Láng Giềng Hắc Ám

Chương 60



Tuy nói Hôn Hiểu có lúc thực sự rất đáng bị trừng phạt, nhưng không thể không phủ nhận gương mặt anh ấy thật đẹp trai.

Mỗi lần ra ngoài, rất nhiều phụ nữ rõ ràng hoặc ngấm ngầm thèm nhỏ rãi.

Mỗi lần thấy tình cảnh này, tôi đều lắc đầu thở dài.

Nông cạn, các chị em này, thực sự nông cạn, sao chỉ quan tâm gương mặt của đàn ông chứ.

Nên coi trọng những thứ ở trong, ví dụ, ngực của anh ấy.

Ở ngoài bị người ta chú ý không nói làm gì, nhưng đóa thủy tiên Hôn Hiểu này còn thu hút cả bướm hoa gần kề.

Bướm hoa là người, một người phụ nữ, sống ở tầng 10.

Bướm hoa là nickname khác của cô ta, do các bà các mẹ trong khu này đặt cho.

Bướm hoa tuy không đặc biệt xinh đẹp, nhưng có bộ dạng thướt tha. Nói nhưnày, đàn ông thấy cô ta sẽ cảm thấy bản thân giống đàn ông, nhưng phụ nữ thấy cô ta lại cảm giác mình không phải phụ nữ. Cô ta thích đi giày cao gót 9cm, khi đi, thân hình mềm mại, yêu kiều khác thường. Khi nóichuyện với người khác, có ý như vô tình, đôi mắt ướt át nhìn bạn.

Nói chung, là một báu vật.

Đồng thời, cũng là một nhân vật.

Hoa bướm là người phụ nữ gia đình, ông chồng rất bận việc, thường đi côngtác, thế là, hoa bướm rất rảnh. Có thể vì rảnh quá nên thường học hồnghạnh vượt tường, nghe nói đã có vài đôi vợ chồng tình cảm đằm thắm lyhôn vì cô ta.

Vì vậy, tuyệt đối là một nhân vật khiến cho sinh vật giống cái ở khu nhà này biến sắc.

Trang Hôn Hiểu mới chuyển tới vài ngày, cô ta đã thay đổi thái độ nhìn tôinhư không nhìn thấy trước đây bằng việc rất nhiệt tình chào hỏi khithường, còn hỏi thăm tình hình của Hôn Hiểu.

Sau này không biếtnghe đâu thấy tôi và Hôn Hiểu sống chung, khi gặp tôi, cô ta lại có thái độ coi thường. Hai tay chống nạnh, mắt liếc xéo tôi một cái, mũi hừ một tiếng.

Nhưng nói thật, người đẹp đúng là người đẹp, cô ta dùng động tác nào cũng đẹp cả.

Có điều, tôi ngốc hơn cũng đoán ra, bướm hoa đã nhìn trúng Hôn Hiểu.

Vài lần, bướm hoa không màng mệt mỏi, leo 6 tầng gõ cửa nhà Hôn Hiểu, nói muốn mượn cờ lê, búa, đinh.

Thật là, coi Trang Hôn Hiểu là thợ mộc à?

Nhưng tôi cũng không phải đèn thiếu dầu, vừa ngửi thấy hơi cô ta lập tức mở cửa, chen vào giữa hai người, phá vỡ không khí.

Vì thế, bướm hoa hận tôi tới tận tủy.

Nhưng có cách nào, đồng chí bướm hoa, đây chẳng phải cần ưu tiên người tới trước à.

Ban đầu tưởng đề phòng chu toàn, ai ngờ hôm đó, ăn cơm xong, tôi sai HônHiểu xuống nhà mua đồ ăn vặt, bản thân không có việc, liền đứng trên ban công hóng gió.

Không bao lâu thì thấy Hôn Hiểu xách 1 túi đồ to trở về, đang định gọi anh, trong tầm mắt xuất hiện dáng người yểu điệu.

Nhìn chăm chú một chút, phát hiện là bướm hoa. Chỉ thấy cô ta băng lêntrước, gọi Hôn Hiểu, nói vài câu, sau đó cười rúc rích, khiến tim tôirun rẩy, vội vàng chạy xuống lầu.

Chị gái đa tình, chị đều đánh dấu hoa, em vừa lơi lỏng, sao đã tranh thủ cơ hội rồi!