Em Còn Nhớ Tôi Không?

Chương 54



Ngày hôm sau, sự việc kịch bản 《Nghịch Phong Hành》 sao chép bị phanh phui, trên mạng bàn tán sôi nổi, hot search đứng top 1. Số tác giả bị đạo văn lên tới bảy người, trong đó, bị đạo nhiều nhất chính là Nguyệt Thanh Mạn. Nhưng không thể không nói, Cảnh Thiên Nhiên đạo rất tài tình, rõ ràng có thể thấy là đạo, nhưng lại rất khó để bắt được chứng cứ xác thực, bởi vì cũng không phải là đạo cả đoạn.

Tin tức đạo văn không bị đè xuống đơn giản là vì hai nguyên nhân: một là đã đè xuống rồi nhưng lại ngóc đầu lên, không phải chỉ có một trang tin tức biết chuyện này, có trang muốn tiền, có trang muốn nổi tiếng; hai là giá cả không thỏa thuận được.

Sau khi sự việc bị phanh phui, đoàn phim 《Nghịch Phong Hành》 rất nhanh đã đưa ra phản hồi, không có phủ nhận, mà là thẳng tay đẩy Phó Tiểu Vĩ ra làm tốt thí, nói những đoạn đạo văn đều là do Phó Tiểu Vĩ cung cấp. Bởi vì Cảnh Thiên Nhiên quá bận rộn, không thể kiểm tra tỉ mỉ tất cả những phân đoạn này có đạo văn hay không, chỉ cảm thấy thích hợp với bộ phim, cho nên mới lấy dùng, quả thực là đã qua loa, sơ suất trong kiểm tra, nhưng bản thân Cảnh Thiên Nhiên không có đạo văn.

Phó Tiểu Vĩ chính là người học trò lúc trước đi theo Trì Nghiệp Đàn, sau khi bị Trì Nghiệp Đàn phát hiện đạo văn đuổi đi, thì được Cảnh Thiên Nhiên dẫn đi. Xét cho cùng, Phó Tiểu Vĩ đã ở bên cạnh Cảnh Thiên Nhiên mấy năm, một tác phẩm của riêng mình vẫn không có, trong tác phẩm của Cảnh Thiên Nhiên cũng không thấy được tên cậu ta, nếu như không phải chuyện đạo văn khiến cho Trì Nghiệp Đàn khắc sâu ấn tượng với cái tên này, có lẽ hắn cũng không nhớ nổi người này là ai.

Việc này không liên quan gì tới Trì Nghiệp Đàn, Trì Nghiệp Đàn liền im lặng làm một quần chúng ăn dưa, nên gõ chữ thì gõ chữ, nên xem quay phim thì xem quay phim, lúc rảnh rỗi thì đi gặm dưa, việc gì cũng không trì hoãn.

Lần này 《Nghịch Phong Hành》 làm quan hệ công chúng không được khéo léo, có rất nhiều biên kịch đều có trợ lý hỗ trợ sắp xếp sửa sang lại tình tiết, những trợ lý này cũng sẽ tham dự thảo luận về nội dung, tính cách các nhân vật trong kịch bản, hoàn toàn có khả năng đưa những phân cảnh đạo văn vào kịch bản. Nhưng Cảnh Thiên Nhiên người này rất thích tạo hiệu ứng, bộ dáng tôi ở trong giới rất được hoan nghênh, với ai cũng đều là bạn. Mà mấy tác giả bị đạo văn lần này tình cờ đều là “Bạn tốt” của Cảnh Thiên Nhiên, tất cả đều đã từng chụp ảnh chung. Không những chỉ là bạn tốt, còn từng nói qua rất ngưỡng mộ đối phương, vô cùng yêu thích tác phẩm của đối phương. Tác phẩm của mấy người này có lẽ Cảnh Thiên Nhiên đều đã xem qua, không có khả năng không nhận ra được những tình tiết kia, một chỗ hai chỗ có thể nhận không ra, nhưng đạo nhiều chỗ như vậy, chẳng lẽ chỗ nào cũng không nhận ra? Cái này là thật sự không nhận ra, hay là cố tình không nhận ra?

Trì Nghiệp Đàn lướt xem bình luận.

[Thế là lỗi của trợ lý à?]

[Cảnh bạch liên thật sự vô tội, rất trong sáng, rất đáng yêu ~]

[Chắc hẳn là đùn đẩy trách nhiệm cho một người, vốn dĩ còn rất mong chờ bộ phim này, không ngờ tới vừa quay đã ồn ào.]

[Đạo văn đương nhiên phải ồn ào!]

