Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 131: Hung Hiểm Đột Phá



Một khi trùng phá đệ nhị tầng, kiếm chiến thiên quân ích dịch của Sở Vân Thăng, sẽ xuất hiện ra mười hai đạo bóng kiếm, mà nguyên khí bản thể càng nồng đậm, đủ để cho hắn nếu gặp lại kim giáp trùng, cũng đem nó giết chết. Toàn thân nguyên vẹn trở ra.

Quá trinh tu luyện rất gian nan, buồn tẻ và vô vị, cần phải có ý chí rất lớn, không giống như trong truyển thuyết, một người bế quan tu luyện đơn giản giống như giấc ngủ binh thường. Tinh thần và thể xác đều sung sướng.

Trải qua thời gian tích lũy lâu dài, lúc này đã là lúc mấu chốt để đột phá đệ nhị tầng dung nguyên thể, bản thể nguyên khí trong Sở Vân Thăng điên cuồng chuyển động, cải tạo lại từng bộ phận trong cơ thể, không ngừng dung hợp bản thể nguyên khí.

Thời gian trôi qua từng phút, xa xa có tiếng xé gió của pháo kích, sau đó tiếng ồn ào bốn phía dần dần yên lại, thành Kim Lăng đã tiến vào thời gian yên tĩnh.

Lúc này Sở Vân Thăng lại có biến hóa, từng bộ phận trong cơ thể, mỗi tế bào, mỗi dây thần kinh đều đột gột rửa mãnh liệt, nguyên khí bản thể bành trướng ra, một mảnh hỗn loạn, mơ hồ có chút khống chế không nổi.

Đã xảy ra chuyện!

Trong lòng Sở Vân Thăng kinh hãi. Nhất định là phạm sai lầm ở đâu đó. Cải tạo của dung nguyên thể biến thành phá hùy. Dung nguyên thể tửng cái từng cái bị bồn thể nguyên khí không khống chế đuợc bành trướng đến vỡ tan ra.

Sở Vân Thăng mạnh mẽ ngăn chặn kinh hoảng trong lòng, bây giờ đã đến lúc nguy cấp. sinh tử trong nháy mắt.

Một khi dung nguyên thể hoàn toàn tan vỡ, hắn cũng không phải trở thành phế nhân, mà sẽ trực tiếp tử vong.

Sở Vân Thăng đã từng trải qua sinh tử, trong nội tịnh cũng rõ như ban ngày, lúc này mà không tỉnh táo, thì càng chết nhanh.

Tư quyết của tiến bối trong cổ thư hắn là không sai, cảnh của nhị nguyên thiên chính là cảnh giới cấp thấp trong cổ thư. Tiền bối trong cổ thư đã nói tu luyện tư quyết phải trải tra thiên chuy bách luyện, bây giờ hắn cũng không khác biệt lắm. Hơn nữa tiến bối cũng không nhắc tu luyện cảnh giởi nhị nguyên thiên như thế nào. Hết thảy đều đựa theo tư quyết, tiến hành từng bước có thể.

Như vậy, nhất định là giải thích tư quyết tự phù của mình đã sai lầm. Sở Vân Thăng quyết định thật nhanh.Tự phù trong cồ thư hết sút khó hiểu, hắn chỉ có thể đoán được một chút, căn bản không có hàm nghĩa xác thật tiêu chuẩn.

Lúc ở cảnh giới nhất nguyên thiên, tu luyện tương đối đơn giản.

Nhưng lúc luyện chế nguyên phù. Cũng do giải thích sai lầm, nên luyện chế thất bại. Nhưng cũng không có quan trọng lắm.

Mà khi tu luyện cành giới nhị nguyên thiên, tạo thành dung nguyên thể, hoàn toàn không giống lúc luyện chế nguyên phù, nếu sai một chút, lúc thời khắc mấu chốt sẽ biến thành tai họa lớn. Bây giờ chính là thời khắc “tai nạn".Lúc này hắn phải tìm ra nguyên nhân sai lầm, mới có thể đem bản thể nguyên khí đem về quỹ đạo của nó.

Cấu kiến của đệ nhị tầng dung nguyẽn thể, cơ hồ đồng thời tiến hành trên toàn bộ thân thể. Bản thể nguyên khí đều phân bố khắp nơi. Sau khì tạo thành dung nguyên thể xong, từng bộ phận đều được bản thể nguyên khí cải tạo.

Sở Vân Thăng âm thầm nghiển ngẫm, vấn đề liền xuất hiện. Chưa cấu kiến đệ nhị tầng xong, mà bản thể nguyên khí đã tập trung không quy luật.

Tìm được vấn đề nhất định có biện pháp. Sở Vân Thăng âm thầm khuyến khích mình. Trước tiên phải đem bản thể nguyên khí trấn áp lại, không thể đề chúng mạnh mẽ đấu đá, nếu không thời gian chết sẽ không xa.

Một ý niệm lóe lên, Sở Vân Thăng liền hành động, bảy giờ nếu trễ một giây, cũng có thể rơi vào vực sâu vạn trượng.

