Hàn Thiên Ký

Chương 386: hợp tế.



Vũ Lệ Dung đã quả quyết như thế, Hàn Thiên cũng không tiện ngăn cấm, dẫu sao nàng cũng nói rất đúng, nếu hôm nay thánh dực tộc thất thủ, nàng sống cũng chẳng được bao lâu nữa, thế thì thà liều một phen, nói không chừng còn có cơ hội thay đổi thế cục.

Nghĩ đoạn Hàn Thiên liền đồng ý cho Vũ Lệ Dung theo cùng, trước khi hành động, còn đặc biệt đưa cho nàng ta ba miếng ngọc giản phong ấn công kích cấp võ hoàng, mấy miếng ngọc giản này là Hàn Thiên khi trước được Lưu Mộ tặng lúc thay mặt hắn tranh giành ngôi báu, vài tấm ngọc giản phòng thủ đã được Hàn Thiên dùng hết.

Mà ngọc giản phong ấn công kích cấp võ hoàng, lúc dùng thực tế, uy lực cũng chỉ ngang công kích cấp võ vương mà thôi, từ hồi đột phá tu vi, thực lực đại tiến, những thứ này đối với Hàn Thiên hắn đã vô dụng, hiện tặng cho Vũ Lệ Dung phòng thân, chỉ cần nàng có thể quăng được một miếng ngọc giản bất kỳ trong số này vào huyết trì, nơi đó có thể bị phá hủy.

Ba miếng ngọc giản kia cố nhiên không lợi hại bằng những miến ngọc giản phong ấn tịch diệt ma lôi của Đông Phương Thái Ngọc, bất quá để hủy diệt một cái huyết trì, uy lực công kích cấp võ vương đã dư sức rồi.

Sau khi bàn sách lược một chập, ba người bọn Hàn Thiên liền xông vào vòng chiến, với sức bền và lực công kích khủng bố của luyện thể giả, Hàn Thiên là kẻ xông pha lên trước.

Nhược Mộng cùng Vũ Lệ Dung theo ngay phía sau, với khả năng di chuyển nhanh nhẹn dựa vào võ kỹ, sự linh hoạt của Nhược Mộng cũng là một điều khỏi bàn cãi, thiên nghiệp quỷ muốn chạm được vào nàng, e là không dễ.

Từ trong vòng chiến, Nhược Mộng chỉ cần tung ra ma pháp, thủy mộc nhị trận trên trời cao sẽ lập tức tấn công xuống phía dưới theo ý nàng.

Xo với Hàn Thiên cùng Nhược Mộng, thực lực của Vũ Lệ Dung yếu hơn hẵn, bất quá nàng có huyết mạch của hoàng gia thánh dực tộc, thế nên chiến lực cũng cao hơn đồng tộc bình thường không ít, tuy chỉ mới là võ vương trung tầng, thế nhưng có thể đánh ngang sức với cả kẻ địch có thực lực võ vương cao tầng.

ở trong vòng chiến, Vũ Lệ Dung dựa vào đôi cánh di chuyển cực kỳ linh hoạt, cộng với kỹ năng hóa cứng lông vũ trên cánh, Vũ Lệ Dung nói riêng hay các thánh dực tộc khác nói chung, đều có phong cách chiến đấu rất tương đồng.

song thủ trang bị binh khí để cận chiến hoặc công kích từ xa, đôi cánh lúc công có thể dùng như những lưỡi đại đao chém vào địch nhân, lúc phòng thủ có thể quấn quanh người, tạo thành tấm khiên phòng ngự vững chắc.

thông thường với kim mộc thổ thủy thuộc tính công kích, đôi cánh của thánh dực tộc đều có thể miễn nhiễm được phần lớn, thế nhưng với dị hỏa của thiên nghiệp quỷ tộc, lông vũ trên cánh của thánh dực tộc vẫn có thể bị thiêu đốt liên tục dẫn đến không hồi phục kịp mà tổn thương da thịt bên trong.

Thế nên dù có thêm đôi cánh vừa công vừa thủ cực kỳ toàn diện, thế nhưng thánh dực tộc vẫn không thể áp chế được hoàn toàn thiên nghiệp quỷ, bởi lẽ xo với họ, thiên nghiệp quỷ tự thân còn được vũ trang ghê gớm hơn, nếu không phải vượt trội thiên nghiệp quỷ ở mảng thiên phú và trí tuệ, thánh dực tộc có khi đã không phải là chủ của vụ huyễn phù sinh thiên, áp chế được thiên nghiệp quỷ bao lâu nay.

