Ghi Chép Pháp Y

Chương 4: Vụ án hồ sơ số 2 - Phi tang x.á.c dưới cánh đồng ngô: "Quầng thâm mắt" Gợi ý của hung thủ P3



Đại đội trưởng suy tính một hồi: “Lão Triệu, cậu chắc chứ?"

Bác sĩ Triệu gật đầu và đưa ra một kết luận đáng kinh ngạc: "Nạn nhân trước khi chết có thể còn bị thuơng, bởi vì có vết bầm tím quanh hốc mắt"

Mắt gấu trúc, cái tên nói lên tất cả. Đó là vùng thâm tím xung quanh mắt của con người, có thể do thiếu ngủ nghiêm trọng hoặc chấn thương.

Mô mềm quanh mắt lỏng lẻo, sau khi chảy máu rất dễ hình thành tích tụ. Có những loại chấn thương ngoài bầm tím quanh mặt do vỡ xương sọ gây ra. Ngoài ra, tác động trực tiếp vào vùng mắt cũng có thể hình thành hiện tượng này.

"Phần gốc mũi của nạn nhân cũng bị tổn thương, có lẽ do ngoại lực tác động trực tiếp. Hơn nữa vết nứt trên hộp sọ cần một khoảng thời gian khá dài để gây nên bầm tím quanh mắt, không thể nào hình thành trong thời gian ngắn"
Gốc mũi và hốc mắt đều là những bộ phận trũng sâu. Nhìn chung bị ngã hay tai nạn giao thông không bị thương đến những vị trí đó. Ngoài những trường hợp đã được loại trừ thì chắc chắn anh ta bị đánh.

Dựa trên cơ sở này, bác sĩ Triệu kết luận rằng vết thương ở mắt và mũi của nạn nhân đều do những cú đánh bạo lực trực tiếp gây ra, nhưng chúng không phải là vết thương chí mạng.

Theo những gì ông trình bày, bản chất vụ án đột ngột chuyển từ tại nạn giao thông sang sự cố ngoài ý muốn. Rồi trong phút chốc lại biến thành cố ý gây thương tích là điều mọi người khó có thể chấp nhận.

Trong phòng họp không khí lại sôi sục, chẳng phải Lão Triệu đang cố ý thao túng câu chuyện sao?

Vụ án ngày càng phúc tạp khiến những điều tra viên có mặt cảm thấy hoang mang. Những vết thương trên người nạn nhân vô cùng rắc rối, chính xác thì Chu Thắng Lợi đã trải qua những gì trước khi chết?
Tất cả mọi người đếu không thể tranh luận với Lão Triệu về việc khám nghiệm pháp y, thực ra trong lòng họ đều không phục nhưng cũng không thể bác bỏ.

Dù thế nào đi chăng nữa, cần phải nhanh chóng tìm ra tài xế gây tai nạn. Chí ít anh ta cũng đã tiếp xúc với nạn nhân, hơn nữa còn có ác ý chủ quan nên có thể đã trì hoãn việc cứu chữa cho nạn nhân.

Sau khi nghe bác sĩ Triệu phân trần, tôi mới nhận ra rằng vụ án hồi đó rất phức tạp. Tôi không dám bất cẩn và nhanh chóng lật giở xem ảnh khám nghiệm tử thi. Bác sĩ Triệu lặng lẽ ngồi đối diện, thỉnh thoảng nhấp một ngụm trà.

"Vết thương ở mắt và mũi của nạn nhân có thể do bị đấm" Tôi nhẹ nhàng gấp những trang ảnh khám nghiệm lại. "Ngoại trừ vết tụ máu lớn dưới da đầu phía sau, những phần tụ máu còn lại của nạn nhân cũng là chấn thương do những cú đấm."
Bác sĩ Triệu mắt sáng lên, rồi nói tiếp: "Các vết thương trên người nạn nhân chủ yếu tập trung ở vùng mặt, trán và đỉnh đầu, cho thấy đối thủ cao hơn nạn nhân"

Ông cuời và tiếp tục kể về diễn biến của vụ án.

Hai ngày sau Trương Vĩ Đông, người lái xe gây tai nạn đã ra đầu thú. Vào khoảng 11 giờ đêm hôm đó, anh ta chạy xe máy về nhà. Khi đi qua con đường ven cánh đông ngô thì hoàn toàn không nhìn thấy Chu Thắng Lợi nằm đó.

