Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 378: Tình Nguyện Gia Nhập.



Tư Thính Lôi cảm thấy có chút nặng nề trong lòng, mấy thứ này cần phải tốn bao nhiêu học phần đây?

Ngay lúc Tư Thính Lôi đang nghĩ ngợi, Lục Duyên liền vui vẻ mà nói tới:

"Học trưởng Tư Thính Lôi, ngươi nhìn đi, thế nào hả? Đều là những gen vũ khí khá tốt, hay là ngươi ra cái giá đi?"

Tư Thính Lôi khôi phục lại tinh thần, hắn nhìn Lục Duyên có chút mong đợi liền co rúm khóe môi.

Hắn há miệng, đang lúc muốn nói chuyện thì Tư Thính Phong đã nhẹ nhàng tranh lời nói trước:

"A Duyên, tứ đệ, ta cho các ngươi một cái giá cân nhắc thử, xin cam đoan là không thiên vị bên nào hết, dựa theo giá cả thị trường thôi"

"Tam ca, ta tưởng là ta có thể tự mình ra giá"

Tư Thính Lôi khẽ giật khóe môi, lộ ra một nụ cười nhạt. Hắn có ý muốn chuyển nhanh, hi vọng có thể nghĩ ra được cách để thoái lui vụ này.

"Tứ đệ sao phải khách khí với ca ca này nhỉ? Ta cũng không thể để cho đệ đệ của mình chịu thiệt mà phải không? Dù sao thì tứ đệ cũng muốn mua đồ cho người theo mình, nếu như có xảy ra vấn đề gì thì mặt mũi của ngươi cũng khó mà giữ được"

Tư Thính Phong mỉm cười nói.

Nói xong lại quay sang kiểm tra mấy quầng sáng kia.

Tư Thính Lôi: "..

Cái đệt...

Mà Lục Duyên lại là kiểu không quan trọng là ai ra giá, chỉ cần có ra giá học phần là được.

Tư Thính Phong kiểm tra từng cái quầng sáng một, trong mắt cũng lóe lên một vẻ kinh ngạc.

Hắn cũng không ngờ rằng Lục Duyên chỉ tùy tiện lấy ra vài gen vũ trang mà đã thuộc loại hùng mạnh như này rồi.



Hắn mở miệng cười nói:

"Chiến thương sấm chớp này ở ngoài sàn giao dịch có giá thị trường khoảng chừng ba chục ngàn. Chiến phủ đồ sát người có giá ngoài thị trường khoảng chừng ba chục ngàn ba trăm. Còn này..."

Tư Thính Phong lần lượt báo giá từng loại gen vũ trang ở ngoài thị trường, cuối cùng mở miệng chốt:

"Tổng cộng lại chỗ này có giá ngoài thị trưởng là một trăm hai mươi bảy ngàn, chiếu theo quy tắc chuyển đổi chín phần mười vậy tương đương với một trăm mười bốn ngàn ba trăm học phần. Tứ đệ quả thật là hào phóng"

Tư Thính Phong khẽ cong khóe môi, thở ra một hơi.

Trên trán Tư Thính Lôi đã đầy vạch màu đen, mà đám người ở phía sau hắn lại đưa mắt nhìn nhau, đầy cảm động.

Đó chính là hơn một trăm mười một ngàn học phần đó.

Một cô gái xinh đẹp đi đầu nhìn Tư Thính Lôi, đôi mắt đẹp đẽ ấy khẽ chuyển động mang theo hơi nước:

"Điện hạ thật sự là quá tốt với chúng ta rồi!"

Đứng bên cạnh cô là một người thiếu niên cao to nhìn có vẻ thật thà, chất phác khẽ đưa mắt nhìn qua quầng sáng màu tím của thanh chiến phủ kia, trong mắt cũng đầy một tia khao khát:

"Kẻ sĩ chết vì tri kỉ, sau này cho dù có thế nào ta cũng tình nguyện vì điện hạ mà nhảy vào dầu sôi lửa bỏng, không chối từ!"

Đám học sinh đứng xung quanh cũng có hơi khiếp sợ nhìn Tư Thính Lôi, xì xào bàn tán.

"Không hổ là tứ hoàng tử điện hạ, vậy mà lại chấp nhận chi nhiều học phần như thế để giúp người theo chân mình tăng cường thực lực"

"Đúng đó, tứ hoàng tử quả thật là có lòng chiêu đãi hiền tài ghê, học đệ Lục Duyên không nói sai chút nào"

"Nếu như ta tình nguyện gia nhập vào dưới trướng của điện hạ, không biết điện hạ có tình nguyện mua một món gen vũ trang cho ta hay không?"

Nghe được những lời này, Tư Thính Lôi suýt chút đã nôn ngay tại chỗ.

Ta quỳ!



CMN, học phần của bản thân ông đây cũng chỉ có hơn bốn trăm ngàn, lập tức đã hao hết một phần tư rồi!

Mọe kiếp, đây là số vốn học phần ông đây định dùng để mua gen siêu phàm đó.

Có quỷ mới tiêu học phần cho các ngươi.

Tư Thính Lôi hận không thể giết chết kẻ đã nói lời cuối cùng đó ngay tại đây.

Nhưng mà, người theo chân hắn và những người khác đều đang nhìn.

Nếu như Tư Thính Lôi hắn lùi bước ngay lúc này, như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn với danh tiếng của hắn.

Hắn vặn ra một nụ cười có chút phóng khoáng, nói:

"Mấy gen vũ trang này quả thật là rất tốt, mặc dù trước đó có nghe nói học đệ thu hoạch rất khá, nhưng lại không ngờ có nhiều gen vũ trang quý giá tới vậy, học trưởng ta đây cũng nể phục rồi. Vậy ta mua hết"

Lục Duyên nghe thế lập tức kính trọng Tư Thính Lôi thêm vài phần, mở miệng cười nói:

"Học trưởng thật sự là một người tốt, lần này học trưởng mua nhiều như vậy, thế học đệ cũng phải bày tỏ chút lòng thành. Học trưởng đưa một trăm mười bốn ngàn là được rồi, số lẻ kia khỏi tính"

Tư Thính Lôi nghe thế, trong lòng cũng có chút cảm động.

Mặc dù chỉ giảm được số lẻ là ba trăm học phần, cũng không được tính là nhiều, nhưng mà chuyện này cũng chứng tỏ một điều.

Chí ít thì cũng thực hiện được một mục đích ban đầu của hắn, hình như thái độ của Lục Duyên dành cho hắn cũng rất tốt.

Tương lai sau này nói không chừng có hi vọng để Lục Duyên gia nhập dưới trướng của hắn.

Nghĩ tới đây, Tư Thính Lôi cười nói:

"Nếu như học đệ đã có ý tốt, vậy người học trưởng là ta đây cũng không khách khí"