Bàn về chiến lực thuần túy, Vũ Lệ Dung còn không có cửa thắng bất kỳ tên thiên nghiệp quỷ phổ thông có thực lực võ vương nào, Cơ mà có Hàn Thiên cùng Nhược Mộng đi cùng, Vũ Lệ Dung liền sở hữu chỗ dựa cực kỳ vững chải, khiến hiệu quả chiến đấu tăng lên cực kỳ nhiều.

Hàn Thiên với tam độc thương sắc bén trong tay, mỗi kích tung ra đều là chí mệnh, nếu không phải sẽ tiêu diệt được ngay một kẻ địch trong đòn đầu tiên, thì cũng có thể khiến chúng trọng thương đứt mất một tay hay chân.

Lúc này Vũ Lệ Dung chỉ cần tung đòn đánh bồi, kẻ địch kia liền sẽ vong mạng, chiến đấu cạnh Nhược Mộng còn dễ dàng hơn, với linh mộc trói chân, cùng hàn khí làm trì trệ, đám thiên nghiệp quỷ bị trúng ma pháp của Nhược Mộng, toàn bộ đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng đến khả năng di chuyển.

Điểm này đến cả các thánh dực vệ cùng chiến đấu ở đây cũng được hưởng lợi chứ không riêng gì Vũ Lệ Dung.

Đám thiên nghiệp quỷ được hồi sinh từ huyết trì tuy số lượng đông đảo, thế nhưng thực lực hỗn tạp, từ đại võ sư đến ngang võ vương đều có, cơ mà đa phần thực lực đều không đạt đến võ vương, có thể là do trước khi chết không có thực lực đó, hoặc có nhưng do mới được hồi sinh, nên chưa thể lấy lại thực lực vốn có.

Dưới sự áp đảo về quân số, cộng với sự xuất hiện của hai nhân vật mang theo chiến lực đỉnh tiêm như Hàn Thiên cùng Nhược Mộng, cục thế bất ngờ xoay chuyển về phía thánh dực tộc.

Đám người Hàn Thiên cứ như một mũi khoan lớn, liên tục phá hết lớp phòng ngự này này đến lớp phòng ngự khác của thiên nghiệp quỷ, đó là hiệu quả từ việc sở hữu những cá nhân có chiến lực vượt trội, trong chiến trận có thể tự thân tạo ra đột biến.

Thiên nghiệp quỷ đã không còn dũng tướng đủ sức đối đầu với những kẻ như Hàn Thiên hay Nhược Mộng, vì thế nên ở hướng của mình, đám người Hàn Thiên đang không ngừng tiến lên, liên tục tạo ra không ít sóng gió cho đội hình phòng thủ của thiên nghiệp quỷ.

Khoảng cách đến huyết trì đang ngày càng được thu hẹp, thoáng cái, huyết trì kia chỉ còn cách đám người Hàn Thiên tầm năm mươi trượng, thế nhưng càng tiếp cận gần huyết trì, thực lực của đám thiên nghiệp quỷ bảo vệ nó lại càng lợi hại, tốc độ tiến công của bọn Hàn Thiên cũng càng chậm.

Từ trong huyết trì, đám sừng thiên nghiệp quỷ bị cướp lên từ thánh dực vực dường như đã đạt đến độ hồi sinh, chúng liên tục hấp thu hỏa nguyên chi khí từ huyết trì, còn tảng quái thạch giữa hồ thì liên tục chuyển hóa linh khí từ những dực nhân khi bị giết để lại, thành hỏa nguyên chi khí mới.

Thoáng cái huyết trì càng lúc càng cạn dần, ở bên trong ấy, số lượng thiên nghiệp quỷ được hồi sinh ngày càng nhiều hằng hà sa số, cứ hồi sinh liên tục như thế, quân lực đã lên đến hơn mười vạn rồi.

tình hình nếu cứ tiếp diễn, thánh dực tộc chắc chắn sẽ thua cuộc chiến này, hậu phương thất thủ, đại quân ở tiền tuyến cũng không tồn tại được bao lâu.