Xe máy đâm trúng phải một thứ gì đó liền dừng lại. Trương Vĩ Đông lúc này mới nhận ra có một người đang nằm trên mặt đất, anh ta la lên vài lần nhưng người đó vẫn bất động. Anh ta ngôi xổm xuống sờ soạng, người đó không biết sống chết ra sao, nhưng thân thể của hắn còn ấm, Trương Vĩ Đông thấy vậy liền nghĩ mình gây tai nạn.

"Đó là một tên say ruợu ngã xe đạp và tình cờ bị tôi đâm trúng. Đúng là số đen quá mà". Truơng Vĩ Đông than thở rằng anh ta đen đủi, nhưng lại không biết kiểm diểm cách xử lý không đúng đắn của mình.

Trương Vĩ Đông làm việc trong một nhà máy địa phuơng và sống một cuộc sống sung túc. Nhưng trong khoảng thời gian đó, vận may đã không đến với anh ta. Mẹ già nằm liệt giường sau cú ngã, vợ lại ốm nhập viện. Anh ta không chỉ phải chăm lo cho gia đình mà còn phải đi làm ở nhà máy, ngày nào cũng cày cuốc đến khuya mới về nhà.

Trương Vĩ Đông thấy xung quanh tối đen như mực và không có người đi bộ hay xe cộ qua lại, nên anh ta dứt khoát đâm lao phải theo lao, kéo cả người lẫn xe đạp vào giữa cánh đồng ngô. "Tôi thực sự không còn cách nào khác. Nếu bị liên lụy thì vợ con tôi sẽ ra sao!"

Sau khi hành động xong, anh ta mồ hôi nhễ nhại vội vã chạy xe máy trở về nhà. Nhưng không ngờ cuối cùng người ta lại chết. Sự việc xôn xao trong làng, dưới áp lực này anh ta đã phải ra đâu thú.

Lời thú tội của Trương Vĩ Đông và kết quả kiểm tra tình trạng chiếc xe máy đã chúng minh cho suy luận của bác sĩ Triệu, khi mà chiếc xe máy tông vào Chu Thắng Lợi thì anh ta đang nằm trên đất.

Dù cố gắng thẩm vấn thế nào, Trương Vĩ Đông vẫn một mực phủ nhận việc đánh Chu Thắng Lợi. Bác sĩ Triệu đã từng tiến hành kiểm tra cơ thể Trương Vĩ Đông và không phát hiện vết thương mới nào trên người anh ta.

Tất nhiên, liệu lời khai của anh ta có đáng tin hay không vẫn cần được xác minh thêm. Tạm thời cũng chưa thể kết luận anh ta đóng vai trò gì trong vụ án này.

Dựa vào tình hình hiện tại, mọi người đang thi nhau suy luận xem chuyện gì đã xảy ra vào đêm hôm đó.

Khoảng 9 giờ tối, khi Chu Thắng Lợi uống rượu xong, anh ta đạp xe về nhà đến con đường ở mặt cổng Bắc của trường trung học Văn Đồng. Có phát sinh xô xát với người khác, nên vùng mắt, mũi và đầu của anh ta nhiều chỗ bị thương.

Chu Thắng Lợi ngã xuống đất, gây rạn nứt hộp sọ và chấn thương sọ não, sau đó dẫn đến hiện tượng tắc nghẽn đường thở. Trong một khoảng thời gian ngắn lúc hấp hối hoặc sau khi đã chết anh ta bị Trương Vĩ Đông đi xe máy đâm phải và kéo vào cánh đồng ngô giấu xác.

Mặc dù người đánh nhau với Chu Thắng Lợi không trực tiếp gây tử vong cho anh ta, nhưng Chu Thắng Lợi có thể vì lý do này mà ngã xuống, ngạt thở, cho nên người này là nhân tố quyết định.

Sau cuộc họp thảo luận, khoảng thời gian đó là tiết tự học vào buối tối của trường trung học Văn Đồng. Có người cho ý kiến, có lẽ nào học sinh tan học trên đường về nhà phát sinh mâu thuẫn với Chu Thắng Lợi.

Do đó, cảnh sát hình sự đã đến trường để điều tra những học sinh đi qua đoạn đường này vào đêm xảy ra vụ án. Theo đặc điểm mà bác sĩ Triệu cung cấp, họ đã tìm thấy bảy nam sinh cao trên 1m75.

