Hùng Thiên Đại Lục

Chương 476: Chiến Huyền Giai



Lần này Hạm Trưởng phát uy

Huyền Giai tu sĩ cũng tùy mà vong

Quân nhân chớ có hai lòng

Chiến đội như một, đồng lòng tin yêu.

...

Tiểu Không Hạm đối phương vừa bay lên, đã bị đòn công kích cực mạnh oanh xuống vô cùng chuẩn xác.

Tiếp đó mười ba chiếc phi thuyền khí đối phương công kích về Tiểu Không Hạm số 333 hi vọng giải nguy cho đồng đội nhưng vô ích. Một lần bắn chỉ mất 1% phòng ngự mà thôi.

Lúc này năm chiếc phi thuyền khí cũng hiệp trợ, tung hỏa lực đến mười ba chiếc phi thuyền khí kia.

Lạc Tinh không quan tâm. Hai mạn trái phải phát ra liên tục Phá Linh Pháo.

"Oanh.. Oanh..."

Tiểu Không Hạm bên kia lại tiếp tục bị oanh trúng.

Sau ba lượt đạn, phòng ngự nó còn 30%. Công năng tất cả giảm mạnh. Chủ pháo của tiểu không hạm cũng vô phương hoạt động. Nó đành bắn hai phát phá linh pháo về kẻ địch. Lạc Tinh không quan tâm thương tổn nhỏ nhoi đó. Thời gian làm lạnh vừa xong. Hai phát Phá Linh Pháo lại bắn đến.

"Oanh... Oanh.."

Kẻ địch còn 5%. năng lượng. Ngay cả cất cánh trốn đi cũng không thể.

Lạc Tinh bớt lo. Tiếp tục chuyển mục tiêu đến các phi thuyền khí xung quanh. Với khả năng điều khiển linh thức cực mạnh. Mỗi lần bắn ra sẽ có một phi thuyền khí vỡ nát.

Chưa đầy mười hơi thở, có sáu phi thuyền khí đối phương tan vỡ dưới sự công kích của Lạc Tinh và năm phi thuyền khí của đám Vương Tú Lệ. Tranh thủ lúc đó, bảy chiếc phi thuyền khí lập tức bay đi.

Mặc kệ đám tôm tép. Lạc Tinh bắn nốt một phát phá linh đạn, tiêu hao hết nguồn năng lượng phòng hộ của tiểu không hạm địch.

Từ trong Tiểu Không Hạm của Phong Ma thiên hà có một Không Gian chiến giáp lao ra.

"Ta chờ lâu rồi nha."- Lạc Tinh hiểu đây là lúc giáp mặt chỉ huy đối phương.

Bên mạn phải phá linh đạn cũng phát ra.

"Ầm."- Lần này không gian chiến giáp bị xuyên thủng.

"Hả."- Bên trong lỗ thũng không hề có ai.

Thì ra tên tiểu hạm trưởng đối phương muốn dùng kế ve sầu thoát xát. Hắn ta mặc áo giáp nhưng dùng bí pháp khiến cơ thể trùng xuống một phần ba chiến giáp. Ngay khoảng khắc trúng đạn, hắn lập tức thông qua lỗ thủng thoát ra, bay thẳng về hướng Tây.

Lạc Tinh lập tức lao ra nhanh như chớp, đuổi theo không buông.

"Này... Tiểu Hạm trưởng điên rồi. Đối phương là Huyền Giai tu sĩ ah."- Hứa Vĩ Văn giật mình, tròn xoe mắt nói.

Phía bên kia Quách Thanh Tuấn cũng cười lạnh. Hắn ta đó giờ vẫn chưa phục vị tiểu Hạm Trưởng này, nên Lạc Tinh càng bị nguy hiểm, hắn càng vui.

Lúc này, Lạc Tinh không nhanh không chậm bay theo tên kia. Hắn ta cũng phát hiện ra Lạc Tinh đuổi theo nhưng không tỏ vẻ muốn cắt đuôi. Cả hai bay một mạch ngàn dặm.

"Tiểu tử. Dám đuổi theo ta. Chán sống rồi." - Nhìn quân phục hắn biết Lạc Tinh là tiểu hạm trưởng. Nên hắn hi vọng tương kế tựu kế dẫn dụ Lạc Tinh. Nếu có thể giết đối phương. Xem như lấy công chuột tội, hắn sẽ không bị cấp trên trách phạt nhiều.

"Ha ha... Ta vốn không muốn khó dễ ngươi. Nhưng thú thật ta đang quá nghèo. Đưa ta nhẫn trữ vật. Ta cho ngươi đi."- Lạc Tinh hiểu ý tứ kẻ địch nên càng thấy thoải mái.

"Hừ... Đồ điên." - Tên huyền gian tu sĩ cười lớn. Toàn thân huyễn hóa ra hình dạng kỳ lạ, trông như một con ốc sên với vô số xúc tu dài.

Tiếp đó mỗi xúc tu như roi điện phóng đến.

"Tinh..Tang..."