Chỉ còn hơn hai mươi trượng là đến được huyết trì, kẻ địch quả thực quá đông đảo, Nhược Mộng cùng Hàn Thiên hiện đang bị hàng hà sa số thiên nghiệp quỷ bao vây, họ chỉ mong bản thân có một ít thời gian để tung ra công kích hướng về huyết trì, thế nhưng đến một chút thời gian ấy họ cũng không có, bởi lẽ trước mặt họ, chính là tầng tầng lớp lớp thiên nghiệp quỷ quyết tử bảo vệ huyết trì.

Hàn Thiên nếu chỉ đến một mình, hắn có thể sữ dụng long hành bách biến gia tốc đến cực hạn, có khi sẽ xuất hiện cơ hội hủy diệt được huyết trì kia, bất quá Nhược Mộng cùng Vũ Lệ Dung ở sau lưng hắn, nếu không có ai bảo vệ, các nàng chắc chắn sẽ gặp nguy hiễm, nói ngược lại, nếu không có Vũ Lệ Dung cùng Nhược Mộng hỗ trợ, một mình hắn chắc gì đã đi được đến chổ này???.

Tình thế đã rơi vào khốn cảnh, lúc này Nhược Mộng liền nhớ ra bản thân còn một mảnh ngọc giản phong ấn tịch diệt ma lôi chưa dùng đến, chỉ trong tích tắc, miếng ngọc giản kia đã được Nhược Mộng ném thẳng vào trung tâm huyết trì.

Từng tràng từng tràng tiếng sấm rền vang dội, một khối cầu sấm sét đường kính hơn trăm trượng chợt lan ra từ trung tâm huyết trì, bất kỳ thiên nghiệp quỷ nào còn ở trong phạm vi này, thì đều bị ngân lôi sáng trắng tiêu diệt sạch sẽ.

Uy lực lôi kiếp của tu sĩ đột phá võ tôn, người bình thường khó mà tưởng tượng ra được, càng chẳng nói đến những tên thiên nghiệp quỷ vốn không biết đến thế giới bên ngoài vụ huyễn phù sinh thiên.

Chỉ trong chớp mắt, một phần ba đội hình của thiên nghiệp quỷ đã bị cuống vào quả cầu bạc chết chóc kia, ngay cả Hàn Thiên cùng Nhược Mộng cũng không thoát được uy lực của cuộc oanh tạc.

Thế nhưng Hàn Thiên có hộ địa thuẫn, ý niệm vừa động, hộ địa thuẫn đã hóa thành một khối hình bán cầu, đường kính hơn nửa trượng, Hàn Thiên ôm Nhược Mộng cùng Vũ Lệ Dung ẩn dưới phòng ngự của hộ địa thuẫn, công kích cuồng loạn bên ngoài, không thể làm gì được họ cả.

Một trận hỗn loạn tan đi, cả huyết trì lẫn binh đoàn thiên nghiệp quỷ gần như bị thổi bay một phần ba, người của thánh dực tộc nhìn thấy cảnh này, liền cất tiếng reo hò không ngừng, còn những tên thủ lĩnh của thiên nghiệp quỷ thì nhìn tràng cảnh hỗn loạn phía dưới mà không khỏi bàng hoàng.

Tên thủ lĩnh đấu với Vũ Lệ Na chợt cất giọng kinh nghi nói.

-thì ra là thứ này đã giết chết Lực Hầu, công kích dữ dội bực này, nếu còn xuất hiện, thiên nghiệp quỷ chúng ta ắc thủ bại.

Mà cũng chẳng cần đến tên thủ lĩnh kia nhắc, tình huống phía dưới thiên không dực quốc đã bắt đầu có sự biến chuyển, đại quân thiên nghiệp quỷ đại tổn, đang không ngừng rút lui co cụm lại, huyết trì bị tổn hại, tảng dị thạch dưới đáy huyết trì đã nổi lên một nửa, số thiên nghiệp quỷ được hồi sinh cũng ít đi đáng kể.

Với tình hình này, không sớm thì muộn, đại quân thánh dực tộc cũng sẽ tiêu diệt được hết số thiên nghiệp quỷ còn lại.

Những tên thủ lĩnh cầm đầu thiên nghiệp quỷ chẳng thể nào ngờ được, phía thánh dực tộc còn có những nhân tố bí ẩn như đám người Hàn Thiên, tiếp sau đây nếu chúng còn không có hành động, thứ chờ đợi chúng phía trước chính là sự diệt vong.