Bảy nam sinh được đưa đến phòng họp của trường. Trong đó có một cậu học sinh da trắng gầy gò với ánh mắt phân tán và biểu cảm không tự nhiên. Khi điều tra viên đề nghị đưa Trình Chí Kiệt về để hỏi chuyện, cô giáo tỏ ra rất bất ngờ và hoài nghi, bởi Trình Chí Kiệt là một học sinh vô cùng ưu tú.

Xuất sắc không có nghĩa là bạn sẽ không mắc sai lầm. Chiều hôm đó, Trình Chí Kiệt thừa nhận câu ta đã đánh nhau với một người say rượu vào tối đó.

Trình Chí Kiết mồ côi cha từ nhỏ và lớn lên cùng mẹ. Để bù đắp tình cảm cho con nên người mẹ không đi bước nữa, dồn toàn bộ tâm huyết cho cậu ta. Trình Chí Kiệt cũng rất có ý thức cố gắng, thành tích học tập trước giờ luôn đứng nhất nhì.

Trình Chí Kiệt thật ra rất khố tâm. Cậu ta giống như mẹ mình, vô cùng coi trong kết quả học tập. Sợ rằng môn nào không thi tốt, người mẹ sẽ đau lòng.

Trong thời gian đó, điểm số của Trình Chí Kiết có phần biến động. Kỳ thi vừa rồi không mấy lý tưởng, cậu ta chịu rất nhiều áp lực tâm lý nên luôn nghĩ cách giải thích cho mẹ hiểu.

Tối hôm đó, vì thầy giáo đến muộn nên lớp của Trình Chí Kiệt đã tan học trể hơn thường lệ. Sau tiết tự học buổi tối, cậu ta là học sinh cuối cùng rời khỏi lớp. Trên đường đạp xe về nhà, Trình Chí Kiệt có chút lơ đễnh, trong đầu quấn quanh nghĩ về thành tích trong kỳ thi. Khi đi qua đoạn đường đó, cậu ta va chạm với một nguời cũng đi xe đạp.

Cả hai đều ngã xuống, Trình Chí Kiệt nhận ngay một cú tát vào mặt khi lồm cồm bò dậy và bị túm lấy cổ áo, một mùi rượu phả ra.

Trinh Chí Kiệt chưa bao giờ trải qua hoàn cảnh này, toàn thân run lên vì tức giận. Cậu ta muốn giật tay người đàn ông ra, nhưng không ngờ ông ta thô bạo ngang nguợc, kiểu gì cũng không buông.

"Lúc đó cháu rất tức giận và dùng sức đẩy mạnh ông ta ra." Trình Chí Kiệt nói sau khi đẩy người đàn ông say ruợu, cậu ta nhanh chóng đạp xe về nhà, còn về sự việc sau đó như thế nào thì không rõ.

Cảnh sát thẩm vấn cảm thấy Trình Chí Kiệt có vẻ không giống như đang nói dối. Lẽ nào còn có một người khác phát sinh mâu thuẫn với Chu Thắng Lợi?

Vào thời điểm mấu chốt, bác sĩ Triệu đã làm tốt vai trò của mình. Ông đã đến phòng thẩm vấn vào ngày hôm đó và tiến hành kiểm tra cơ thể của Trình Chí Kiệt.

Khuôn mặt và thái dương bên trái của Trình Chí Kiệt hơi sưng, mũi hơi vẹo, các khớp xuơng trên ngón tay cũng chính ở vị trí nắm đấm sưng tấy, một số chỗ đóng vảy, chứng minh cậu ta dã từng dùng nắm đấm tác động lên vật thể khác.

Bác sĩ Triệu phán đoán, mức độ xô xát giữa Trình Chí Kiệt và người đàn ông say rượu đêm đó đi xa hơn so với lời khai của cậu ta.

Trong lần thẩm vấn thứ hai, Trình Chí Kiệt lai thay đổi lời khai.

Cậu ta nói rằng đã đẩy mạnh vào người đàn ông say ruợu ngã xuống đất. Điều này có thể giải thích cho vết thương sau đầu của Chu Thắng Lợi. Nhưng bác sĩ Triệu lắc đầu sau khi biết tình hình cuộc thẩm vấn: "Phải tiếp tục tra hỏi."

