Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2274: Chương 2147 Sửa Chương



CHƯƠNG 2147.

Buổi chiều thời tiết vẫn còn rất nóng, nhưng Lâm Nhất Đạo thì xông xáo mang theo các lãnh đạo liên quan của thành phố Bạch Sơn ngồi xe đi khắp hang cùng ngõ hẻm, nhìn qua thực nghiêm túc, theo từng bước đi xuống, sắc mặt Lâm Nhất Đạo lại càng lúc càng không dễ nhìn.

-Bỉnh Khôn, Thiên Hạc, năm nay những công trình hạng mục trụ cột của Bạch Sơn rất nhiều sao?

Lâm Nhất Đạo đây là biết rõ còn cố hỏi, Đinh Trường Sinh vừa nghe lời này, nhìn về phía Đường Bỉnh Khôn, nhìn thấy rõ là Lâm Nhất Đạo đang nổi dóa.

Đường Bỉnh Khôn đáp:

-Lâm chủ tịch, năm nay thành phố Bạch Sơn tranh thủ để được bình chọn là thành phố văn minh sạch đẹp, những công trình này đều là vì chuẩn bị kiểm tra nên mới sửa gấp, các con đường này cũng cần phải sửa lại, vừa vặn nhân cơ hội tốt này để làm luôn…
- Thành phố văn minh sạch đẹp? Đây là yêu cầu từ cấp trên sao? Hiện giờ các người đã đem thành phố Bạch Sơn làm thành cái dạng gì? Khắp nơi đều giống như công trường, một cơn giò nhẹ thì bụi đất cũng tung bay, tình hình như thế này còn nghĩ đến việc bình chọn thành phố văn minh sạch đẹp?

Lâm Nhất Đạo nghiêm túc hỏi.

Đường Bỉnh Khôn không nói được lời nào nữa rồi, tiếp tục nói không phải là tự tìm phiền phức sao?

Lâm Nhất Đạo thấy Đường Bỉnh Khôn không nói lời nào, thầm nghĩ… lão gia hỏa này chưa gì đã lẩn trốn, ngươi nghĩ ngươi không nói lời nào, ta liền coi xong sao?

Lâm Nhất Đạo tại bên ngoài xuống xe đi bộ một khoảng, quan sát hiện trường tượng trưng, vỗ vỗ mấy tấm bảng báo đang có công trình, sau đó lên xe, quay đầu trở lại thành ủy mở cuộc họp.
Hội nghị ngay từ đầu, liền rất trầm buồn, ai cũng không biết Lâm chủ tịch rốt cuộc có ý gì, việc làm để được bình chọn thành phố văn minh sạch đẹp là do thành ủy quyết định, nhưng thấy ý tứ của Lâm chủ tịch, đối với cái công tác thành phố văn minh sạch đẹp thì không hài lòng, điều này làm cho lãnh đạo thành phố Bạch Sơn trong lòng không yên.

Lâm Nhất Đạo sắc mặt không tốt, tuy rằng trong phòng điều hòa độ lạnh mở vô cùng thấp, nhưng dàn lãnh đạo Bạch Sơn vẫn đổ mồ hôi, xem như là lãnh đạo chủ yếu trong công tác này của khu Bạch Sơn, Đinh Trường Sinh cùng Trần Kính Sơn phải ngồi ở hàng thứ nhất, nhưng lại bị xếp hạng phần cuối trên cái bàn hình bầu dục, điều này cũng không sai, có thể ngồi bên cạnh Lâm Nhất Đạo, chính là thường ủy của thành phố Bạch Sơn.
Hội nghị do Thành Thiên Hạc chủ trì, tổng thể trong lòng rất là cao hứng, nhìn thấy bộ dạng Đường Bỉnh Khôn kinh ngạc, Thành Thiên Hạc khoan khoái vô cùng.

-Chúng ta bắt đầu họp, đầu tiên chúng ta hãy nhiệt liệt tiếng vỗ tay hoan nghênh Lâm chủ tịch đến Bạch Sơn thị sát .

Nói xong Thành Thiên Hạc dẫn đầu vỗ tay.

Đinh Trường Sinh ngẩng đầu nhìn liếc nhìn Thành Thiên Hạc ngồi ở một bên Lâm Nhất Đạo, hắn đã nhìn ra, Thành Thiên Hạc đã cùng Lâm Nhất Đạo cùng chung một chân, theo sắp xếp chỗ ngồi hôm nay cũng có thể nhìn ra được.

Lâm Nhất Đạo cùng Thạch Ái Quốc hai người ngồi ở ở giữa, bên phải Lâm Nhất Đạo là Thành Thiên Hạc, chứ không phải là Đường Bỉnh Khôn, điều này làm cho nhiều người mở rộng tầm mắt, còn Đường Bỉnh Khôn được an bài một bên tay trái của Thạch Ái Quốc, an bài như vậy ý vị như thế nào, tin tưởng rằng chỉ cần không phải là người mù liền đều có thể nhìn ra được.
Tiếng vỗ tay vang dội, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Lâm Nhất Đạo, làm lãnh đạo, vô luận như thế nào cũng đều được người chú ý đến.

-Đầu tiên, tôi xin lỗi trước các lãnh đạo thành phố Bạch Sơn, có khả năng hôm nay tôi có mấy lời nói nặng, tôi cũng biết, công tác bên dưới cơ sở không dễ làm, nhưng càng là không dễ làm, chúng ta cần phải càng cố gắng hơn…

Nói xong, Lâm Nhất Đạo quan sát người xung quanh, nhưng ánh mắt đến đâu, thì ai cũng cúi đầu ghi trên sổ tay, về phần ghi cái gì thì chỉ có bọn họ tự mình biết, nhưng hắn lại nhìn thấy một người lại đang nhìn thẳng vào mình, người này chính là Đinh Trường Sinh.

