Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1430



Bởi vì mang thai, hai người đã rất lâu rồi chưa gần gũi nhau như vậy, Mặc Định trực tiếp bước vào bồn tăm, năm trên người cô, ôm chặt cô vào lòng.

được lựa chọn và kiểm tra nghiêm ngặt | từ máy vạn người, chắc không có vân đề gì.

Đường Ninh gật đâu, bây giò đang ở nơi đât khách quê người, không thê so với lúc ở Thịnh Kinh được, không phải địa bàn của mình, làm việc gì cũng phải nhìn trước ngó sau.

Sau bữa tối, Đường Ninh tắm rửa cho Yên Nhị, đợi sau khi Yên Nhi ngủ rồi cô mới ngâm mình trong bồn tắm, đến khi Mặc Đình bước vào phòng tắm, cô đỏ mặt nói: “Yên Nhi mới vừa ngủ, cần phải ngủ bến tiếng…

Cũng chính là nói…

Mặc Đình đương nhiên hiểu ý của Đường Ninh, trực tiếp ngồi xôm xuÔng, sáp lại gần Đường Ninh nói: “Cởi đồ giúp anh.”

Đường Ninh đưa tay ra, chậm chạp mở từng nút áo sơ mi của Mặc Đình, phần trên cơ thể đẹp hoàn nh, của Si! dần lộ ra trước mặt cô..

Bởi vì mang thai, hai người đã rất lâu rồi chưa gần gũi nhau như vậy, Mặc Định trực tiếp bước vào bồn tăm, năm trên người cô, ôm chặt cô vào lòng.

“Sao vậy?” Thấy Mặc Đình rất lâu vẫn chưa có động tĩnh gì, Đường Ninh nghỉ hoặc hỏi.

“Sợ cơ thể em chưa hoàn toàn hồi phục.” Mặc Đình kiêng dè đáp. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê
2. Hoàng Hôn
3. Lưới Tình: Đại Boss Siêu Cuồng Bạo, Nhẹ Chút Thôi
4. Cưa Đổ Bà Xã Hắc Đạo
=====================================

“Bác sĩ nói đã khỏe rồi, ưm?”

Nói xong, Đường Ninh chủ động bám vào cô Mặc Đình, thấp giọng bên cân cổ của anh: “Em cũng rât muôn anh.”

Nghe câu nói mê hoặc này, Mặc Đình không cần kiềm chế thêm nữa, trực tiêp bê Đường Ninh ra khỏi bồn tắm, cơ thê ướt át đi đến chiếc giường lớn mm mại, sau đó hạ rèm giường xung, bởi vì chiếc giường em bé của Yên Nhi ở bên cạnh.

“Bà Mặc đã nói như vậy rồi, đêm nay anh củng không cân khách sáo nữa..

Cùng với tắm rèm giường màu trắng được buông xuống, cơ thê bị bao quanh, dần dần đè lên nhau. Có lẽ thông cảm cho ba mẹ lâu ngày mới gặp sương ngọt nên cả buổi tôi tiểu Yên Nhi đêu không quây khóc, ngoan ngoãn khác thường, chỉ là sáng hôm sau thức dậy, Đường Ninh vô cùng uễ oải.

Sáng sớm người giúp việc đã đến, một phụ nữ trung niên chừng năm mươi tuổi, tất nhiên bà ấy không phải người Anh.

“Chào buổi sáng, phu nhân.”

“Bà cũng là người Thịnh Kinh?”

“Đúng vậy, tôi được Mặc tiên sinh – tuyên chọn từ Thịnh Kinh tới đề giú phụ nhân có thê dễ dàng thích nghỉ với cuộc sông bên này.” Người giúp _ việc vô cùng hiều chuyện, “Mọi thứ về tiểu thư Yên Nhi tôi đã năm rõ, phu nhân có thê yên tâm giao tiều thư cho SY SG) tôi.

“Đình đâu?”

“Tiên sinh sáng sớm đã bay về Thịnh Kinh, sáng mai trở lại.” “ Người giúp việc đáp, ` ‘Phu nhân có thê gọi tôi là dì Vân.”

Mặc Đình đã sắp xếp ồn thỏa mọi thứ, không có bất cứ điều gì để cô phải bận tâm nữa cả, bây giò cô chỉ cần đến trường để ghỉ danh, xem ra trong một năm tới, cô có thể yên tâm hưởng thụ cuộc sống vườn trường.

Để thuận tiên hơn, Đường Ninh sử dụng tên tiếng Anh Kira mà cô đã từng dùng khi làm người mẫu ở Pháp.

Ngôi trường nằm bên bờ sông cách chung cư không xa, ở đây đã từng đào tạo ra không ít đạo diễn nồi tiêng trên thế giới, điều Đường Ninh cân bây giờ là học tập có hệ thống, từ một người tham gia diễn xuất trở thành một nhà sản xuất.

Bạn học của cô phần lớn đều có gia thế khủng, nhưng Đường Ninh không có ý định tiệp cận, vì vậy cô cũng không đi sâu tìm hiểu lai lịch của những người này.

Bởi vì trong giới điện ảnh, điện ảnh u Mỹ đều xem thường diễn viên Thịnh Kinh, bọn họ thà mời người da đen cũng, không cần diễn viên Thịnh Kinh, mà rất nhiều nghệ sĩ tên tuổi của Thịnh Kinh sau khi ra nước ngoài cũng chỉ làm nền.

Vì vậy bọn họ cũng gián tiếp không xem trọng Đường Ninh.