Kế Hoạch Mai Mối

Chương 35: Ngày thứ Sáu thần độc



Hết giờ làm việc, Tô Tiểu Mộc không quay về nhà Hạ Hà Tịch mà thản nhiên quay về kí túc xá dành cho nhân viên như trước đây. Cô phát cáu phátung hết túi đồ đạc hai người đã vất vả thu dọn hồi cuối tuần, ném trảvật nào về chỗ nấy. Cuộc chiến tranh lạnh sau khi kết hôn này là điều cả hai chưa từng ngờ tới. Mà chuyện khiến bà mối càng chán nản chính là,có lẽ cô… có thai rồi.

Thứ Tư, công ty tổ chức hội thao mùa đông thường niên, bà mối chịu trách nhiệm giám sát dụng cụ, chạy lên chạyxuống, thu dọn tất cả các dụng cụ cần dùng cho hội thao lần này. Cũngkhông biết vì quá mệt hay vận động quá sức, bà mối đang ôm vợt cầu lôngtừ trong nhà kho đi ra bỗng thấy trước mắt tối sầm, âm thanh khô khốccủa những cây vợt cầu lông rơi xuống đất vang lên. Lúc biết chuyện gìđang xảy ra thì người đã nằm trên mặt đất, tay chân xây xát, đau tớithấu xương.

Chị Thạch làm cùng phòng chạy tới cạnh Tiểu Mộc, hoảng hốt kêu lên: “Tiểu Mộc, Tiểu Mộc, em sao thế?”

Bà mối lắc cái đầu nặng trịch, thều thào đáp: “Không sao ạ, chắc trời nóng quá, nên em hơi choáng.”

Một đồng nghiệp nam đứng cạnh thì bình tĩnh hơn, đỡ Tiểu Mộc dậy, nói: “Đỡ cô ấy sang bên kia ngồi trước đã.”

Uống mấy ngụm nước sôi chị Thạch rót cho, bà mối cảm thấy đỡ hơn nhiều. ChịThạch thấy vậy thì thở phào, cười trách: “Em phải tự chăm sóc tốt chobản thân chứ, mới nãy dọa chị sợ chết đi được. May mà em không có bạntrai, không thì chị lại nghĩ rằng em có thai nữa…”

Câu nói nhưđánh thức người đang trong giấc mộng. Một câu nói vu vơ của chị Thạchlại khiến cho bà mối nhớ ra, mấy lần mình làm chuyện đó với Hạ Hà Tịch…chẳng lần nào anh có biện pháp phòng tránh cả. Bà mối thừa lúc đồngnghiệp không để ý, lặng lẽ nhìn di động, vừa tính một cái thì thấy lạnhcả sống lưng.

Tính đi tính lại ba lần, nhất định, chắc chắn vàquả quyết rằng mình không tính nhầm, Tô Tiểu Mộc ngồi trên chiếc ghế gỗ ở sân vận động, chỉ thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Trên sân, hội thaomùa đông vẫn đang tiếp tục, hai đội của phòng hành chính đang chơi kéoco, những đồng nghiệp không tham gia thì nhiệt tình cổ vũ, không khí vôcùng náo nhiệt và ồn ã. Nhưng bà mối lại cảm thấy tất cả những điều ấycách mình rất xa, giọng nói của đồng nghiệp cũng càng lúc càng khó.Trong đầu cô đột nhiên vang lên câu nói của Hạ Hà Tịch trong đêm tânhôn.

Lúc ấy, bà mối hơi bất mãn vì Hạ Hà Tịch không có biện pháp phòng tránh. Cô chán nản hỏi anh, nếu mang thai thì làm sao đây? Ai ngờ tên họ Hạ kia không thèm bận tâm, ôm lấy cô khẽ cười, đôi mắt cô lóesáng: “Mang thai thì sinh thôi. Nhóc, anh vẫn muốn có một đứa con.”