Hơn nữa ngay tại thời điểm Lâm Nhất Đạo nhìn hắn, Đinh Trường Sinh không có cúi đầu hoặc là lảng tránh, hai người cứ như vậy một mực đối diện, Lâm Nhất Đạo một bên nói, một bên nhìn cùng Đinh Trường Sinh, ước chừng mười giây, Lâm Nhất Đạo tự dời đi ánh mắt của mình, bởi vì ông phát hiện chính mình nếu lại tiếp tục cùng Đinh Trường Sinh đối diện nhìn nhau, chính mình sẽ rất khó tập trung tinh thần để nói tiếp.
-Tôi muốn hỏi qua, một cái công tác để được bình chọn thành phố sạch đẹp văn minh, đã tiêu hơn mười ức nguyên tiền, nếu chúng ta dùng mười ức nguyên tiền này, thì có thể cải thiện xây dượng được bao nhiêu là trường học khu vực xa xôi, có thể nâng cao bao nhiêu tiền lương, đãi ngộ cho giáo viên, chúng ta luôn nói là tài nguyên nền giáo dục nông thôn không cách nào so sánh được với trong thành phố, vì sao không cách nào so sánh được, mọi người có nghĩ tới hay không? Dạy học trong hoàn cảnh kém, nơi ở điều kiện kém, tiền lương đãi ngộ kém, dựa vào cái gì mà lưu lại được giáo viên giỏi, trong thì các giáo viên dư dả cạnh tranh vào từng cương vị, còn ở nông thôn thì giao viên không có đủ người, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, mọi người có nghĩ tới sao? ...

Lâm Nhất Đạo vừa nói, một bên tay cầm bút máy gõ lên mặt bàn.
Bên trong phòng họp yên tĩnh, nghe qua giọng nói này có vẻ chói tai, nhưng có chói tai cũng phải nghe, điều này làm cho Đường Bỉnh Khôn khó chịu, nhưng lại phải thành thật tại trên máy tính xách tay của mình phía trên ghi nhớ, còn Thạch Ái Quốc mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, việc này cùng với ông không có quan hệ, mình cũng không cần phát biểu bất kỳ ý kiến gì, ông vẫn luôn đang nghĩ đến những chuyện mà Đinh Trường Sinh nói với mình, tiểu tử này, lá gan thật sự là quá lớn.

Lúc này, bên trong túi quần Đinh Trường Sinh đột nhiên chấn động, Đinh Trường Sinh gấp gáp giữ chặt, đừng nói là chấn động, tại bên trong hoàn cảnh yên tĩnh như vậy, vẫn có tiếng vang rõ, hắn ấn chặt sau đó nhanh chóng cầm ra nhìn.

Vừa nhìn là Lưu Chấn Đông gọi đến, nhưng hiện tại không thể trả lời được, vì thế liền tắt không nghe, sau một lát, Lưu Chấn Đông phát tới một tin nhắn, nội dung rất đơn giản:
“ Đã tìm được vị trí thuốc phiện của câu lạc bộ Thiên Lý Mã…”

Đinh Trường Sinh tâm trí đột nhiên nhảy chuyển động, nhưng nhìn trước mắt Lâm Nhất Đạo đang nói nước bọt bay tán loạn, lại liên tưởng đến lúc ấy nhìn thấy Thành Công cùng Kha Tử Hoa bồi tiếp Lâm Bình Nam tiến vào bên trong câu lạc bộ Thiên Lý Mã, thì linh cơ của hắn liền động, có lẽ đây là linh cảm….

Đinh Trường Sinh chỉ nhắn trở về ba chữ:

“ Chờ một chút….”

-Này…. cậu đang làm cái gì đó? Có nghe tôi nói cái gì hay không?

Lâm Nhất Đạo lúc nào cũng chú ý đến hành động Đinh Trường Sinh, cho nên, lúc Đinh Trường Sinh cúi đầu lấy ra điện thoại gửi tin nhắn, đúng lúc là bị ông nhìn thấy.

Lâm Nhất Đạo cũng là một người giỏi về nắm lấy cơ hội, nhất là Thạch Ái Quốc cũng đang ở đây , chính mình muốn xem qua một chút tên gia hỏa Đinh Trường Sinh này nặng nhẹ như thế nào, những tin tức trước đây về Đinh Trường Sinh, đều là tin vỉa hè mà có , hiện tại có cơ hội tốt như vậy, làm sao lại không nắm lấy chứ?.
Đinh Trường Sinh ngẩng đầu lên, thì phát hiện tất cả mọi người đang nhìn chính mình, nhưng hắn vẫn là cúi đầu xóa lấy tin nhắn vừa gửi đi rồi, câu lạc bộ Thiên Lý Mã chuyện này quá mức bí mật, quyết không thể để cho từ nơi này để lộ bất kỳ tiếng gió gì, vạn nhất bị người cầm lấy đi điện thoại nghiệm chứng, thì bí mật gì cũng sẽ không còn là bí mật đáng nói nữa.

-Có phải là chủ tịch đang nói đến tôi?

Đinh Trường Sinh ngồi nhìn Lâm Nhất Đạo hỏi, ngay cả đứng lên trả lời cũng đều không có.