Trong đôi mắt đầy ánh lữa của những tên thủ lĩnh hiện đầy vẻ bất cam, đã tính toán đến mức này, chẳng lẽ đại kế của thiên nghiệp quỷ cứ thế bị hủy hoại, không…thân là thủ lĩnh của cả tộc thiên nghiệp quỷ, những kẻ cầm đầu này không cho phép chuyện đó xảy ra.

Tên thủ lĩnh đang chiến đấu với Uy lão chợt cao giọng nói.

-chuyện đến nước này, chúng ta chỉ còn cách “hợp tế” mà thôi.

Đồng dạng tên thiên nghiệp quỷ đang đấu với Ôn Tinh Như cũng gằng giọng tiếp.

-đúng thế, vì đại nghiệp của thiên nghiệp quỷ tộc, chúng ta hi sinh thân mình thì có sao đâu chứ??.

Hai kẻ kia vừa dứt lời, tên thủ lĩnh đang đấu với Vũ Lệ Na liền lo sợ cất lời.

-nếu như hợp tế, các ngươi sẽ vĩnh viễn chết đi đấy có biết không hả?.

Lúc này tên thủ lĩnh cuối cùng đang bị hơn trăm thánh dực vệ thực lực võ vương vây công, bản thân sắp rơi vào tuyệt lộ cũng chợt cất tiếng thê lương.

-tình hình hiện tại muốn xoay chuyển thế cục, chúng ta chỉ còn cách hợp tế mà thôi.

-chẳng phải trước khi bắt đầu trận chiến này, tất cả đã cùng thống nhất với nhau rồi hay sao???, cớ gì Đa Nguyên ngươi còn do dự, chúng ta hi sinh hợp tế để ngươi có được thực lực tối thượng, giúp giống nòi chúng ta phá đi xiềng xích của thánh dực tộc.

-nếu phải sống trăm vạn năm trong cảnh tù đày khốn cùng thế này, Vạn Tịch ta thà hợp tế để Đa Nguyên ngươi hoàn thành đại nghiệp thì hơn.

Gã thủ lĩnh tên Đa Nguyên dù biết đồng bạn nói có lý, thế nhưng hắn vẫn không thể nào đưa ra quyết định, cứ lưỡng lự mãi.

Thấy thế tên thủ lĩnh thiên nghiệp quỷ đang đấu với Uy lão chợt tiếp.

-Đa Nguyên ngươi không cần do dự, tất cả chúng ta đều sinh ra từ lửa, chết đi lại về với lửa không có gì để mà sợ hãi cả.

-nếu ngươi vẫn chưa thể quyết định, thế thì để ta làm thay ngươi, trước khi đi, ta chỉ có một tâm nguyện duy nhất.

-Lực Hầu là hảo huynh đệ của ta, hắn cùng vô số đồng tộc khác chết trong tay hai nhân loại kia, chúng khiến ta căm hận đến tận xương tủy, Đa Nguyên ngươi một khi trở nên cường đại rồi, nhớ giúp ta dày vò hai tên nhân loại kia thật hoành tráng, tốt nhất là đừng để chúng chết quá dễ dàng.

Vừa nói dứt câu, tên nọ liền tự tay chọc thủng tảng bảo thạch trên ngực mình, sau một tiếng gầm thê lương, toàn bộ hỏa nguyên chi khí trên người hắn đều tụ về cặp sừng của chính mình, nham thạch cấu thành thân thể hắn mất đi sợi dây liên kết, toàn bộ đều rơi rụng xuống đất như những tảng đá vô tri, một tên thiên nghiệp quỷ đầy đáng sợ lúc trước, cứ thế hóa thành một bãi đá vô hồn.

Thế nhưng cặp sừng mà tên thiên nghiệp quỷ kia để lại thì nhanh chóng bay đến chổ Đa nguyên, sau đó nhập vào vai phải của hắn, liền sau đó, Vạn Tịch cùng tên thủ lĩnh thiên nghiệp quỷ còn lại cũng lần lượt làm ra hành động tương tự, chúng cứ thế tự sát trước sự ngỡ ngàng của toàn thể thánh dực tộc.

khi một cặp sừng nhập vào vai phải, cùng một cặp sừng nhập vào gối trái của Đa Nguyên, chuyện kinh hoàng phút chốc phát sinh, sau một tiếng gầm lớn, khí tức của Đa Nguyên, tên thủ lĩnh thiên nghiệp quỷ duy nhất còn sống chợt bạo tăng.