Mặc dù Trình Chí Kiệt rất thông minh nhưng vẫn chỉ là một cậu học sinh chưa trải sự đời, không chống đỡ được bao lâu đã khai toàn bộ.

Trong quá trình cả hai giằng co vào đêm hôm đó, Chu Thắng Lợi thốt lên một câu: "Thằng chó đẻ!" Trình Chí Kiệt khi ấy cảm thấy tai mình ù đi, cơn tức giận bùng phát và không kiềm chế thêm được nữa.

Nguời mẹ chính là giới hạn của cậu ta, kẻ say xỉn chọc đúng vào chỗ đó, cậu không thể nhân nhượng.

Dù cao hơn Chu Thắng Lợi nhưng Trình Chí Kiệt thân hình gây gò nên không tạo được nhiều lợi thế. Trong quá trình đánh nhau câu ta đã chịu nhiều cú đấm, đến nỗi chảy máu mũi. Thế nhưng cậu ta cũng chẳng quan tâm đến những đau đớn đó, trong đầu chỉ độc một suy nghĩ, chiến đấu lại hắn.

Đường không bằng phẳng, người đàn ông say ruợu trượt chân ngã.

Trình Chí Kiệt vẫn chưa hả giận liền bồi thêm nhiều cú đấm vào mặt hắn ta.

Chu Thắng Lợi nằm dưới đất thở hổn hển, trong miệng lẩm bẩm điều gì đó. Trình Chí Kiệt không nghe rõ, cậu ta dần dần bình tĩnh lai, sợ người đàn ông kia sẽ tiếp tục ngáng đường nên đạp xe một mạch về nhà.

Người mẹ ân cần hỏi Trình Chí Kiệt sao về nhà muộn như vậy. Cậu ta nói rằng không may bị ngã xe nên ngồi bên lề đường một lúc.

Tối đó, Trình Chí Kiệt nằm trên giường đến gần sáng mới mơ hồ chìm vào giấc ngủ. Cậu ta không biết rằng một người đi xe máy suýt nữa đã gánh tội thay.

Bác sĩ Triệu nói, sau khi vụ việc kết thúc, Truơng Vĩ Đông đã mang cờ thi đua đến văn phòng tìm ông gửi lời cảm ơn sâu sắc và lôi ra một chiếc phong bì. Bác sĩ Triệu từ chối thì suýt chút nữa anh ta quỳ xuống lạy ông. Bác sĩ Triệu khó xử đành nhận lấy cờ thi đua.

Vào một đêm mùa thu nguyệt hắc phong cao, ba người đàn ông xui xẻo tình cờ gặp nhau. Mỗi nguời đều có lý do riêng cho hành động của mình, nhưng cuối cùng là một mớ những sai lầm.

Trong cuộc sống không phải tất cả mọi thứ đều phụ thuộc vào định mệnh, con người có thể làm chủ số phận của mình, chỉ tiếc rằng đôi khi nó trở nên vô cùng khó khăn.

Trước đây, tôi đã từng nghe đến cái tên Trình Chí Kiệt và nhìn thấy những bức ảnh của cậu ta. Vào thời điểm đó, mỗi lớp trong truờng đều có một bảng danh dự. Những học sinh đứng đấu toàn trường đều có mặt trên đó.

Anh cảnh sát năm đó họ Ngô, tính cách ngoài lạnh trong nóng, là một cao thủ phá án của Đội Cảnh sát hình sự. Tôi nghĩ chắc chắn bác sĩ Triệu không nói với anh ấy, cậu học sinh xuất hiện tại hiện trường năm đó chính là tôi.

Người kỹ thuật viên bảo tôi nhấc chân mang họ Vương, anh ấy dường như cũng không nhớ chuyện xảy ra năm đó. Đó là người tận tâm và có trách nhiệm trong công việc, đôi khi hay để ý chuyện vụn vặt nhưng bản chất con người tốt bụng.

Trong những năm tháng tiếp theo, tôi và bác sĩ Triệu đã trở thành cộng sự ăn ý. Tôi đã học được rất nhiều thứ từ ông và có cảm giác rằng, ông muốn giao sự nghiệp trong tay mình cho tôi.

Bác sĩ Triệu là người thấy đáng kính, tiếc rằng thời gian chúng tôi làm việc cùng nhau không được lâu dài. Tôi rất nhớ ông và sẽ luôn khắc ghi buổi chiều hôm ấy, nét mặt tươi cuời, hiền hậu và dễ mến.