gặp mặt!” Tam trưởng lão sờ soạng trong ngực một lúc lâu, lấy ra một khối bạch ngọc ban chỉ oánh nhuận (óng ánh trong suốt) đưa cho Nạp Lan Yên, hình như đáy mắt còn hiện lên một tia đau lòng.

Nhìn thấy bạch ngọc ban chỉ lão Tam lấy ra, đại trưởng lão và nhị trưởng lão đồng loạt sửng sốt.

Ngự Phong ban chỉ!

Lão tiểu tử này thật đúng là bỏ được nha!

Ngay từ đầu tam trưởng lão chính là muốn hỏi một chút chuyện đan dược, nhưng thấy tiểu nha đầu này toàn thân lộ ra một cổ phóng khoáng nhiệt tình, liền cảm thấy nhìn thế nào nha đầu kia cũng rất thuận mắt, cũng là thật tâm muốn kết giao bằng hữu.

Nạp Lan Yên tiếp nhận ban chỉ, vừa đeo vào tay, Linh lực liền vây quanh, con ngươi hơi co lại: “Đây là......”

Nhị trưởng lão chậc chậc thành tiếng: “Ngự Phong ban chỉ này ta tìm hắn muốn hơn mười lần, lão tiểu tử này cũng không chịu lấy ra, tiểu Yên à, đây tuyệt đối chính là bảo bối tốt. Luyện Khí đại sư của tộc chúng ta hao phí suốt 1 năm trời mới rèn ra Ngự Phong Linh khí, thượng phẩm giai cấp.”

Thượng phẩm Ngự Phong Linh khí?!

Nạp Lan Yên lập tức giật mình.

Ngự Phong, tên như ý nghĩa, ngự phong mà đi, đạp phong mà đứng, một thượng phẩm Linh khí dung hợp phong nguyên tố. (lee: phong là gió nhé, có mấy chỗ nên để gió mới đúng, thuần Việt, nhưng lee để ‘phong’ cho hay nhé ^_^)

Ở trong chiến đấu, có được Ngự Phong Linh khí, như có thần trợ giúp.

Dù sao dù là Tiên Thiên cường giả, cũng vô pháp (không có phương pháp) chân chính đạt tới cảnh giới phi thiên độn thổ (bay lên trời, chui xuống đất).

Mà mượn dùng Linh khí mà nói, liền hoàn toàn không giống vậy.

Phàm là Linh khí thêm vào ngũ (5) đại nguyên tố Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ này, toàn bộ đại lục đều là có tiền cũng chưa chắc đã mua được, huống chi còn là một thượng phẩm Ngự Phong Linh khí.

Nạp Lan Yên trầm mặt, ban chỉ trong tay bỗng nhiên như nặng ngàn cân: “Tam trưởng lão, vật này quá quý trọng.”

“Làm bằng hữu của lão tử thì cũng đừng chối từ.” Tam trưởng lão trợn mắt trừng, “Huống chi tuy thứ này cũng trân quý, nhưng ở trên tay ta cũng là một chút tác dụng cũng không có, từ nhỏ Địa Tinh tộc ta đã có khả năng độn thổ, Ngự Phong Linh khí đối với chúng ta là không có tác dụng thực tế gì.”

“Ngươi vẫn là nhanh chóng thu nhận tránh cho hắn hối hận đi.” Đại trưởng lão cười nói với Nạp Lan Yên, “Lão tiểu tử này thật đúng là khó được một lần hào phóng như này.”

Nạp Lan Yên vẫn cảm thấy có chút không ổn, cầm lấy ly rượu uống một hơi cạn sạch, mắt nhìn Ngự Phong ban chỉ trên tay, nói: “Tam trưởng lão, Ngự Phong ban chỉ này ta nhận. Đêm nay rượu này sẽ không uống nữa, ta đi chuẩn bị một ít này nọ, ngày mai đi tìm các ngươi.”