"Bang" một tiếng.

Bản thể nguyên khí dưới sự thao túng của hắn, nhanh chóng rút khỏi thân thể.

Các nguyên phù phong ấn trên người Sở Vân Thăng lập tức ly thể, ở giữa không trung quay chung quanh hắn.,

Thậm chí Thiên Ích kiếm kể cả một số tạp vật trên mái nhà cũng bồng bềnh giống như treo giữa không trungvậy.

Lúc này, cả người hắn giống như ở vào một không gian vô trọng lực.

Tiểu lão hổ sớm đã cảm thấy được dị thường của Sở Vân Thăng, nôn nóng gầm gừ bên cạnh hắn. Theo thời gian trôi qua, bản thể nguyên khí rút ra ngoài càng ngày càng nhiều. Tiểu lão hổ cũng giãy dụa như bị một cỗ lực lượng vô hinh nắm lấy, tất cà mọi thứ dần dần xoay tròn chung quanh Sở Vân Thăng.

Bản thể nguyên khí chỉ tạm thời tách khỏi thân thể hắn. Nếu như hắn không dùng tốc độ nhanh nhất, hoàn thành cẩu trúc của đệ nhị tầng dung nguyên thể, thì những bản thể nguyên khí này sẽ lần nữa phản hồi vào trong cơ thể hắn, phá hùy toàn bộ cơ thể.

Thời gian của Sở Vân Thăng không còn nhiều, có thể chỉ trong một phút, hoặc chỉ 30 giây nữa thôi.

Hắn tỉnh táo phân tích đoạn tư quyết này, đối với những giải thích mơ hồ lúc đầu,1 lần nữa suy luận lại. Bây giờ hắn không có khả năng, cũng không có thời gian đọc lại cổ thư, xác định hàm nghĩa chuẩn xác của tùng chữ, chỉ có thể dựa vào thử nghiệm. không ngừng thử nghiệm. Thời gian cực nhanh,lần thứ nhất, thứ hai, thứ ba. Toàn bộ thất bại.

Bản thể nguyên khí đã không kiên trì nồi, bắt đầu chảy về trên diện rộng, trong nội tâm Sở Vân Thăng lập tức lạnh buốt, áp chế sự kinh hoảng lan ra không ngừng. Hai tay cũng bắt đầu run lên.

Mắt thấy sẽ chết ở chỗ này, Sở Vân Thăng vẫn chưa từ bó ý định thử lại lần cuối cùng, đồng thời giao phó cho số mệnh.

Bản thể nguyên khí ở bên ngoài không ngừng phản hồi. Cảc loại nguyên phù lần nữa trở về thân thể của Sở Vân Thăng. Thiên Ích kiếm rơi thắng xuống, cắm một nửa vào mái nhà. Tất cả đều trờ về vị trí cũ như chưa từng phát sinh chuyện gì.

Sở Hàm lo lắng nhìn Sở Vân Thăng hôn mê bất tỉnh trên giường, nàng rất kinh hãi, lo sợ, loại kểt quả dữ dội này nàng không cách nào tiếp nhận được.

Từ lúc Sở Vân Thăng đến đây, cảnh ngộ của nhà Sở Hàm kịch liệt biến hóa. Từ cái bàn, cái ghế, đến phòng ngủ, mái nhà đều biến hóa. Lương thực cũng vậy, hai ba ngày đầu đã có cháo súp, thậm chí rau dưa cũng thường xuyên xuất hiện ở bàn ăn. Nàng nghe nói, chỉ có nhân vật thượng tầng mới có thể ăn được những thứ đó. Về sau các hắc ám võ sĩ đều cung kính vởi nàng.

Thậm chí những tên lưu manh của phiến khu này cũng yên tĩnh lại, đều bị cháu nàng trực tiếp làm biến mất. Nàng biết rõ những chuyện này đều là nhờ vào Sở Vân Thăng.

Trong mắt của nàng, Sở Vân Thăng không thua kém tánh mạng của cốt nhục nàng.

“Mụ mụ, ca đã tỉnh chưa?” Cảnh Điềm đang bưng thức ăn ở phòng ngoài đi đến, dò hỏi, Sở Vân Thăng đã hôn mê một ngày. Đêm hôm qua, tiểu lão hổ bỗng nhiên từ trên nóc lầu nhảy xuống, liều mạng kéo góc áo Cảnh Điềm, đến nơi Sở Vân Thăng bất tỉnh, lúc đó nàng sợ đến hồn phi phách tán.

Cũng may sau khi thấy Sở Vân Thăng còn hô hấp, nàng liển gọi mụ mụ, hai người hợp sức đem Sở Vân Thăng xuống.

"Tôi đi tìm Vu Bà.” Đinh Nhan trấn tĩnh nói, hắn là ngừoi thứ nhất bên ngoài biết được chuyện này, cũng là người cuối cùng, Sau khi hắn đến, liền phóng tỏa tin túc.

