Đóa Hồng Gai Trong Tầm Ngắm Ái Tình

Chương 29: Chống cự cũng bằng thừa



Doãn Doanh cũng không rõ rốt cuộc mình đã thất thần về nhà như thế nào nữa. Đến tận lúc đóng chặt cửa nhà lại rồi cô mới không thể chống đỡ được mà buông bỏ hết tất cả phòng bị, quỳ rạp xuống đất thở hổn hển mấy hơi.

Những lời Vạn Luân Thành nói lúc nãy đến tận bây giờ mà cô vẫn còn nhớ như in trong đầu…

Ngủ với anh ta một đêm ư?

Hoang đường…

Chuyện kinh thiên động địa đến vậy, trời đất không thể dung tha như thế mà anh ta có thể dễ dàng nói ra bằng lời cho được!

Với vẻ mặt thản nhiên cao ngạo cùng với sự ngang tàn bá đạo trong ánh mắt đó, như thể anh ta đã nắm chắc được phần thắng, và cô sẽ thất bại thảm hại, không còn đường để đàm phán cùng anh ta mà chỉ có thể khoanh tay chịu chết!

Doãn Doanh thực sự ghét điệu bộ cao cao tại thượng đó của Vạn Luân Thành! Anh ta rốt cuộc còn có nhân tính hay không?

Ra sức chèn ép còn muốn cưỡng đoạt bạn gái của cháu trai mình… Vạn Luân Thành anh ta đến cùng là đang suy tính điều gì thế?

Cho dù anh ta có ghét cô, có căm hận cô tới tận xương tủy, thì dù sao đó cũng là chuyện giữa cô và Vạn Luân Thành, anh ta trừng phạt cô như thế nào cũng được.

Nhưng Chung Sở Hòa là cháu ruột của anh ta, anh ta sao có thể đối xử với anh ấy như vậy?

Năm lần bảy lượt ở sau lưng anh ấy giở trò đồi bại với bạn gái của anh ấy, lần này có quá đáng tới mức đưa ra điều kiện muốn ngủ cùng với cô.

Doãn Doanh thực sự không thể chấp nhận nỗi sự tàn ác độc địa của người đàn ông đó, càng không có khả năng chấp thuận điều kiện hoang đường và suy đồi đạo đức đến như vậy.

Nhưng đoạn video trong tay Vạn Luân Thành thì sao, còn có cả chiếc nhẫn mà anh ta đang giữ của cô nữa, Doãn Doanh không biết phải làm thế nào để xoay sở.

Vạn Luân Thành vẫn luôn là thế, anh ta ngang tàn bá đạo, hống hách xem thường người khác. Dùng hành động thực tế của mình để Doãn Doanh hiểu rõ, mọi thứ đều nằm trong tầm khống chế của anh ta.

Cho dù cô có dùng chút hơi tàn để chống cự thì có ích gì?

Cuối cùng cũng phải buông hết vũ khí xuống mà đầu hàng, quy phục trước người đàn ông tàn nhẫn đó mà thôi.

Doãn Doanh đau não suy nghĩ cách ứng phó, thế nhưng thật chất cô đã ngầm đoán ra được kết quả rồi.

Còn cách nào để phản kháng nữa sao?

Bị uy hiếp bởi một đoạn video dâm dục chết tiệt!

“Khốn kiếp…”

Doãn Doanh không nhịn được chửi thề một câu giải tỏa nỗi phiền lòng.

Trong lúc quẫn trí, cô còn có suy nghĩ táo bạo muốn báo cảnh sát bắt anh ta tội quấy rối…

Thế nhưng lại nghĩ, Vạn Luân Thành làm sao có thể bị pháp luật chi phối, người đàn ông nọ quyền thế ngút ngàn, một tay che trời như thế, nếu cô cứ không biết thân phận đi tố giác anh ta, có khi ngược lại người thiệt thòi lại là chính bản thân cô.

“Giao dịch này hy vọng em cân nhắc kỹ càng một chút, để tôi chờ đợi quá lâu thì không phải chỉ là một đêm thôi đâu.”

Doãn Doanh vẫn nhớ như in nụ cười tự tin đầy tàn nhẫn của Vạn Luân Thành lúc đấy.

Có lẽ anh ta đã nắm chắc được phần thắng trong tay mình rồi mới tỏ ra kiêu ngạo đến vậy…

Mà Doãn Doanh lúc này cũng không còn đủ dũng khí để chống trả nữa, cô chỉ là đang kéo dài thời gian mà thôi, vốn dĩ đã bị triệt hết tất cả đường đi rồi… không sớm thì muộn cũng phải rơi vào cạm bẫy của anh ta.

Ngay lúc Doãn Doanh cảm thấy rối bời, điện thoại lại hiện lên tin nhắn của bạn trai:

Chung Sở Hòa: “Ngày mai anh đến đón em.”

“…” Lúc này nhìn những dòng tin nhắn vừa gửi tới kia, Doãn Doanh phải mất rất lâu sau mới hoàn hồn nhớ ra được cô và Chung Sở Hòa có hẹn sẽ đi mua nguyên liệu về để pha chế loại thức uống mới.

Doãn Doanh có kinh nghiệm nhiều năm trong việc pha chế nước uống, phải nói cô rất có thiên phú trong lĩnh vực này.

Lúc trước Vạn Luân Thành cũng vì yêu mến tài nghệ này của cô mà bao dưỡng cô bên người, vừa làm ấm giường, vừa có thể thuận lợi dùng cô làm át chủ bài cho thương hiệu của mình.

Nhưng những năm nay Doãn Doanh lưu lạc bên ngoài, sớm đã không còn trổ ra quá nhiều tài năng nữa, tuy chỉ là pha chế mấy loại nước uống bình thường nhưng cũng đủ khiến khách ghé đến quán trà của cô yêu thích không thôi.

Chung Sở Hòa cũng là vì ghé đến quán trà đó mà vô tình tìm thấy được viên ngọc quý là Doãn Doan, mở ra mối lương duyên của hai người.

Trong mắt Doãn Doanh, Chung Sở Hòa rất có chí tiến thủ, bởi vì Doãn Doanh nhìn thấy y rất có đam mê lĩnh vực này, cũng chịu khó học hỏi và thử nghiệm thành công một vài quán cafe nhỏ ở thành phố A, nên cô mới theo người ta về đây để phát triển.

Lần này Doãn Doanh trở lại thành phố S là muốn cùng Chung Sở Hòa hợp tác làm ăn, sắp tới cô sẽ bắt tay vào nghiên cứu một loại nước uống mới đặc biệt bắt vị chỉ dành riêng cho thương hiệu của Chung Sở Hòa.

Mà ngày hẹn lại là ngày mai… sao Doãn Doanh lại quên béng đi chuyện này được chứ!