Vừa nói xong lời, liền vận khởi Linh lực bay về phía luyện đan thất (phòng luyện đan).

Ba vị trưởng lão đều là sửng sốt, rượu này còn chưa có uống xong đâu, làm sao tiểu nha đầu lại dám chạy?

“Ha ha ha, lão tử không nhìn lầm người!” Tam trưởng lão vỗ đùi, miệng cười to vui vẻ nói, “Đại ca, nhị ca, cuối cùng ta cũng thấy được một chút đặc biệt trên người tiểu nha đầu này, phiến địa giới này quá nhỏ, khẳng định vây không được nàng.”

Đại trưởng lão xoay chuyển ánh mắt, dừng ở trên người Yêu Nghiệt, Nhị Khuyết và Lãnh Thiếu Diệp, thở dài: “Long (rồng) ở chỗ nước cạn, những tiểu tử kia đều là đều là muốn đi ra đi.”

Nhị trưởng lão uống cạn rượu trong chén, cười nói: “Sau lưng Tiểu Yên chỉ sợ có lão gia hỏa còn khủng bố hơn so với mấy người chúng ta.”

Ba đại trưởng lão liếc nhau, đều là than nhẹ.

Lấy mấy ngàn năm lịch duyệt (từng trải) của bọn họ, cũng vô pháp nhìn thấu một tiểu nha đầu như Nạp Lan Yên, lại dò xét sâu thêm một chút, chỉ có thể mơ hồ phát hiện một ít tồn tại làm cho nội tâm của bọn hắn phát ra sợ hãi......

Nạp Lan Yên bước nhanh vào luyện đan thất, tam trưởng lão đưa Ngự Phong ban chỉ quá mức quý trọng, những thứ đồ vật trên tay nàng kia căn bản là không thể cùng so sánh với nó.

Nay duy nhất có thể lấy ra tay cũng chỉ có bản lãnh luyện đan này.

Nạp Lan Yên vừa lấy lò luyện đan, vừa dò hỏi trong lòng: “Đại sư tôn, để tặng cho ba vị trưởng lão Địa Tinh tộc kia, luyện đan dược gì mới tốt?”

Cho dù ba vị trưởng lão giấu kỹ uy áp, nhưng trong lúc không tự giác khí tức tiết lộ ra ngoài còn khủng bố mấy lần so với Địa Tinh Vương.

Bọn họ là cường giả (người mạnh) chân chính.

Đối với loại cấp bậc này, nàng cũng không biết đan dược gì mới hữu dụng (có ích, có chỗ dùng).

“Chính là một Linh khí nho nhỏ mà thôi, nhìn ngươi thật không có tiền đồ!” Đại sư tôn cười lạnh một tiếng, “Nhưng mà ba tiểu tử kia cũng thật có chút ý tứ, luyện Thần Linh đan đi.”

Bát phẩm Thần Linh đan, là đan dược chuyên dùng vào lúc đột phá.

Trước Đại Linh Sư đột phá mỗi một cấp đều là thủy đáo cừ lai (*), nhưng khi từ Đại Linh Sư đột phá Tiên Thiên, Tiên Thiên đột phá cấp bậc cao hơn cũng không gần cần cũng đủ Linh lực và Tinh Thần lực, càng cần hơn nữa là Ý Chí lực đối kháng tâm ma và cần đủ ngộ tính, trong lúc đột phá chỉ cần hơi có sai lầm, nhẹ thì thất bại, nặng thì nhập ma, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng.

(*) thủy đáo cừ lai: nước đến kênh mương đến, ở đây ý nói chỉ cần có đủ Linh lực thì có thể thuận lợi đột phá.

Mà một viên Thần Linh đan gần như là có thể triệt tiêu tất cả nhân tố không xác định, dùng trước lúc đột phá, có thể làm cho xác xuất đột phá thành công cao tới chín mươi chín phần trăm (99%), cũng là có tiền mà chưa chắc đã mua được.