[Phản đối việc đạo văn, nhưng hành vi của biên kịch xin đừng đáp lên người diễn viên, diễn viên vô tội.]

[Ca ca đã rất nỗ lực, xin đừng nói ca ca chúng tôi như vậy, cám ơn mọi người!]

[Biên kịch Cảnh này giả dốt cũng không xong, tác phẩm của “Bạn tốt” mình mà đều không nhận ra, rốt cuộc là cái hình tượng đại biên kịch nổi danh cả nước này sắp sụp đổ, hay là hình tượng nhân duyên cực tốt trong giới sắp sụp đổ?]

[Đều là Phó Tiểu Vĩ sai, mọi người đừng vạ lây sang biên kịch và diễn viên….]

[Ha ha, thật là thú vị, trợ lý của mình sao chép tác phẩm của “Bạn tốt” mình, giả vờ không biết gì là chuyện đạo văn không liên quan gì tới mình sao? Lý lẽ đều bị các người chiếm hết.]

[Nói lý một chút, diễn viên ban đầu có lẽ không biết đây là một bộ phim đạo nhái, cầm nhầm thì vẫn có thể chấp nhận. Nhưng hiện tại đã biết rồi, tại sao vẫn còn muốn quay vậy? Thế thì có phải là ngầm đồng ý với loại hành vi này không?]

[Những thứ khác tôi không muốn nói, chỉ muốn nói với mọi người, không có ai sống trên đời mà không cần phải nỗ lực làm việc, cho nên không cần dùng nỗ lực để lấp liếm sự tình.]

Trì Nghiệp Đàn xem cảm thấy rất thú vị, dân mạng bây giờ càng ngày càng sắc bén, càng ngày càng thông minh, lại nhìn mấy trò hề của Cảnh Thiên Nhiên, có một loại cảm giác “múa rìu qua mắt thợ”, thật nực cười.

Nhưng khiến cho Trì Nghiệp Đàn ngạc nhiên chính là, Cảnh Thiên Nhiên hình như không thương lượng ổn thỏa với Phó Tiểu Vĩ, tối hôm đó, Phó Tiểu Vĩ dùng tài khoản cá nhân phát Weibo, nói rằng mọi chuyện không liên quan gì đến cậu ta, toàn bộ là do Cảnh Thiên Nhiên tự mình gây nên, tất cả tình tiết của 《Nghịch Phong Hành》 đều là một mình Cảnh Thiên Nhiên nghĩ ra, cậu ta chỉ dựa theo dàn ý viết một phần nội dung theo đúng yêu cầu. Ngoài ra, bộ phim trước của Cảnh Thiên Nhiên cậu ta cũng hỗ trợ viết một phần nội dung, nhưng cậu ta cuối cùng không lấy được tiền, cũng chẳng được ký tên.

Sau đó mạng internet tiến vào cuộc xâu xé lẫn nhau của Phó Tiểu Vĩ và Cảnh Thiên Nhiên.

Trì Nghiệp Đàn cũng nhận được tin tức từ Nguyệt Thanh Mạn, nói trước kia lúc Trì Nghiệp Đàn công khai bất mãn với Cảnh Thiên Nhiên, bọn họ đã giả vờ làm người tốt, mặc dù trong lòng không vừa ý, nhưng trước mặt Cảnh Thiên Nhiên vẫn sẽ cho gã ba phần mặt mũi. Kết quả hiện tại là người bị đạo nhiều nhất, người khác ai cũng đều bo bo giữ mình, không một ai can dự vào, nghĩ đến thật sự rất hối hận.

Trì Nghiệp Đàn không có lời gì để nói, mấy cái vòng luẩn quẩn này chính là như vậy, việc không liên quan đến mình thì gạt sang một bên, ai cũng như ai, kết quả đến lúc bản thân mình gặp chuyện, người khác cũng sẽ không giúp đỡ.

Cố Hàm đặt sách sang một bên, rút điện thoại của Trì Nghiệp Đàn đi: “Anh đang định phát Weibo nói cái gì à?”

Trì Nghiệp Đàn lắc đầu: “Thái độ của anh đối với Cảnh Thiên Nhiên đã rất rõ ràng, không cần phải nói thêm gì nữa.”

“Vậy thì đừng nhìn nữa, có rảnh thì nhìn em nhiều một chút nè!” Cố Hàm cười nói. Anh không muốn Trì Nghiệp Đàn quá chú ý đến chuyện này, tránh phải nghĩ đến những chuyện không vui.