Thiên Âm Cầm bay lên. Không cần Lạc Tinh chủ động điều khiển. Tự nó gãy lên một khúc nhạc vô thường. Hình thành một vòng sáng rực rỡ. Cản lại tất cả xúc tu kia.

"Địa Giai binh khí! Sao có thể."- Hắn ta ngạc nhiên. Bảo Khí có thể tự hành công kích, thì đã bướt đến Bảo Khí Địa Giai. Đây là thường thức ai cũng biết.

"Điều ngươi không biết còn nhiều."

"Hừ... Thì ra ngươi dựa thứ này... Rất tiếc cảnh giới thấp, không làm nên cơm cháo."

Tên Huyền Giai tu sĩ lập tức toàn thân sáng rực. Tiếp đó từ miệng bắn ra một luồng thủy dịch, nhắm thẳng về hướng Lạc Tinh. Tiếp đó đám dịch nhầy hình thành một tấm lưới bao quây Lạc Tinh lại. Đòn công kích này hắn vô cùng tự tin. Dù là huyền giai binh khí dính dịch nhầy của hắn, cũng sẽ tan rã ra nhanh chóng. Trong không gian vang lên tiếng xèo xèo ăn mòn.

"Hừ... Cửu Tự Linh Văn."

Trong cơ thể Lạc Tinh bắn ra một đồ án vàng rực bao phủ thiên Âm Cầm. Tiếp theo thức thứ hai Thiên Âm Cản Nguyệt hình thành. Từng luồng hào vang bắn ra. Trong phút chốc lớp dịch nhày tan rã ra.

Tên huyền giai sắc mặc biến đổi. Lập tức lấy ra một trận kỳ. Ném lên trời. Trận Kỳ nhanh chóng biến lớn. Tạo thành vô số lốc xoáy to lớn cao năm dặm cuốn về Lạc Tinh.

Hơn trăm lốc xoáy quả nhiên khiến cho sóng âm của Thiên Âm Cầm ảnh hưởng. Cây cối, đất đá cả một khu vực mười dặm bị xé nát, tung bay trong không khí. Vô tình tạo ra một trợ lực cho lốc xoáy đó.

"Cũng may Thiên Âm Cầm đã tiến giai."- Phạm vi sóng âm Lạc Tinh tạo ra ngày càng bị thu hẹp, cuối cùng còn phạm vi ba mét mới không bị ảnh hưởng.

"Chịu thua đi ha ha. Cám ơn ngươi đưa ta địa giai bảo khí." Tên Huyền Giai trong hình dáng một bãi bầy nhầy tràn đến.

"Tới ta phản công." - Lạc Tinh bắt đầu ngồi xuống. Hay tay gãy nhanh lên cây đàn. Từng làn điệu du dương vút cao trở nên hào hùng, dồn dập. Đây là cảm nhận đến từ trong linh hồn, chứ không phải đơn giản chỉ là âm thanh . Trong thiên không năm dặm, chợt như có mấy vạn thanh kiếm vô hình vô chất. Tuy không thấy, nhưng khí thế tỏa ra đủ trấn nhiếp tứ phương.

"Thiên Âm Trường Không."

"Lên..."- Kiếm trận vô hình phát ra, Vô số cơn lốc bị kiếm ảnh phá nát. Kiếm khí tung hoành chém phăng tất cả.

Tên kia không ngờ Lạc Tinh phản kích mạnh vậy. Toàn thân lập tức lui về. Tiếp đó mở ra Không Gian Chiến Giáp khác. Dù mặc thứ này vào tốc độ giảm mạnh. Nhưng phòng ngự nó khá cao.

Tuy nhiên. Đây chưa chắc là lựa chọn đúng đắn.Lạc Tinh tiếp tục phát ra công kích mới:

"Thiên Âm Trường Không ... Hợp."

. Lần này vạn thanh kiếm vô hình như dung nhập thành một phóng thẳng đến Không Gian Chiến Giáp.

"Tạch... TANG...."- Chuyện không thể trở thành có thể. Nó xuyên thẳng qua chiến giáp. đánh thẳng vào thần thức của tên tiểu hạm trưởng địch.

"Ầm..."- Bộ chiến giáp không người điều khiển ngã lăn ra đất.

"Chà... Đúng là dùng Thiên Âm Cầm công kích linh thức cho hiệu quả gấp mười lần âm thanh."- Lạc Tinh vô cùng thỏa mãn. Nhanh chóng thu lấy tất cả chiến lợi phẩm.

Cùng lúc này, Vương Tú Lệ dẫn năm mươi binh sĩ chạy đến.

"Tiểu Hạm Trưởng, có sao không?"

"Ta làm gì có sao được."

Lạc Tinh lắc đầu.

"Trời, nơi này vừa động đất sao?"- Nhìn khung cảnh mười dặm tan hoang, mặt đất bị cày xâu hơn hai trăm mét. Mọi người cảm thán. Sức công kích của huyền giai tu sĩ thật mạnh.

"Thu quân thôi." - Lạc Tinh phất tay, sau đó bay về Tiểu Không Hạm.