Anh vẫn muốn có một đứa con…

“Con ơi…” Tô Tiểu Mộc thủ thỉ, bất giác đưa tay xoa lên vùng bụng phẳng lỳ,tự an ủi mình, không sao đâu, không sao đâu, mình chỉ làm chuyện đó vớiHà Hạ Tịch có hai lần, chắc không dễ có như thế đâu… Việc cô vợ cũ Jamie của Hạ Hà Tịch đột ngột xuất hiện đã đủ khiến cô rối lên rồi, nếu cònthêm đứa con… cô thật không biết nên đối phó với cuộc hôn nhân này rasao.

Thế là, bà mối tự an ủi sự cố nhỏ nhặt lần này chỉ vì gầnđây mình mệt mỏi quá, chẳng liên quan gì tới chuyện có tin vui cả. Nhưng trời không chiều lòng người, chưa được bao lâu, cô bắt đầu buồn nôn,lại cảm thấy chán ăn, ngay cả chị Thạch cũng trêu cô, còn thiếu mỗi thèm ngủ.

Trong tình huống như thế, bà mối ngoài việc sợ hãi chỉ còn sợ hãi. Khoảng thời gian thấp thỏm chờ đến tháng mà cảm giác như đợingày lên pháp trường. Nếu có em bé thật thì cô nên làm sao đây, có cần…xuống nước gọi điện cho Hạ Hà Tịch trước không?

Tô Tiểu Mộc vôcùng chán nản, nhưng cô vẫn cố chịu đựng tới tận thứ Sáu. Hạ Hà Tịch vẫn không tới tìm cô, mà ngày thứ Sáu thần độc ngàn năm có một đã giá lâmrồi. (==)

Ngày Mười một tháng Mười một năm 2011, ngày được gọilà “thứ Sáu thần độc” vẫn được đám đàn ông độc thân coi là ngày đángmong đợi nhất ngoài Tết. Chờ đến Tết vì kỳ nghỉ dài, lại được nhận tiềnthưởng cuối năm. Còn mong chờ ngày thần độc ấy… là vì một tháng trướcđó, trên mạng “Siêu thị đàn ông” đã đăng một thông báo với nội dung nhưsau:

Bạn thân mến! Ngày thứ Sáu thần độc tới rồi, bạn vẫn buồn phiền hoang mang không biết phải ăn nói làm sao với bố mẹ?

Bạn thân mến! Ngày thứ Sáu thần độc sắp tới rồi, bạn đang khóc vì phải trải qua ngày này một mình?

Bây giờ, bà mối sẽ giải quyết tất cả các vấn đề cho bạn, “Siêu thị đàn ông” mời tất cả các nữ hoàng cùng trải qua một đêm khó quên vào ngày Mườimột tháng Mười một năm 2011.

1. Các nữ vương đã từng đăng kýthông tin tại “Siêu thị đàn ông” đều có cơ hội tham gia miễn phí cáchoạt động của Party độc thân.

2. Các nữ vương có thể đưa tối đa ba người bạn còn độc thân tới tham gia.

3. Tất cả những “quản gia nam” của “Siêu thị đàn ông” đều được điều động. Ở đây, bạn có thể uống cà phê, ăn bít tết, thậm chí mời các “quản gianam” ngâm thơ bằng tiếng Anh (chỉ số bị sét đánh khá cao, xin cẩnthận!). Cửa hàng chúng tôi sẽ cung cấp cho bạn những dịch vụ chu đáonhất.

4. Những nữ vương tham gia Party độc thân hoàn toàn miễnphí, các khoản phí đều do chúng tôi chỉ trả. Tuy nhiên, nếu bạn chọnđược “quản gia nam” phù hợp tại “Siêu thị đàn ông” thì hãy nhớ quay lạinộp phí cám ơn mai mối nha!

5. Ngoài ra, cửa hàng chúng tôi còncùng cung cấp dịch vụ cho thuê “quản gia nam” trong ngày thần độc, phíthuê là từ hai trăm tệ trở lên. (Qua đêm cần sự đồng ý của quản gia nam, giá cả thương lượng) Có thể đưa đi gặp người lớn, gặp bạn bè, thậm chíđưa đi làm bạn trai cũ tức chết nha.