Trong mắt Cố Hàm, bởi vì ngay từ đầu phát ngôn ủng hộ đạo văn của Cảnh Thiên Nhiên đã bị những người trong giới xem như không có, vậy nên tất cả những chuyện ngày hôm nay đều là kết quả của những gì trước kia họ đã gieo trồng. Nếu như lúc trước toàn bộ người trong giới đều công khai bài xích Cảnh Thiên Nhiên, dùng quan hệ của mình không cho loại người như Cảnh Thiên Nhiên thành danh, vậy thì sẽ không có những chuyện sau này. Nếu như không thể kiên quyết đấu tranh chống lại vấn đề đạo văn, vậy thì đừng hy vọng vào thế hệ tư bản tiếp theo sẽ có lương tâm mà chi tiền không cần lợi nhuận, đây là thương trường.

Trì Nghiệp Đàn nở nụ cười, đến gần Cố Hàm, dụ dỗ hỏi: “Nhìn như thế nào?”

Cố Hàm nhích về phía trước, hôn lên chóp mũi Trì Nghiệp Đàn: “Cứ nhìn vậy thôi.”

Trì Nghiệp Đàn cười anh: “Em đây là chơi trò chơi mẫu giáo à?”

“Vậy học sinh tiểu học thì nên chơi như thế nào?”

Trì Nghiệp Đàn cười nói: “Học sinh tiểu học ấy à, làm sao có thể nắm tay nhau được chứ?”

Cố Hàm nhìn hắn, mắt không chớp hỏi: “Vậy…. vẽ đối phương không mặc quần áo, là cách chơi của cái tuổi nào?”

Trì Nghiệp Đàn lập tức sững sờ, suy nghĩ kiều diễm gì cũng tan biến sạch.

Cố Hàm lui về sau một chút, lôi từ dưới gối của Trì Nghiệp Đàn ra một cuốn sổ ký họa: “Em muốn tìm mấy quyển sách trên kệ sách của anh để đọc, kết quả phát hiện được cái này.”

Ban đầu cuốn sổ ký họa này vốn luôn được cất trong túi đựng laptop của Trì Nghiệp Đàn, sau đó hắn đi theo đoàn phim, khoảng thời gian này sách mua đều được giao đến đây, để thuận tiện, hắn mua một cái kệ sách đơn giản. Có một hôm, Trì Nghiệp Đàn vẽ xong, tiện tay nhét lên kệ sách.

“Cái này….” Trì Nghiệp Đàn đang suy nghĩ xem phải giải thích như thế nào mới có thể khiến cho Cố Hàm tin tưởng hắn không có ý đồ xấu. Có lẽ lúc đầu vẽ Cố Hàm thật sự là để trút giận, nhưng sau đó thì hoàn toàn không phải.

Cố Hàm tiện tay lật vài trang, vừa như suy xét vừa như thưởng thức hỏi: “Có muốn thử một chút hay không?”

Trì Nghiệp Đàn không ngờ tới Cố Hàm không những không tức giận, ngược lại còn chạy về hướng không biết phải diễn tả thế nào, loại kinh ngạc và vui sướng này thật sự không có cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung.

“Em muốn thử cái nào?” Trì Nghiệp Đàn ôm Cố Hàm, khoảng cách giữa hai người chỉ còn vừa đủ để lật sổ ký họa.

Đôi chân thon dài của Cố Hàm quấn lấy eo Trì Nghiệp Đàn, tùy tiện lật một trang, Cố Hàm bị che kín mắt, hai tay cột vào đầu giường, trên mặt toàn là “xuân triều”: “Cái này đi!”

Trì Nghiệp Đàn không nói một lời, trực tiếp ôm Cố Hàm lên, bế vào phòng ngủ, Cố Hàm mê người như vậy thật sự khiến hắn yêu thích không chịu được. Hắn thích Cố Hàm nhiệt tình, thích Cố Hàm táo bạo cùng thành thật, cho dù bản thân bị Cố Hàm ăn đến gắt gao, hắn cũng cam tâm tình nguyện.

****

Cố Hàm lao lực quá độ nằm bẹp trên giường hai ngày, Trì Nghiệp Đàn cực kỳ không biết xấu hổ mà dùng hai ngày này vẽ thêm vài bức tranh, ai không biết còn tưởng hắn là chuyên gia vẽ tranh minh họa đam mỹ, nhưng thực ra, hắn chỉ là hy vọng lần sau Cố Hàm “Lật thẻ” có thể có thêm nhiều lựa chọn mà thôi.

Cố Hàm mặt không đổi sắc bỏ qua hành động ngây thơ của hắn, quyết định trong thời gian tới sẽ không tiếp tục “Lật thẻ”.