Đợi gần một ngày, Sở Vân Thăng cũng không tỉnh lại, Đinh Nhan cũng có chút ngồi không yên, bây giờ chỉ có thể hy vọng vào năng lực trị liệu của Vu Bà, có thể làm tỉnh Sở Vân Thăng lại.

Ngay lúc này, Sở Vân Thăng bỗng nhiên mở mắt, chuyện đầu tiên hắn thấy là một con quái vật cự đại. Tận lực dùng lưỡi liếm láp khuộn mặt hắn, hắn phản xạ có điều kiện bật lên, vô ý thức muốn xuất ra Thiên Ích kiếm, nhưng không thấy đâu ngoài khoảng không.

Ngay sau đó, ý thức của Sở Vân Thăng khôi phục lại, mới thấy đó là tiểu lão hổ, liển tức cười, bây giờ tư thế của hắn có chút không tự nhiên.

Tiểu lão hố chỉ là một con mãnh thú, căn bản không biết Sở Vân Thăng đang hôn mê chứ không phải ngủ. Nó một mực dùng đầu lưỡi liếm lấy Sở Vân Thăng. Trước kia mỗi lần nó làm vậy, Sở Vân Thăng cũng liển tỉnh lại, nhưng lần này, vô luận là như thể nào Sở Vân Thăng cũng không tỉnh.

Bọn người Sở Hảm mặc cho nó liểm lấy Sở Vân Thăng, nó cũng thủy chung không chịu bỏ qua.

Trong thể giới của uó, chỉ cần liếm, là Sở Vân Thăng sẽ tỉnh.

Sở Hàm cử một lát là phải lau mặt lại cho Sở Vân Thăng, nếu không cũng không biết tiểu lão hổ này liền thành bộ dáng gì.

"Vân Thăng, con đã tỉnh?" Sở Hàm kinh hãi nói,khóe mắt ướt át.

"Ca, anh đã tỉnh dậy, hù chết chúng ta.” Cảnh Dật và Cảnh Điềm liên tiếp nói.

"Anh không có việc gì, ãn chút đồ là ổn. Các người đừng lo lắng. Đúng rồi, anh hôn mê bao lâu?” Sở Vân Thăng cảm thấy quá đói bụng, phỏng chừng thời gian hôn mê không ít, đến bây giờ hắn vẫn còn sợ hãi, lần thử cuối cùng không ngờ lại cứu mình. Đột phá đến đệ nhị tầng dung nguyên thể xong, bản thể nguyên khí cũng bắt đầu chữa trị những dung nguyên thể đã bạo liệt kia, cho đến vừa rồi, mới hoàn toàn khôi phục.

Bây giờ ngoại trừ có chút đói. Đã không có vấn đề lớn.

“Một ngày, anh không việc gì là tốt rồi.” Đinh Nhan rốt cuộc cũng hòa hoãn lại nói.

Sở Vân Thăng gật đầu. Hắn đã quá đói, thấy đồ ăn trêu bàn, cũng không khách khí, ngồi xuống ăn liền. Đinh Nhan biết được Sở Vân Thăng hôn mê, cũng không nói ra ngoài, vẫn dựa theo kế hoạch mà hắn Và Sở Vân Thăng định ra, đề Diêu Tường và Lục Vũ dẫn người đi ra ngoài thành liệp sát xích giáp trùng.

Sở Vân Thăng vốn định ngày hôm này mình cũng hành động theo, nhưng mà hôm qua xảy ra chuyện ngoài ỷ muốn, cũng may là trong hung hiềm đột phá thành công xong, thân thể cũng không có gì đáng ngại.

Bắt quá, Sở Vân Thăng cũng không dám lại suy đoán tu quyết mà tu luyện tiếp, tuy tối hôm qua hắn vượt qua được. Nhưng mà loại vận khi này cũng ít khi lặp lại, sau này nói không chừng sẽ trực tiếp giết chết hắn.

Phải hoàn toàn hiểu rõ hàm nghĩa đoạn tu quyết, nếu không sau này tu luyện Sẽ càng ngày càng nguy hiểm, Sở Vân Thăng âm thầm nghĩ, nhưng mà, hắn đã thử ở trong mật thất tĩnh tọa phỏng đoán hàm nghĩa của đoạn tự quyết, hiệu quả cũng không lớn, bước vảo đường cùng. Nên chỉ có thể tạm thời thông qua phương diện khác, như là luyện chế nguyên phù, sử dụng nguyên phù, hấp thu nguyên khí. Mặc dù có chút chậm, nhưng tối thiểu sẽ an toản hơn.

Ngoại trừ phải lưu tâm những chuyện này, ngày mai ra khỏi thành, Sở Vân Thăng cần phải phong ấn một số xích giáp trùng. Nếu như đụng phải kim giáp trùng đơn độc, vậy thì càng tốt, bây giờ cảnh giới dung nguyên thể đã đột phả, kiếm chiến kỹ đã có mười hai bóng kiếm, chỉ cần phụ cận không có trùng tử khác, phong ấn một con kim giáp trùng hẳn không thành vấn đề.