Đúng thế, nguyên do đámđồng nghiệp nam của bà mối bẻ tay rôm rốm, kích động khôn nguôi là thế.Họ chính là đội quân “quản gia nam độc thân” đáng yêu. Mà để nâng caochất lượng phục vụ, bà mối mặt dày lừa gạt đám đàn em của anh cả TôKhiêm Trình ở cục cảnh sát gia nhập đội quân. Nhưng mặt dày nhất nhấtnhất là, địa điểm do anh ba Tô Nhạc Trình cung cấp, chi phí đồ ăn do đám đồng nghiệp của bà mối góp tiền. Bà mối keo kiệt, ham tiền tay khôngbắt giặc, chỉ cung cấp phương án và các “nữ hoàng”.

Để khiếnParty độc thân náo nhiệt hơn, Tô Tiểu Mộc không những động viên tất cảcác chị em còn độc thân đến đây, mà tìm tới cả Thanh Thanh đang dạy ởnhà trẻ.Tính như thế, Party độc thân nhỏ này cũng phải tới bốn mươingười tham gia, khiến bà mối vô cùng hài lòng.

Ngồi trong mộtgóc quán bar, Tô Tiểu Mộc dương dương tự đắc uống nước ép trái cây, đang tính nhẩm xem đêm nay bao nhiêu “quản gia nam” có thể bị kéo đi, thìnghe đằng sau vang lên tiếng huýt sáo của Tô Nhạc Trình. Đặt chiếc cốcxuống, bà mối nín thở lắng nghe. Ông anh ba không hề biết cô đang ngồiphía sau, không thì… nhất định sẽ không trêu hoa ghẹo nguyệt trước mặtcô.

Cô nghe tiếng tán tỉnh của Tô Nhạc Trình: “Người đẹp, đi một mình à? Sao không tới đây uống với bọn anh một ly?”

Bà mối nhịn cười.Anh này, kiểu bắt chuyện này xưa lắm rồi đấy, nếu con gái nhà người để ý tới anh mới lạ đấy.Quả nhiên mãi lâu sau mà phía sau vẫn không có tiếng cô gái nào. Tô Nhạc Trình không nén nổi nữa, khẽ cười,hỏi: “Đàn ông ở đây không ai lọt vào mắt em sao?”

Cô gái khẽ hừmột tiếng, giọng nói nhẹ nhàng bay bổng: “Đúng là chẳng có ai lọt vàomắt cả, nhưng không phải đàn ông, mà là phụ nữ.”

Tô Nhạc Trình: “…”

Bà mối không nhịn được cười, trong đầu đang tưởng tượng khuôn mặt khó coicủa ông anh ba. Cô gái kia lại nói: “Sorry, tôi không có hứng thú vớiđàn ông.”

Tô Nhạc Trình ho khan, cố gắng vớt vát chút thể diện: “Em xinh đẹp thế mà lại… À, giới tính của em là như thế sao?”

“Không phải, mới đây thôi, sau khi thấy anh tôi mới trở thành les.”

“…”

Bà mối ôm bụng phá lên cười, cách từ chối này đúng là rất tàn nhẫn! TôNhạc Trình cũng hiếm khi bị người ta cho vào tròng. Tới khi anh ba đãrời sang chỗ khác, bà mối mới ngoảnh đầu lại xem con gái nhà ai lại gandạ, dũng cảm, không thèm nể nang “cậu ba phong lưu” nhà cô như thế!Nhưng vửa đưa mắt nhìn một cái, nụ cười trên khuôn mặt trở nên cứngnhắc. Đồng chí vợ cũ Jamie của Hạ Hà Tịch đang chống má, hơi nhoài người lên quầy bar. Vì uống rượu nên đôi mắt màu lam được phủ một lớp nước,trông càng lấp lánh hơn, đôi môi đỏ mềm mại hơi cong lên, chẳng tráchông anh ba giỏi ăn giỏi nói cũng bị chị ta lôi cuốn.

Chỉ là, một ngày đẹp như thế, chị ta không ở bên Hạ Hà Tịch, tới đây làm gì? Bà mối ngẩn người ra, đang do dự nên đối mặt với chị ta ra sao, thì Jamie cầmly rượu, cười tít mắt đi về phía cô.