Trên mạng vẫn còn đang tiếp tục thảo luận về vấn đề đạo văn, nhưng độ nóng rõ ràng đã hạ nhiệt, mặc dù các tác giả bị đạo văn đều công khai chỉ trích, nhưng đối với quần chúng ăn dưa quá no, nó đã mất đi sự hấp dẫn.

Lúc này, một chủ đề mới đã lặng lẽ leo lên vị trí thứ 50 trên bảng hot search — #《Nữ Thừa tướng》 chỉ nâng đỡ người nhà#.

Người khởi xướng chủ đề này đã tiết lộ quan hệ của Tùng Dịch và đạo diễn Tùng Sâm, nam hai Lưu Trần và Lưu Hướng Đông, nói rằng bộ phim 《Nữ Thừa tướng》 này thật ra là vì để nâng đỡ người nhà. Ngoài ra, mọi người đều biết, Trì Nghiệp Đàn ở nước ngoài một bước thành danh, nhưng Trì Nghiệp Đàn xuất thân từ gia đình bình thường, lấy đâu ra tiền sang nước ngoài du học? Bản thân chuyện này cũng rất kỳ quái. Cho nên, gã có lý do nghi ngờ sau lưng Trì Nghiệp Đàn có kim chủ, Trì Nghiệp Đàn chính là trai bao sống nhờ phụ nữ. Hắn có thể suôn sẻ thuận lợi tiến vào giới biên kịch, lấy được tài nguyên tốt, nói không chừng cũng là nhờ công lao của kim chủ.

Nếu bạn ăn quá nhiều dưa trên mạng, bạn sẽ phát hiện ra rằng, chỉ cần bạn kiên trì đủ lâu, sẽ luôn có quả dưa sau chạy tới cứu quả dưa trước. Vào lúc này ném ra một cái tin tức không đủ sức thuyết phục như vậy, hoàn toàn có thể cảm nhận được, đây là đang muốn dựa vào cái đề tài này cứu Cảnh Thiên Nhiên. Hành động này tuy không khéo léo, nhưng đối với dân mạng mà nói, đích thực là có thể khơi dậy sự hứng thú. Một mặt, Trì Nghiệp Đàn và Cảnh Thiên Nhiên đều là biên kịch, nếu như hình tượng của biên kịch sụp đổ, vậy thì nói không chừng trong tương lai giới biên kịch sẽ phải nghênh đón “Thời kỳ đen tối”; mặt khác, Trì Nghiệp Đàn đích thực là một biên kịch xưa nay có danh tiếng khá tốt, đời tư cũng tương đối kín đáo, nếu có tai tiếng gì lớn, quả thật sẽ khiến cho thiên hạ xôn xao bàn tán.

Người đăng cái chủ đề này cũng rất thông minh, biết đường đem những chuyện xác thực nói ở phía trước, quan hệ giữa Tùng Dịch, Lưu Trần cùng Tùng Sâm, Lưu Hướng Đông là không thể phủ nhận, vế trước đã là sự thật, liền khiến cho chuyện Trì Nghiệp Đàn là trai bao vô căn cứ ở vế sau cũng trở nên có phần đáng tin, không cần biết là có thể qua được đầu óc của dân mạng hay không, nhưng ít nhất cũng có thể tạm thời dời sự chú ý của mọi người khỏi Cảnh Thiên Nhiên.

“Anh có thấy là đoàn phim của anh gặp chuyện hơi bị nhiều không?” Cố Hàm là một người ngoài giới, cũng có thể cảm thấy dạo này 《Nữ Thừa tướng》 lắm tin tức quá.

Trì Nghiệp Đàn đã sớm nhận ra, mấy chuyện trước kia hắn tạm thời coi như tuyên truyền quảng bá, nhưng chủ đề lần này làm không tốt có thể gây tổn hại tới danh tiếng của đoàn phim.

“Lần này Cảnh Thiên Nhiên làm quá rõ ràng.” Trì Nghiệp Đàn dém chăn cho Cố Hàm, nói: “Anh sang chỗ đạo diễn Tùng một chuyến, em đói bụng thì gọi phục vụ phòng, có thể buổi tối anh mới về được.”

“Em biết rồi, anh đi làm việc đi.” Cố Hàm vẫy vẫy tay. Hiện tại đoàn phim 《Nữ Thừa tướng》rõ ràng là đang bị người khác cưỡi lên đầu lên cổ bắt nạt, nếu như còn cứ bị động thì chính là ngu ngốc. Cố Hàm cũng không lo lắng Trì Nghiệp Đàn không tìm được cách đảo ngược tình thế, dù sao cũng có YC, không sợ không thuyết phục được dư luận.