Nạp Lan Yên lấy ra lò luyện đan, bắt đầu tăng nhiệt độ: “Thần Linh đan đối Địa Tinh tộc cũng có tác dụng?”

Đại sư tôn nói: “Địa Tinh tộc thuộc tính âm, ba tiểu tử kia có thể có thực lực bây giờ đúng là không tệ.”

“Âm thuộc tính?” Nạp Lan Yên nhướng lông mày dài, hiểu rõ, “Trách không được Địa Tinh tộc sẽ rơi vào tình trạng ngày hôm nay.”

Âm thuộc tính là một loại thuộc tính áp chế cấp bậc thiên phú khủng bố nhất, trên cơ bản coi là đồng nghĩa với việc xóa bỏ tất cả khả năng trở thành siêu cấp cường giả.

“Trong Thần Linh đan ẩn chứa thần hỏa đủ để áp chế Âm thuộc tính khiến cho bọn họ lại tiến thêm một bước.” Đại sư tôn thản nhiên nói, “Trong Ngự Phong ban chỉ kia dùng đến khối phong nguyên tố không đơn giản, Thần Linh đan coi như tạ lễ đi.”

Khối phong nguyên tố gì, thế nhưng có thể được đại sư tôn nói là không đơn giản?

Nạp Lan Yên nhìn Ngự Phong ban chỉ trên mặt bàn, thu lại tâm thần, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra đan phương của Thần Linh đan (phương pháp luyện Thần Linh đan á) cẩn thận nghiên cứu kỹ càng.

Một đêm không ngủ.

Luyện đan thất không ngừng truyền đến tiếng nổ mạnh, toàn bộ mặt đất đều run động.

Ba người Lãnh Thiếu Diệp, Nhị Khuyết và Yêu Nghiệt đem rượu đến bên ngoài luyện đan thất, ở bên trong chấn động không ngừng kia, đối ẩm mấy chục cái bình rượu.

Sáng sớm hôm sau, Nạp Lan Yên ánh mắt ngưng trọng nhìn lò luyện đan nhanh chóng xoay tròn trên không trung, đây đã là lần thứ năm của nàng.

Nhưng mà......

Phanh!

Lại là một tiếng nổ mạnh thật lớn, Nạp Lan Yên mặt xám mày tro từ dưới đất bò dậy, mặt không chút thay đổi lại rửa tay rồi lấy ra khăn lụa lau khô, bắt đầu lần luyện chế thứ sáu.

Quá trình luyện chế Thần Linh đan so với những loại đan dược trước đó đều khó khăn hơn.

Hơi có một chút sai lầm, liền thất bại trong gang tấc.

Một lần lại một lần, từ lúc tia sáng bình minh đầu tiên bắt đầu chiếu đến khi trời nắng chói chang, từ trời nắng chói chang đến mặt trời chiều ngã về tây, từ mặt trời chiều ngã về tây đến đêm khuya rồi hừng đông.

Nạp Lan Yên đã nhớ không rõ mình thất bại lần thứ bao nhiêu, bị nổ bay bao nhiêu thứ, toàn bộ tâm thần đều đặt vào trong một lần lại một lần luyện đan, không dám có chút phân tâm.

Ngày thứ ba, buổi sáng.

Ngay tại bên ngoài luyện đan thất lúc ba người Lãnh Thiếu Diệp đều có chút chờ không được, đột nhiên nghe được bên trong truyền đến một trận cười to vui sướng: “Ha ha ha, rốt cuộc thành công!”

‘Phanh’ một tiếng cửa lớn bị đẩy ra, chỉ thấy Nạp Lan Yên một đầu tóc lộn xộn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn một mảnh tối đen, chỉ lộ ra một đôi mắt hắc bạch phân minh (trắng đen rõ ràng) và tám cái răng chỉnh tề, còn vẫy vẫy ánh tay nhỏ bé trắng như tuyết với bọn họ: “Ôi ~”

Ôi cái rắm đó!