Jamie ngồi xuống, bà mốigặng hỏi: “Đồng chí vợ cũ, chị không thấy chị không nên xuất hiện ở đâysao?” Hình như Jamie không nhận ra sự bất mãn của bà mối, cười hì hì,đáp: “Sao không được ở đây, cô tự mời tôi đến đấy nhé!” Nói rồi còn lắclắc người để bà mối nhìn thấy tấm thẻ mình đang đeo, phía trên còn để“Nữ vương 012”.

Vì buổi Party độc thân lần này thiếu thốn kinhphí lẫn hội trường, nên không phải ai bà mối cũng mời. Để tránh tìnhtrạng nhốn nháo, bà mối còn tìm người làm những tấm thẻ mời, đánh sốphân biệt ra hai loại “nữ hoàng” và “quản gia nam”, rồi giao tận tay mỗi người.

Tấm thẻ trước ngực Jamie không phải đồ giả, nói thế thìchị ta là khách hàng của mình, nói cách khác, ít nhất hai người đã từngnói chuyện với nhau trên mạng, bà mối còn có thông tin đăng ký của chịta, nhưng trong đầu cô không có chút ấn tượng nào.

Thấy Tô TiểuMộc có vẻ hoang mang, Jamie nháy mắt cười vang, nhắc cho cô nhớ: “Ngườibiết tên tiếng Trung của tôi rất ít, họ của tôi là An Lăng, tên là Ngữ.” Nghe tới đây, bà mối đột nhiên nhớ ra. Đúng là cô đã từng nói chuyệnvới một cô gái Hoa kiều có nickname là Tiểu Thư An Lăng. Vì họ An Lăngrất đặc biệt, cô ta lại lại là con lai, nên bà mối nhanh chóng nhớ ra cô Tiểu Thư An Lăng nhiệt tình, phóng khoáng này. Tháng trước, khi “Siêuthị đàn ông” bắt đầu lên kế hoạch tổ chức Party độc thân, cô ta nóitháng này mình cũng về nước thăm họ hàng, thế bên đương nhiên trở thànhmột trong những vị khách được mời.

Chỉ là bà mối không ngờ, AnLăng Ngữ là Jamie, Jamie là An Lăng Ngữ. Một người là vợ cũ của chồnglàm người ta phải ghét, một người là “nữ hoàng” đáng yêu. Đáng tiếc, giờ hai người đã hợp thành nhất thể.

Bà mối thoáng giật mình, thở dài nói: “Chị An Lăng, tôi không thấy chuyện này trùng hợp gì cả.”

Jamie nháy mắt tinh nghịch, rồi phá lên cười: “Đương nhiên là không trùng hợp rồi.” Nói rồi, đôi mắt đen láy của chị ta sáng lên, thích thú nhìn bàmối, nửa hờn hỗi nửa trêu chọc, nói: “Tôi muốn xem thử, rốt cuộc ngườicon gái mà Sum thích là người như thế nào?”

Mi mắt Tô Tiểu Mộc giật giật, nhìn thẳng vào mắt của chị ta: “Rốt cuộc chị về nước khi nào?”

Theo lời của An Lăng Ngữ, chị ta đã về thành phố C cả tháng nay rồi, khi bàmối gửi thiệp mời Party độc thân cho chị ta, địa chỉ cũng là ở thành phố C. Nhưng đêm tân hôn ấy, chị ta lại đường hoàng xách hành lý xông vàonhà của hai người, ra vẻ vô tội nói, tôi vừa mới xuống máy bay, vợ chồng hai người phải cho tôi ở lại. Chẳng lẽ chị ta cố ý sao?

Nghecâu ấy, Jamie lại cười tới run cả người, gật đầu: “Yes, tôi cố ý đấy.”Nói xong, chị ta còn phóng điện cho bà mối: “Haiz, tôi không biết Sum đã giải thích cho cô hay chuyện kết hôn của chúng tôi thế nào. Nhưng cô có hứng thú nghe “lời từ một phía” của tôi không?”