Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1414



“Không cần, tôi tin tưởng vào bác sĩ chữa trị chính của tôi, nên tôi sẽ không làm phiền giáo sư đích thân tham gia.” Đường Ninh trực tiếp thờ ơ trả lời.

Giáo sư không lấy lòng được Đường Ninh, không nhận được sắc mặt tôt _ nên chỉ có thê trơ trẽn rời đi, cả bệnh viện đều biết việc Đường Ninh ra oai phủ đầu, quả nhiên người nhà họ Đường suy cho cùng cũng không dễ trêu chọc.

Mà Đường Nghệ Thân đang làm gì vào lúc này? Cô lén lút liên hệ với một bác sĩ sản khoa tài giỏi lúc trước trong trường y, hơn nữa vị bác sĩ kia cũng rất chất phác, không có chuyện tâm địa gian xảo, chỉ có điều cô ấy tự mình mở bệnh viện, trang thiết bị của bệnh viện bệnh tự nhiên không có cách nào để so sánh được với viện quân y.

Đường Nghệ Thân hỏi Đường Ninh: sEiml s9 muốn đi không? Chị vận hy vọng sẽ cô găng hết sức đề cháu gái nhỏ của chị được an toàn.”

“Nếu chị tin, em đương nhiên không có gì phải sợ hãi.” Đường Ninh trực tiếp trả lời.

“Nếu đã nhự vậy, sự việc dễ dàn hơn nhiều rồi… Chị cũng đã chuẩn bị sẵn sàng đơn xin từ chức, chị muốn đổi chỗ làm…” Đường Nghệ Thần nói với Đường Ninh: “Nghĩ lại bản thân cũng không còn trẻ nữa rồi, không thể lúc nào cũng sông ngây ngô dại dột như vậy nữa.”

Đường Ninh không hiểu cô ấy nói ngây ngô dại dột là đang ám chỉ điều gì, chỉ là cô cảm thấy nhát định có điều gì đó trong lgff cô ây muôn buông bỏ. . truyen bjyx

Không, cũng có thể là một người!

Ngay sau đó, Đường Nghệ Thần đến văn phòng của viện trưởng đề nộp.

đơn xin từ chức, nhưng lại nghe thầy con gái viện trưởng đang nũng nịu với viện trưởng.

“Cha ơi, cha đánh cũng đánh xong rồi, hết tức giận rồi chứ? Hơn nữa, cô cũng đi xin lôi rồi, chính Đường Ninh kia không cảm kích, bệnh viện chúng ta tôn bao nhiêu công sức bồi dưỡng Đường Nghệ Thần, cô ta nhường con một lân thì có sao đâu chứ?”

Thư ký của viện trưởng cũng nghe thấy những lời này, cho nên có chút xấu hồ nhìn Đường Nghệ Thần.

Đường Nghệ Thần mỉm cười, lắc đâu, gõ cửa văn phòng đang hờ khép, nói với viện trưởng: “Tôi có thể vào không?”

“Là Nghệ Thần à… vào đi.”

Đường Nghệ Thần được cho phép, sau khi bước vào liền đặt đơn từ chức lên bàn của viện trưởng.

“Cô đây là…”

“Tôi nghĩ mình không còn phù hợp ở lại bệnh viện quân khu nữa rồi. Cảm ơn sự quan tâm chăm sóc của viện trưởng những năm qua”

“Nghệ Thần, có phải vì lần này cô chịu uất ức không?” Viện trưởng lập tức hỏi: “Chẳng lẽ trong lòng cô, viện trưởng là người không biết phân biệt đúng sai à? Cô rõ ràng biết viện trưởng sẽ không thiên vị con gái mình.”

Sau khi nghe những lời này, Đường Nghệ Thân ngâng đâu nhìn con gái viện trưởng, cười chế nhạo: “Viện trưởng, tôi không chỉ là bác sĩ thôi đâu. Tôi còn là nhị tiêu thư nhà họ Đường. Tôi nghĩ, nêu ở nhà có chỗ cần tôi, tôi cũng sẽ không thể từ chối.”

Ý của Đường Nghệ Thần ở chỗ nhân mạnh thân phận của cô.

Cô đường đường là nhị tiểu thư nhà họ Đường.

Viện trưởng sững người trong chốc lát, tựa hồ chưa từng nhìn thây Đường Nghệ Thân ở trong bệnh viện nói đến thân phận của mình, lần này lại biểu thị rõ, cô chính là nhị tiêu thư nhà họ Đường.

“Vậy thì được rồi, nêu gia đình đã cần cô, vậy tôi cũng không có gì đề nói, nhưng cổng lớn bệnh viện quân khu sẽ luôn rộng mở cho cô.”

“Cảm ơn, viện trưởng.” Nói Xong, Đường Nghệ Thân xoay người rời đi.

Phía sau, cô con gái viện trưởng vẫn chưa phục: “Có gì giỏi đâu chứ?”

“Xét về địa vị xã hội, mày còn không cao bằng cô ta đâu. Cô fa chẳng là gì, nhưng nhà họ Đường lại không phải người mà mày có thê trêu chọc. Bây giờ Đường Nghệ Thần. đi rôi, mày có thê yên Eìm đi theo đuồi người đản ông của mày rồi đấy. Đúng là mất hết thê diện!”