Ba Đại lão gia vẫn luôn lo lắng đề phòng đồng thời oán thầm một câu.

Lãnh Thiếu Diệp bước nhanh về phía trước, bàn tay to hung hăng xoa nhẹ một phen ở trên đầu nàng: “Loạn không ra cái dạng gì rồi, nhanh chóng tắm rửa một cái đi thôi.”

“Được rồi.” Nạp Lan Yên vui sướng lên tiếng, “Yêu Nghiệt, đợi ta thu thập một chút liền mang ta đi tìm ba vị trưởng lão.”

“Không thành vấn đề.” Yêu Nghiệt kéo kéo khóe miệng, “Ba lão gia hỏa kia đã sớm chờ không kịp rồi.”

Ba đại trưởng lão không biết Nạp Lan Yên luyện chế đan dược gì, nhưng là nóng vội tò mò vài lần chạy đến cửa luyện đan thất, nhưng mà nhìn thấy ba thanh niên này sắc mặt càng ngày càng khó coi, mỗi lần cũng không dám ở lại lâu.

Thật sự là hơi thở trên người ba tên tiểu tử kia, có thể so với băng thiên tuyết địa (băng tuyết ngập trời).

Nạp Lan Yên thần bí cười cười: “Ngươi cũng chuẩn bị bế quan đi.”

Yêu Nghiệt sửng sốt, lúc này còn có chuyện của hắn à?

“Lão đại trong hồ lô của ngươi chưa cái gì vậy?”

Nạp Lan Yên cười tủm tỉm nhướng lông mày: “Ngươi đoán xem ~”

Khóe miệng của Yêu Nghiệt run rẩy một chút, muốn bắt Nạp Lan Yên để hỏi cho rõ ràng, lại nháy mắt đã không thấy tăm hơi bóng dáng của nàng.

Nạp Lan Yên đơn giản rửa mặt chải đầu một phen, thay một thân hồng y sạch sẽ đi ra khỏi dục phòng (phòng tắm), liền nhìn thấy sáu người Lãnh Thiếu Diệp, Yêu Nghiệt, Nhị Khuyết và ba vị trưởng lão ngồi trong đình viện.

Ba đại trưởng lão nhìn thấy Nạp Lan Yên đi ra, ánh mắt lập tức phát sáng, mấy ngày nay ba người bọn họ mắt thấy tai nghe tiếng nổ mạnh ùng ùng kia, lòng hiếu kỳ đã sớm dâng cao tận trời rồi.

Không có biện pháp, ngay cả Lạc Thần đan biến mất ngàn năm Nạp Lan Yên cũng đều có thể luyện chế ra, đối với việc nàng luyện chế đan dược mới này, bọn họ có thể không tò mò sao?

Tam trưởng lão là người đầu tiên nhảy lên, thân hình chợt lóe đã đến trước mặt Nạp Lan Yên: “Tiểu Yên, mấy ngày nay ngươi luyện đan dược gì? Có thể để cho ta nhìn xem không?”

Giữa mi tâm của Nạp Lan Yên lộ ra một chút vẻ mệt mỏi, lấy ra bình ngọc đưa cho tam trưởng lão, cười nói: “Vốn là đưa cho ba vị trưởng lão làm lễ gặp mặt.”

Lần này nàng lãng phí rất nhiều nguyên vật liệu, cuối cùng chỉ thành công luyện ra bốn viên Thần Linh đan, cũng may mắn chỉ có ba vị trưởng lão.

Tam trưởng lão không thể chờ đợi được lập tức mở ra bình ngọc, trong phút chốc, một cổ sóng nhiệt (hơi nóng) ngập trời liền đập vào mặt, con ngươi chớp mắt một cái lập tức phóng đại, tay cầm bình ngọc nhịn không được run rẩy: “Đây đây đây là......”