Chỉ trong thoáng chốc thân thể hắn hóa lớn thêm gấp ba lần, trở thành một đại quỷ nhân thân cao hơn mười trượng, sừng và nanh dài lơn, sau lưng mọc ra thêm một đôi cánh, bộ dáng càng nanh ác hơn ban đầu bội phần.

Thế nhưng thứ khiến người ta kinh hãi nhất, chính là khí tức của Đa Nguyên, sau khi được ba đồng bọn hợp tế, thực lực của hắn đã chính thức đột phá bình chướng võ vương, ngay lúc này khí tức của Đa Nguyên tỏa ra, đến cả Hàn Thiên cũng phải e ngại, bởi hắn biết, thứ khí tức này chính là đồng dạng với Thái Văn Hàn Thủy cùng Liệt Thần, Thứ khí tức ngạo thị thiên hạ của võ hoàng.

một chiêu trảm sát hàng ngàn đầu tuyết sơn biên bức năm đó, Hàn Thiên đến bây giờ vẫn còn nhớ như in, với bản sự của hắn lúc này, đối đầu với một kẻ có thực lực võ hoàng, hắn đến một chút cơ hội cũng không có.

Đa Nguyên sau khi thực lực đột phá đến mức ngang võ hoàng, đôi mắt rực lữa liền lơ đãng nhìn ngắm khắp nơi, cứ như thể ở vụ huyễn phù sinh thiên hiện tại, không còn ai hay thứ gì có thể khiến hắn lo sợ nữa.

Khẽ nhìn lên bầu trời đầy huyễn vụ trên cao, Đa Nguyên thê lương nói.

-các huynh đệ món quà mà các người đem đến cho ta thật quá quý trọng, cứ đợi đấy, ta nhất định thay mọi người giết đến tên dực nhân cuối cùng, vì thiên nghiệp quỷ tộc mở ra một thời đại mới, vì tất cả tộc nhân phá bỏ chốn tù đày chết tiệt này.

Khẽ ngừng một chút, Đa Nguyên bắt đầu đánh mắt về phía ba người bọn Hàn Thiên nói.

-bắt đầu từ ngươi, tên nhân loại khốn kiếp đã giết chết Lực Hầu, cả ngươi và hai nữ nhân kia, hôm nay đều phải chết.

Vừa dứt lời Đa Nguyên đã tung người động thủ, dù thân thể khổng lồ, thế nhưng tốc độ của hắn hiện đã khó mà đong đếm được, vừa đề thân một cái, liền đã đến trước mặt Hàn Thiên.

Nhanh quá! Đến đối thủ di chuyển thế nào, Hàn Thiên hắn cũng không biết, Đa Nguyên một quyền giáng xuống, Hàn Thiên chỉ biết vô thức giơ hộ địa thuẫn lên đỡ đòn.

Từng tiếng răng rắc vang lên, Hàn Thiên có thể nghe rõ tiếng xương cốt trong người mình gãy vụn, trừ cánh tay trái, xương vai, xương sườn, đều gãy ít nhất ba chỗ, đã rất lâu rồi Hàn Thiên hắn không biết đến cảm giác bị thương nặng như thế này.

Hộ địa thuẫn không bị phá hủy, thế nhưng luồn đại lực xung kích khiến cho kẻ nấp phía sau tấm khiên như Hàn Thiên cũng phải chịu tổn thương thảm trọng, nếu trực tiếp lãnh trọn một quyền kia, hắn có khi đã thịt nát xương tan.

Gió mạnh vù vù bên tai, Hàn Thiên chỉ biết bản thân đã bị đánh văng hơn mười dặm, một cảm giác nguy hiễm chợt ùa đến, vẫn là trong vô thức, hắn giơ hộ địa thuẫn phòng ngự phía sau, bang một tiếng lớn, thân thể Hàn Thiên lại giống như một con diều đứt dây, bay một mạch đến tận tam tinh đảo, thân thể khoan thủng cả chính đảo chứa hoàng cung của thánh dực tộc.